" y dà,  cần  cần! Đến công viên trò chơi chính là  chơi chút trò k*ch th*ch mà, đúng ?"
Đồ Nam  quan tâm đến chuyện  là  chật vật nhất, cực kỳ cố chấp mà nháy mắt với Nguyễn Thu Thu.
Mục tiêu trong chuyến    của   rõ ràng, chính là  thư ký thích ,    thể chỉ vì một cái thuyền hải tặc mà bỏ dở giữa chừng? Đây   là phong cách của .
Nguyễn Thu Thu: "... "
"Sao em  gọi cà phê?" Nguyễn Thu Thu  Trình Tuyển ngắt lời.
Cô ngẩn ,  Trình Tuyển.
Trình Tuyển hỏi: "Không  em  đau bụng ?"
"A... em quên mất."
Anh bình tĩnh đẩy cốc  sữa qua cho Nguyễn Thu Thu: "Không nên uống cà phê."
Trong sự tưởng tượng   của Đồ Nam, đại boss đến để tôn lên sự oai hùng của   mà,  giờ  tỏ  quan tâm dịu dàng hơn cả  thế ? Còn đang bận xoắn xuýt, đồ uống của  và thư ký   bê đến.
Vừa vặn ngược với vợ chồng đại boss, Đồ Nam gọi cà phê, thư ký gọi  sữa.
Đồ Nam học  dáng: "Sao em  gọi  sữa?"
Thư ký: "? Bụng   đau."
Đồ Nam: "Không  em đang  giảm béo ?" Nói ,  tự tung tự tác đẩy  sữa đến  mặt : "Em vẫn là đừng nên uống  sữa thì hơn."
Thư ký: "..."
Nguyễn Thu Thu: "..."
Trình Tuyển: "Ha."
Chân Đồ Nam  đạp mạnh một cái khiến  phát  tiếng kêu gào thảm thiết,  mấy vị khách trong tiệm dồn dập  sang chỗ mấy  bọn họ.
Nguyễn Thu Thu vội vàng kéo thấp mũ xuống, hạ giọng : "Này,   nhỏ thôi."
Ngộ nhỡ mấy  bọn họ   phát hiện thì   .
Mặc dù  tính là nhân vật tiếng tăm gì lắm, nhưng   khác phát hiện chỉ sợ bọn họ sẽ lập tức  dẹp đường hồi phủ. Đồ Nam vội vàng che miệng,  động tác kéo khóa, tỏ vẻ  thật vô hại.
Chén xong chút đồ ăn, Đồ Nam khôi phục tinh thần, bọn họ  tiếp tục  chơi.
Lúc    trong công viên  nhiều hơn, bọn họ quyết định tốc chiến tốc thắng, thừa dịp còn   xếp hàng dài đợi lâu, nhanh chóng chơi hết mấy trò hấp dẫn nhất.
Đồ Nam chọn chọn lựa lựa mấy trò trong mục trò chơi mạo hiểm như đĩa bay, nhảy bungee, tàu lượn siêu tốc... lựa tới lựa lui, cuối cùng vẫn quyết để hai cô gái chọn, để bày tỏ sự lịch thiệp.
Nguyễn Thu Thu: " thì tùy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-239-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Thư ký: "Vậy thì đĩa bay ."
Đồ Nam  tự chủ  nhẹ nhàng thở .
Loại trò như đĩa bay    đáng sợ lắm, bọn họ vây quanh  thành một vòng, nếu sợ thì cũng là   cùng  hét, đến lúc đó  thế nào thì cũng chẳng mất mặt.
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Thu Thu: "Ừm..."
Nguyễn Thu Thu  sợ để  bóng ma tâm lý cho Trình Tuyển. Lần  Trình Tuyển chơi một vòng,  đường trở về trông  vui vẻ gì mấy, Nguyễn Thu Thu thật sợ buổi tối   ngủ . Thu Thu khẩn trương thấp thỏm, Trình Tuyển ngược   bình tĩnh, một tay đút túi, tay còn  cầm que kem ốc quế   mua  từ lúc nào.
Anh chuyên tâm ăn ốc quế,  hiểu , đúng là  ... đáng yêu.
Nguyễn Thu Thu  một lúc, trong lòng chỉ  tiến lên véo mặt Trình Tuyển.
Trên thế giới tại   thể  một giống đực sống chó mà  đáng yêu như thế cơ chứ?
Trong lòng Nguyễn Thu Thu cực kỳ phức tạp.
Bốn  đến  lúc còn thừa bốn chiếc ghế trống cuối, bọn họ   ghế, xác nhận công tác bảo vệ   vấn đề,  chờ nhân viên công tác bắt đầu.
Cách bọn họ  xa, một nam sinh đang nghịch điện thoại, hình như là   video ,   cố định ống kính  để ống kính có thể bắt trọn cả khuôn mặt của .
Trong lúc bọn họ kiên nhẫn chờ đợi, đĩa bay chậm rãi khởi động.
Một chút,  một chút.
"..."
Nguyễn Thu Thu yên lặng nắm c.h.ặ.t t.a.y Trình Tuyển, tựa như đang đút  một liều thuốc an thần. Trình Tuyển  bên cạnh, cầm ngược  tay cô, bàn tay  ấm áp khô ráo, bao bọc bởi nhiệt độ  vặn, Nguyễn Thu Thu đột nhiên cảm thấy, dường như chơi trò chơi mạo hiểm cũng là một loại trải nghiệm ngọt ngào.
Bàn xoay đột ngột vung  giữa  trung, tầm mắt bỗng nhiên chao đảo, trong phút chốc  cảm giác  đưa lên trời.
Trình Tuyển đột nhiên nắm c.h.ặ.t t.a.y Nguyễn Thu Thu.
"Đừng sợ đừng sợ." Nguyễn Thu Thu an ủi .
Lúc .
Bên trái cô vang lên tiếng kêu thê thảm của Đồ Nam: "AAAAAAAAA ——"
Nguyễn Thu Thu: "..."
Trình Tuyển: "..."
Không  tại ,  thấy tiếng kêu thảm thiết như tiếng g.i.ế.c heo , đột nhiên  cảm thấy trò  cũng  nguy hiểm như . Các du khách  trong vòng tròn c*̃ng   k** r*n thảm thiết, nhưng  gì  ai giọng to rõ ràng như Đồ Nam . Cậu   hét lên,   liền sôi nổi  vang thành tiếng,  khí k*ch th*ch hồi hộp  phá hư  còn tí gì.
Thế là,  đĩa bay chỉ còn quanh quẩn tiếng kêu thảm thiết nhịp nhàng của Đồ Nam.