Đối mặt với câu hỏi của Nguyễn Thu Thu, Trình Tuyển yên lặng chốc lát, tiếng mưa rơi như át tiếng của bọn họ. Nguyễn Thu Thu thấp thỏm phức tạp, tựa như đang chờ một bản tuyên án.
Trình Tuyển nghiêm túc hỏi: "Em sẽ ? "
Hôm nay càng cố chấp với vấn đề hơn, dường như chỉ cần mở miệng là Nguyễn Thu Thu sẽ một lực lượng vô hình nào đó túm , cuối cùng biến mất .
Nguyễn Thu Thu chút buồn : "Mưa lớn như , em chứ?"
Anh trả lời, siết chặt Nguyễn Thu Thu đến mức cô thở nổi, gì cũng chịu buông .
Nguyễn Thu Thu cô nên tiếp tục hỏi Trình Tuyển nữa , rốt cục những gì. Bí mật xuyên qua một thế giới khác, cô vốn định sống để c.h.ế.t mang theo, nhưng dáng vẻ loạn tùng phèo của Trình Tuyển, cô mềm lòng, suốt ngày lo nghĩ , bất an thôi.
Mê Truyện Dịch
đồng thời, Nguyễn Thu Thu sợ Trình Tuyển cùng tần giao tiếp với cô, là cô tự hiểu nhầm, trời xui đất khiến tự lộ bí mật của .
Đối với chuyện Trình Tuyển cùng một tần giao tiếp với cô , Nguyễn Thu Thu vô cùng hoài nghi.
Anh sợ cô biến mất tìm thấy nữa, là ——
Nghĩ như , Nguyễn Thu Thu đắc ý: " là cho rằng em là tiên nữ hạ phàm tới hóa giải nhân duyên cho chứ."
Nếu Trình Tuyển nghĩ như , cô vẫn hài lòng.
Tiên nữ...
Trình Tuyển: "..."
Nguyễn Thu Thu: "?"
Trình Tuyển: "...... "
Nguyễn Thu Thu:???? Mời đúng! "
Trình Tuyển: " , chăng. "
Nguyễn Thu Thu khẽ cắn môi, lạnh: ""Đừng là cho rằng em là cô hồn dã quỷ, hoặc là yêu tinh trong núi, chẳng hạn như bạch xà?"Hèn chi cho cô xem phim , hóa là bản !
Cho nên thầy bói thì là Pháp Hải? Vì lẽ đó nên mới sốt ruột ?
"... " Nguyễn Thu Thu thật sự đem tên mặt cô thiến.
Trình Tuyển bâng quơ, nhanh chóng tìm cách sống sót: "Không , em là tiểu tiên nữ. " Câu trả lời vô cùng qua quýt ẩu thả, Nguyễn Thu Thu đẩy , trợn mắt .
Thật giống hai quả nho tím.
Nguyễn Thu Thu quên ban đầu tại cô giấu diếm phận của . Lúc cô sống c.h.ế.t là tiểu tiên nữ, cô chính là tiên nữ hạ phàm, cô hồn dã quỷ, càng thể hút dương khí của Trình Tuyển.
Trình Tuyển: "Được, , em cái gì chính là cái đó,."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-202-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Nguyễn Thu Thu: "... " Sao cô càng vui nhể.
Cô xoay , đen mặt : "Bổn tiên nữ trở về ngủ. "
"Ầm ầm! "
Đạu móa, là một tiếng sét đến đúng lúc nữa, Nguyễn Thu Thu lập tức ôm đầu. Bình thường cô bao giờ sợ sét đánh gì nhưng mà hôm nay tiếng sét đáng sợ thế, cứ như là thật sự quỷ thần ở nơi xa xăm nào đó đang canh chừng từng hành động của cô.
Khuôn mặt nhỏ của Nguyễn Thu Thu trắng bệch, xám xịt chạy về chỗ Trình Tuyển.
"Liệu hôm nay sét đánh c.h.ế.t ." Ngay cả ông trời c*̃ng đang với cô, ôm Trình Tuyển một cái thì đạo trời tha .
Trong đêm tối, Trình Tuyển cúi thấp đầu, ôm cô lòng. Lúc Nguyễn Thu Thu ôm lấy , tựa như một cỗ yên lặng lâu sạc điện, bắt đầu vận hành. Loại cảm giác kỳ lạ , bao giờ trải qua.
Đỉnh đầu vang lên giọng trầm ấm của Trình Tuyển.
"Đừng sợ, đây."
Lòng Nguyễn Thu Thu bình yên đến lạ.
Trong đêm mưa tầm tã, hai ôm , Nguyễn Thu Thu cảm thấy an tâm, cảm giác cô lâu thấy. Cô quyết định thẳng thắn một , để Trình Tuyển đoán mò như nữa, mỗi ngày đề suy nghĩ lung tung, chừng còn đoản mệnh hơn cả đời .
Cô cũng quả phụ.
Nguyễn Thu Thu vùi đầu trong lòng ngực, giọng buồn buồn: "Bí mật của em chỉ cho một . Trước khi giải thích xong, cấm mở miệng! Em chính là tiên nữ, sợ c.h.ế.t đói nên hạ phàm cứu vớt , ?"
"Tóm , chỉ cần hiểu là em sẽ . Đừng lo lắng. "
Trình Tuyển lặng im chốc lát, giọng chậm rãi rõ ràng.
"Em hạ phàm vì , sẽ đỡ em."
"..."
Nguyễn Thu Thu sững sờ. Dường như trong lòng còn hàng ngàn cây pháo hoa nổ tung khiến cô hoa mắt mê man, mặt đỏ tới mang tai, trong lòng ngọt . Cô thừa nhận, thỉnh thoảng lúc Trình Tuyển chó, nghiêm túc lời tâm tình còn êm tai hơn bất kỳ ngôn ngữ nào thế gian .
Trình Tuyển tiếp tục: "Ngộ nhỡ mặt chấm đất thì giờ. "
Nụ của Nguyễn Thu Thu cứng gương mặt. Cô đang định đưa tay đẩy , thì bóp chặt vòng eo, một tay luồn gáy cô, kéo sát .
"Đùa thôi. "
" Anh... A... ""
Cô còn kịp mở miệng Trình Tuyển dùng môi dè . Cô trợn tròn mắt, trong căn phòng mờ tối, khuôn mặt Trình Tuyển phóng đại mặt cô. Anh che mắt Nguyễn Thu Thu, khẽ : "Đừng mở . "