Nói  chừng đời  Trình Tuyển thật sự tự  hại c.h.ế.t  cũng nên.
Mấy chữ "Nhỡ    em" đ.â.m thẳng  lòng Trình Tuyển.
Nguyễn Thu Thu đang  bảo  về phòng  ngủ, căn phòng lóe sáng trong giây lát, bên ngoài vang ầm lên một tiếng lớn, phảng phất tia sét xoẹt qua đỉnh đầu, dọa Nguyễn Thu Thu trực tiếp bổ nhào trong n.g.ự.c Trình Tuyển.
Sao đột nhiên   sét chứ,   còn yên lành lắm mà. m thanh xé toạc trời cao , chậc, đúng là  đổi thất thường mà.
Trình Tuyển lảo đảo lui về  vài bước,  vững, ôm chặt lấy Nguyễn Thu Thu.
Cái ôm của  run rẩy, siết chặt Nguyễn Thu Thu  lồng ngực. Nguyễn Thu Thu tưởng rằng  cũng  tiếng sấm rền  cho giật nảy , vội vàng : "Không  việc gì ,  đừng sợ, một lúc nữa là  .""
Trình Tuyển càng ôm cô càng chặt hơn, khàn giọng : "Em sẽ , đúng ? "
Nguyễn Thu Thu sững sờ.
Trời nổi sét  liên quan quái gì đến việc cô    ?
Hình như từ   trở về từ ngôi đền , Trình Tuyển vẫn luôn sầu lo tất cả  thứ về cô. Có lúc, Nguyễn Thu Thu còn tưởng là Trình Tuyển   phận thật của cô.   nhanh, cô  loại bỏ ý nghi , nếu Trình Tuyển thật sự  cô là một quỷ hồn, lá gan  nhỏ như , chỉ sợ sớm  chỉ sợ  sớm mời thầy đến trừ tà,  còn để cô yên bình mà  đây.
Nguyễn Thu Thu yếu ớt : "Anh c*̃ng phát hiện  là nàng tiên ốc ? Đặc biệt đến nấu cơm báo ân cho ."
Hô hấp Trình Tuyển cứng .
Nguyễn Thu Thu vốn là chỉ  đùa với  một tí để  dịu bầu  khí giữa bọn họ thôi. Ai ngờ lúc  Trình Tuyển  lạ lùng như thế khiến cô cũng mất tự nhiên theo.
... Đương  khi cô  xong câu , hình như Trình Tuyển càng  bình thường hơn.
"Anh  cần em nấu cơm,  cần em sinh con,  chỉ  em ở ."
"???" Sinh con? Nào  chuyện  như ? Nguyễn Thu Thu dở  dở .
"Cho nên, em đừng . "
"..."
Nguyễn Thu Thu cũng hồ đồ mất . bây giờ Trình Tuyển  còn tỉnh táo  ?Sao   , cảm giác như  tin cô thật sự là nàng tiên ốc đến báo ân   ý.
Nguyễn Thu Thu tim đập loạn, lòng cô hốt hoảng, cả  lạnh ngắt.
Nhớ  cách ứng xử của Trình Tuyển trong đền ——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-201-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Không  là ——
Trình Tuyển ôm siết cô, đầu cô vùi trong lồng n.g.ự.c ,  thể cảm nhận  nhịp tim đang đập loạn của , giọng điệu   bình tĩnh, chậm rãi, giống như đang tự thuật một vài chuyện bình đạm trong lòng, nếu cô    nhịp tim dồn dập và lồng n.g.ự.c chập trùng của , Nguyễn Thu Thu  lẽ sẽ cho là  chỉ đang thuận miệng vui đùa một chút.
Nguyễn Thu Thu căng thẳng cổ họng khô khốc.
Nếu Trình Tuyển   phận thật của cô, sẽ vẫn tiếp tục bình tĩnh sống chung với cô ? Hay là cô hiểu nhầm ?
Cô nhỏ giọng : "Anh  ý gì , đừng để em hiểu lầm chứ."
Nguyễn Thu Thu  ngốc, liên hệ với hành động khác thường mấy ngày nay của Trình Tuyển, tất cả đều chỉ về khả năng Trình Tuyển  đoán  cô   nguyên chủ. Ngẫm  cũng đúng, từ lúc bắt đầu cô   che giấu sự khác biệt của  cũng là vì Trình Tuyển   hứng thú với cô, Nguyễn Thu Thu mới  kiêng kỵ gì.
Có lẽ cô hiểu Trình Tuyển vì   lo lắng đến thế.
Trình Tuyển  tiếp tục im lặng.
Tựa như giấu trong lòng một cảm xúc nào đó  sợ hãi mà  mong đợi, tới lúc mấu chốt  , Nguyễn Thu Thu đột nhiên   đánh vỡ.
Cô vốn là như ,  đến  mắt  mà vẫn   đối diện sự thật, nhất là tình cảm với Trình Tuyển.
Nguyễn Thu Thu  lảng sang chuyện khác,  hiệu cho Trình Tuyển buông tay : "Khụ khụ, nửa đêm nửa hôm mà hai chúng   đây  bậy bạ cái gì  chứ. Mau trở về ngủ... "
"Ầm ầm! "
Tiếng sấm rền thật  chọn lúc để vang lên nha, khí thế của Nguyễn Thu Thu  bẻ cong,  tiếng sấm dọa  nhảy bổ lên  Trình Tuyển.
Nguyễn Thu Thu  thành một dòng sông.
Dường như từ một nơi  xa nào đó thật sự  thần linh đang trừng phạt cô trong ngoài  đồng nhất, lòng Nguyễn Thu Thu xúc động.
Mê Truyện Dịch
Cô yên lặng một lát, quyết định đặt một câu hỏi súc tích: "Anh ...bí mật của em?"
Lời Nguyễn Thu Thu  dứt,  một tiếng sét rền vang nữa. Kèm theo một tia sáng chói mắt như ban ngày, rèm cửa sổ hé , cả phòng khách rực sáng, tiếng sấm ầm ầm mãnh liệt, hạt mưa rơi lốp bốp  vách tường, tiếng mưa rơi càng ngày càng mau,  thể xưng là dây lớn ào ào như mưa rào, dây nhỏ nỉ non như tỉ tê chuyện riêng.*
*大弦嘈嘈如急雨, 小弦切切如私语: Hai câu thơ trong bài Tỳ bà hành. Bản dịch  lấy từ Thi Viện.
Trời ơi là trời,   phối hợp    hả?
Nguyễn Thu Thu run một cái.