Trình Tuyển: "..."
Nguyễn Thu Thu: "Ừm? Anh gì?"
, tiếp theo là đưa động phòng ? Ông chủ Trình yên lặng Nguyễn Thu Thu chăm chú, hi vọng cô thể hiểu ý của . , Nguyễn Thu Thu hiểu lầm, : "Không , hôm nay ăn bao nhiêu thì cứ ăn."
Trình Tuyển bắt đầu trầm tư.
Quả nhiên, lẽ tổ chức theo kiểu truyền thống của kiểu Trung Quốc, nếu là thể mang thẳng Nguyễn Thu Thu .
Bọn Đồ Nam chuẩn Champagne và các loại đồ nướng, món lót . Bụng Nguyễn Thu Thu kêu réo rắt từ lâu, bê váy cưới chạy tìm đồ ăn, toe toét với , ăn quên hết trời đất trăng , quên luôn cả chú rể.
Nguyễn Thu Thu ăn no năm phần, bỗng nhiên nhớ , Trình Tuyển vậy mà bên cạnh cô.
Phó Tử Trừng cẩn thận xoay vai cô.
Nguyễn Thu Thu mờ mịt đầu , thấy còn vẻ tàn khốc bá đạo- tổng giám đốc Trình yên lặng tàng cây, vắng vẻ thê lương, thảm thương đau đớn, chỉ còn thiếu mỗi ít ánh đèn sân khấu, mở thêm bài hát Cải thìa nhỏ là đủ bộ.
Cải thìa Trình cô đơn mất mát cúi đầu đất, cứ như ai bỏ rơi .
Nguyễn Thu Thu: "..."
Lạ lùng hem, hôm nay Trình Tuyển lạ thế?
Cô bê mấy miếng bánh gato nhỏ bước đến. Mọi đang vui vẻ đùa, chơi vui vẻ, nổi lên mỗi Trình Tuyển cô độc ở bên .
Nguyễn Thu Thu hỏi: "Anh thế? Sao ăn gì?"
Sau đầu Trình Tuyển lòi mấy sợi tóc lỏng lẻo, mệt mỏi gục đầu xuống, gương mặt xinh tràn đầy vẻ như ý.
Nguyễn Thu Thu: "?"
Trình Tuyển : "Anh thấy cơ thể khó chịu, em thể cùng lên tầng lấy thuốc ?"
"A, ."
Nguyễn Thu Thu kéo chiếc áo cưới dài, cùng Trình Tuyển lên tầng. Ngấm ngầm quan sát bộ quá trình, mấy tên đàn ông độc lập tức như thấy quỷ: "Mọi thấy gì ? Mọi thấy nét mặt của ông chủ ? Anh còn là , lão sói vẫy đuôi giả bộ thỏ trắng thuần khiết?"
Thư ký liếc Đồ Nam: "Đàn ông vì yêu mà đổi, gì lạ ?"
Đồ Nam ưỡn n.g.ự.c mặt dày: "Anh cũng thể bé thỏ trắng của một em."
Mê Truyện Dịch
Thư ký: "Cách xa , chó điên.""
....
Nguyễn Thu Thu cùng Trình Tuyển lên lầu. Biệt thự tất cả ba tầng, mỗi tầng đều chỗ nghỉ ngơi, Trình Tuyển nắm tay cô, dắt cô lên tầng ba, áo cưới trắng muốt xoay tròn bậc thang màu đỏ, cực .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-230-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Trình Tuyển đẩy cửa một căn phòng, kéo Nguyễn Thu Thu , đóng cửa.
Nguyễn Thu Thu hậu tri hậu giác nhận chỗ khác lạ: "Đóng cửa gì? "
Ánh mắt Trình Tuyển lơ đãng: "Sợ khác tùy tiện ."
Chỗ sớm mua , phòng cũng trang trí xong, ai là lão sói vẫy đuôi, ai là bé thỏ trắng, còn .
Tủ rượu trong phòng bày mấy chai rượu, Nguyễn Thu Thu bước đến lấy lấy chai rượu và một ly rượu, cố gắng để bình tĩnh . Tiếp theo sẽ xảy chuyện gì, ánh mắt Trình Tuyển, cô thể .
Cô dùng chân đạp giày cao gót để tiện .
Dưới ánh đèn, đôi chân trắng nõn của Nguyễn Thu Thu đạp thảm, lộ ngón chân nhỏ nhắn đáng yêu.
Ánh mắt Trình Tuyển rơi chân cô, thể dứt .
Nguyễn Thu Thu nhận thấy cái chăm chú của , vội vàng thu chân , bệt xuống đất. Cũng may áo cưới xõa tung phức tạp, che khuất hai chân cô. Cô kéo Trình Tuyển xuống, xuống, bấy giờ mới khui rượu, đặt ly mặt hai .
Nguyễn Thu Thu rót cho Trình Tuyển một ly đầy ắp, suýt nữa thì rượu tràn ngoài.
"Anh một ly."
Cô rót cho ly rượu cao chừng nửa cái móng tay, đủ nhét kẽ răng.
"Em một ly."
Chuyện Nguyễn Thu Thu chuốc say Trình Tuyển, thể là lòng Tư Mã Chiêu, ai ai cũng .
Trình Tuyển đất, một tay chống mặt thẳm, Nguyễn Thu Thu.
Anh chậm rãi hỏi: "Em chuốc say ?"
Nguyễn Thu Thu ha ha khan: "Nào .... "
" say ."
Trình Tuyển một câu thật thật giả giả, mặt Nguyễn Thu Thu đột nhiên đỏ bừng lên như tu xong một hớp Vodka, bốc khói nghi ngút, ngay cả phần cổ tai cũng ngoại lệ, khiến khỏi liên tưởng đến những đóa hồng đang chớm nở làn da trắng nõn.
"Anh bậy cái gì thế....quả nhiên là say ." Cô nhỏ giọng lầu bầu.
Trình Tuyển chỉ lẳng lặng cô chăm chú, chớp mắt, cứ như khiến Nguyễn Thu Thu thấy tự nhiên chút nào.
Nghe khi đàn ông uống nhiều rượu sẽ dễ dàng loạn, Nguyễn Thu Thu quyết tâm chuốc say Trình Tuyển. Cô nâng ly đưa cho Trình Tuyển, : "Anh uống ."
Trình Tuyển từ chối.
Anh cầm ly rượu lên ngửa đầu uống cạn, hầu kết nhấp nhô . Cổ áo mở rộng khiến nhiều thêm mấy phần gợi cảm khiến khác miệng đắng lưỡi khô.