Bây giờ, cho dù Trình Tuyển sẽ phụ trách tang lễ ba Trình nhưng cũng   nghĩa là  sẵn lòng đặt phần mộ của ông đến cạnh phần mộ của  .
Trình Tuyển trở tay nắm  tay Nguyễn Thu Thu, như là đang  hiệu bảo cô an tâm, hai    nhà tang lễ.
Tiểu Phạm dĩ nhiên   lý do gì ngăn cản bọn họ. Cậu  mỉm , khóe môi    độ cong gì nhiều,   mặt đám  : "Hôm nay là tang lễ, hy vọng các vị đặt   khuất lên hàng đầu, những chuyện khác   hãy ."
"Cậu cho  là cái thá gì? Cậu đang cản đường chúng  đấy."
" ,  chẳng là cái thá gì,  điều," Tiểu Phạm đẩy kính, "Nếu như về  ngài   cách chia chác tài sản như thế nào cho , chào mừng ngài đến tìm . Mặc dù giá thuê tương đối cao, nhưng về mặt công việc thì vô cùng tận tuỵ."
"Cậu!"
"Nếu tính tình  còn giống như hồi , chỉ sợ là  hỏi  ngài một câu, ngài là cái thá gì, mà chạy đến đây giở thói ngang ngược."
Tiểu Phạm  chuyện nho nhã lễ độ, cực kỳ khách khí: "Giờ tính tình   nên  đánh . Nếu  còn  bồi thường tiền thuốc men cho cái chân gãy của ngài,  thật đúng là   lời ."
Cậu  dứt lời, mấy  biến sắc.
Tiểu Phạm  lạnh: "Rác rưởi gì cũng lăn tới chỗ ông chủ ,     lời nào,   nghĩa bọn  là cọc gỗ."
Nguyễn Thu Thu  theo Trình Tuyển tiến  nhà tang lễ,  xa xa  thấy mấy   theo , cô  lo lắng.
Cô nhỏ giọng  với : "Trình Tuyển, mấy     vấn đề gì chứ, liệu bọn họ   giống Khúc Vi , bám mãi  thả."
Bước chân Trình Tuyển  định.
Anh ung dung : "Khúc Vi là Khúc Vi, sẽ   Khúc Vi thứ hai."
Khúc Vi   xử lý , những   ,  thèm để ý.
Nguyễn Thu Thu: " mà..."
Mê Truyện Dịch
Trình Tuyển nắm chặt bàn tay nhỏ của cô. Bàn tay  ấm áp khô ráo, bao bọc lấy bàn tay cô khiến cô cảm thấy vô cùng an tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-247-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
"Anh  , những chuyện   cần em bận lòng."
Cô ngẩn , ngước đầu lên liền chạm  ánh mắt . Hai  bốn mắt  , Nguyễn Thu Thu   cảm động  lúc     đúng lúc, cô  định  một chút  vội vàng thu , chỉ nhẹ giọng : "Em  ."
Trình Tuyển   để cô bận lòng về những chuyện ,  cô sẽ  nghĩ nữa.
Nhìn mấy  ở cửa , Nguyễn Thu Thu  khỏi liên tưởng đến họ hàng đời  của . Hình như bọn họ cũng thờ ơ  ba  cô ly hôn như , thờ ơ  cô  ai chăm sóc như thế. Đã từng   mềm lòng thương cô, nhưng nghĩ đến việc sẽ   khác chịu trách nhiệm, từng  từng  một  rút tay về.
Trong lòng Nguyễn Thu Thu suy nghĩ chuyện , ngoài miệng  tự chủ hỏi: "Vì   thành  như , là do ảnh hưởng lẫn  ? Loại chuyện ,   một   như  thấy, mà tất cả   đều vô cảm. Luôn là như ."
Trình Tuyển  cô.
"Cũng  . Có một   trời sinh  vô cảm lạnh lùng,  một  , là  ép."
Hoả táng là một loại nghi thức kỳ huyễn.
Người đưa  nặng trịch, dù cao  thấp, béo  gầy,  khi hóa thành tro cốt đều sẽ hòa  đất ,  ai là ngoại lệ.
Tiểu Phạm  liên hệ với nghĩa trang. Chôn hũ tro cốt của cha Trình  cần nghi thức, bởi   bộ quá trình diễn  nhanh chóng trong an lặng. Chạng vạng tối, mặt trời dần buông, ánh chiều tà rọi xuống mặt đất, bia mộ trong nghĩa trang đều  chiếu sáng rỡ,  qua   đau khổ thê lương, ngược  tràn ngập ánh tịch dương huy hoàng, tráng lệ.
Nguyễn Thu Thu  tại chỗ, lẳng lặng  quá trình hạ táng.
Trình Tuyển hai tay đút túi,   mộ bia đưa mắt    lấp đầy đất  huyệt mộ. Chữ khắc  bia vô cùng đơn giản, từ đầu đến cuối đều  nhắc tới tên của Trình Tuyển và  .
Tiểu Phạm mở miệng thành công đẩy lui đoàn , thế mà vẫn còn  mấy  cố chấp  đến phút cuối  lui, cũng  theo đến nghĩa trang, giả vờ giả vịt đặt xuống một bó hoa cúc.
Những bông hoa cúc rũ cánh,  co ro  gió,  bao nhiêu thê lương  bấy nhiêu thê lương.
Vợ chồng hai  cả đường   để ý gì đến họ, Trình Tuyển mặt  biểu tình  bọn họ  doạ  dám bắt chuyện với .
Thừa dịp Trình Tuyển gọi điện thoại, trò chuyện với  khác, một  đàn ông trung niên cao gầy khơi mào câu chuyện.
"Các con còn trẻ,  hiểu cái gì gọi là tình , con  Trình Tuyển xem bây giờ nó hối hận cỡ nào. Cái gì gọi là cây  lặng mà gió chẳng ngừng, con  nuôi mà cha  đợi, Trình Tuyển nó còn trẻ, lòng còn hờn giận. Ruột thịt với   thể  thù hằn gì lớn chứ, con khuyên thằng bé một chút, đừng để nó giận hờn nữa, đại gia đình  mãi mãi hoan nghênh nó."