Nếu Nguyễn Thu Thu  thấy, sợ rằng sẽ  giật  kinh ngạc. Tóc ông bạc  một nửa, nào giống chủ một xí nghiệp năm sáu mươi tuổi, quả thực là một ông lão bảy tám chục tuổi, một chân  bước  quan tài.
Cọt kẹt, cửa đẩy .
Khúc Vi chậm rãi  đến  mặt ông,  . Bà  tóc xoăn gợn sóng, mặc áo khoác lông chồn,   đều là đồ trang sức,  vô cùng giàu sang, hạnh phúc. Khuôn mặt bóng loáng trắng nõn,   cha Trình,  như con gái của ông.
Cô y tá bên cạnh đuổi kịp bà, Khúc Vi khoanh tay, chẳng thèm che giấu vẻ thờ ơ  mặt nữa: "Còn sống  mấy ngày?"
Y ́ giật nảy . Làm việc trong phòng chăm sóc đặc biệt ICU,  chứng kiến nhiều cuộc sinh ly tử biệt, ngọt bùi cay đắng đều , thái độ thờ ơ khinh miệt như thế ,  hiếm thấy.
"Nếu như  nhà sẵn lòng bỏ tiền chữa trị, cõ lẽ vẫn  thể kéo dài thêm vài tháng nữa."
"Mấy tháng ."
Biểu tình của Khúc Vi như  điều suy nghĩ. Bà khoát khoát tay, giống như sai bảo  hầu, bảo y ́ rời .
Ba Trình vẫn đang hôn mê.
Giọng Khúc Vi nhẹ : "Bây giờ chỉ xem thằng con trai của ông  cứu ông  thôi. Nếu như nó  cứu, kẻ  cha là ông cũng quá thất bại ."
Lúc  bà  nắm chắc chín phần, Trình Tuyển nhất định sẽ đưa tiền cho bà , hơn nữa còn là  nhiều tiền. Khúc Vi là  thông minh, bà  hiểu rõ nếu bà  chọc tức Trình Tuyển, đối phương    bản lĩnh  bà  bốc , chẳng qua là Trình Tuyển xưa nay vốn khinh thường lãng phí thời gian   bà.
Đưa tiền, rời . Bọn họ thành  lẫn , đảm bảo an bình cho đối phương, chẳng  là một lựa chọn vẹn cả đôi đường ?
Vừa nghĩ tới  cuộc điện thoại của , vợ chồng Trình Tuyển chẳng những  quan tâm mà còn chẳng thèm phái một người đến tra hỏi, Khúc Vi uất hận nghiến răng.
Bọn họ  đến, bà đến!
...
Một bên khác.
Đồ Nam và Phó Tử Trừng đang  ăn ké thịt nướng, ăn một phát hết một hai ngàn, Nguyễn Thu Thu  mở to mắt thán phục, mắt mấy nhân viên phục vụ còn càng còn trợn to hơn cả cô. Nhân viên phục vụ trong tiệm  thích thú như đang xem xiếc,  phiên   trận nhiệt tình phục vụ thịt nướng cho bọn họ, chỉ thiếu nước gạt hết mấy vị khách  các bàn khác  thôi.
Nguyễn Thu Thu  ăn  nửa tiếng  no đến c.h.ế.t  sống  .
Cô yên lặng  mấy tên đực rựa  ăn bung lụa, bắt đầu suy nghĩ một vấn đề -- rốt cuộc là bọn Đồ Nam kéo Trình Tuyển sa đọa  là Trình Tuyển kéo bọn họ sa đọa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-207-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Chuyện  thật bí ẩn!
Bát đĩa  bàn  dọn mấy  , Nguyễn Thu Thu  nhịn  nữa, yếu ớt hỏi: "Mấy  vẫn  ăn đủ ?"
Mê Truyện Dịch
Bấy giờ Đồ Nam mới nhớ ,  đến để xin lời khuyên của chị dâu  mà. Hai  đang   đùa ngỏn ngoẻn với chị dâu, Trình Tuyển lạnh lùng  chằm chằm hai  bọn , mỗi     chằm chằm như thế, bọn họ  tăng ca ước chừng mấy đêm liền, nỗi đau vẫn còn khắc sâu trong tim đây !
Phó Tử Trừng vội ho một tiếng: "Chúng  nên về thôi."
Đồ Nam: " đúng, chị dâu hẹn gặp . "
Bọn chuồn nhanh  khỏi quán, mỗi  một ngả.
Nguyễn Thu Thu buồn  hỏi Trình Tuyển: "Ăn thịt nướng ngon ? "
Trình Tuyển thành thật trả lời: "Ăn ngon. "
Thỉnh thoảng ăn một bữa no nê, khôi phục sức sống, cuộc sống như  tươi  quá  thôi. Nguyễn Thu Thu thừa dịp Trình Tuyển mất tập trung, tay mò đến bụng của , lập tức ngạc nhiên kêu lên:"Oa, bụng của  ăn đến  mà cũng  phồng lên? Thật kỳ diệu!
Trình Tuyển đột nhiên lùi  phía , nhanh chóng lùi xa Nguyễn Thu Thu mấy mét,  như   gặp quỷ .
Nguyễn Thu Thu: "....Em đáng sợ đến  ?"
Đối mặt với gương mặt tràn đầy dấu chấm hỏi của cô, Trình Tuyển yên lặng kéo khóa áo khoác của  lên kín mít. Lúc ngón tay cô đụng  bụng , dường như  dòng điện kỳ lạ nào đó từ chỗ  đụng  lặng lẽ trượt lên đầu , đến giờ  vẫn cảm thấy tai  nóng rực.
Trình Tuyển  trở về trạng thái bình tĩnh, vẫn giữ nguyên  cách chừng một mét với Nguyễn Thu Thu.
"Ngón tay của em lạnh quá," Anh .
Nguyễn Thu Thu  còn gì để : "Ra là ."
Cái thằng nhãi Trình Tuyển  quả nhiên luôn giữ vững tâm thế bảo vệ chính   lúc  nơi.
Hai  trở về phòng của  ngủ. Nằm  chiếc giường lớn, Nguyễn Thu Thu mãi vẫn  thể ngủ nổi, chắc là do ăn nhiều quá đây mà, đầu cũng cứ ong ong cả lên. Cô  suy nghĩ lung tung   qua  , dần dà cũng buồn ngủ.
Nguyễn Thu Thu mơ một giấc mơ vô cùng kh*ng b*.
Cô mơ thấy  chỉ là một tia hồn phách, bay lang thang khắp các thành thị. Xa xa, cô  thấy tiếng ồn ào của một  nào đó đang tranh chấp, gay gắt chói tai, Nguyễn Thu Thu bất giác  về phía phát  âm thanh,   mà  thấy Khúc Vi và Trình Tuyển đang đối mặt   một chỗ.