Cô  trong lồng n.g.ự.c Trình Tuyển, mơ màng ngủ  .
Một giấc đến hừng đông.
Một đêm ph*ng đ*ng dẫn đến ngày thứ hai Nguyễn Thu Thu tinh thần mỏi mệt, lười biếng  liệt ở văn phòng một ngày cũng   nhúc nhích. Lão Mạnh thấy ly kỳ, trêu chọc Nguyễn Thu Thu    thức đêm chơi game .
Nhớ  khung cảnh tối hôm qua, Nguyễn Thu Thu vẫn mặt đỏ tim run.
Hôm nay Đồ Nam phát hiện, ông chủ   chăm chú bất ngờ,   chằm chằm  màn hình máy tính  nháy mắt cả ngày trời , đến chạng vạng tối thần thái vẫn dồi dào như , tựa như là  máy   nạp đầy điện.
Đồ Nam tự hỏi thầm, quả nhiên tình yêu khiến   hăm hở tiến bước ?
Mê Truyện Dịch
Nếu giờ phút   chịu   màn hình máy tính của Trình Tuyển một chút là sẽ  thể  thấy  đó chính là ——
Các loại trang phục nữ cỡ lớn.
"..."
Nguyễn Thu Thu về đến nhà, uể oải quá nên cũng lười nấu cơm, bèn cùng Trình Tuyển ăn thức ăn ngoài  đặt . Sau bữa ăn Bạch Lung gọi cô  chơi game, cô rảnh rỗi nên cũng  chơi vài ván, bỗng nhiên nhận  Trình Tuyển hình như nãy giờ vẫn   gì,
"Trình Tuyển? Anh đang  gì thế?"
Nguyễn Thu Thu mờ mịt tiến  phòng ngủ của ,  đó,  thấy.
Trình Tuyển   giường cô, động tác   quy cách, tựa như học sinh đang chờ lĩnh thưởng. Nhìn thấy Nguyễn Thu Thu bước ,  chỉ chỉ bộ váy  giường, chậm rãi : "Đêm nay tiếp tục."
Nguyễn Thu Thu trầm mặc.
Một   vì sinh hoạt t*nh d*c, đến mặt mũi cũng vứt bỏ!
Nguyễn Thu Thu chính thức dạy cho Trình Tuyển  cái gì gọi là kéo quần lên thì là  lạ,    nhưng em  tiếc.
Cô phun  một câu.
"Anh lẳng lơ thật đó."
Vì để    tống cổ về phòng  việc nữa, căn phòng mấy năm   sửa sang   Trình Tuyển  đổi.
Anh tìm  khiêng giường , chỉ để  bàn  việc và giá sách, phòng  việc lập tức rộng rãi thêm  nhiều. Trình Tuyển tỏ vẻ,  mua thêm một bộ bàn  việc nữa là  thể để Nguyễn Thu Thu cùng  việc ở đây .
Nguyễn Thu Thu: ".... Em thèm ."
Vì cả căn nhà chỉ còn một cái giường nên Trình Tuyển liền  thể danh chính ngôn thuận chuyển đến phòng của Nguyễn Thu Thu. Cô  tẩy trang  liếc sang Trình Tuyển, chỉ thấy  lúc thì  ở mép giường, lúc thì lăn   ở giữa giường, trong ánh mắt mờ mịt chăm chú của Nguyễn Thu Thu, lăn lăn lăn lăn.
Nguyễn Thu Thu: "? Trình Tuyển,  mấy tuổi ?" Hơn hai mươi tuổi đầu  còn chơi lăn giường?
Trình Tuyển dừng lăn qua lật . Anh  ngửa  giường, hai tay giang  như đang đo đạc độ lớn nhỏ của nó.
Trình Tuyển chậm rãi : "Hình như, giường   nhỏ. Anh đổi cái lớn hơn."
Nguyễn Thu Thu sửng sốt: "Có nhỏ ?"
Hai  bọn họ  ngang ngủ vẫn còn thừa chỗ,   nhỏ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-254-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Trình Tuyển: "Lúc lật ,  nhỏ."
Nguyễn Thu Thu liếc  chiếc giường theo phản xạ. Cô nhớ  động tác  nãy của Trình Tuyển, chớp chớp mắt, mãi  mới tỉnh táo , mặt đỏ tới mang tai căm tức  Trình Tuyển.
"Không   hổ! Không đổi!"
Thì  vì  nào đó   thoải mái lúc lăn giường nên mới  đổi giường rộng.
" sẽ ngã xuống."
"Ngã xuống thì cứ  đất." Nguyễn Thu Thu oán giận đáp   chút nghĩ ngợi.
Trình Tuyển  ngửa  giường, lặng im suy nghĩ.
"Hình như cũng  tệ."
Nguyễn Thu Thu: "..."
Cứ như , Trình Tuyển cuối cùng cũng chính thức  định cư tại phòng ngủ của Nguyễn Thu Thu. Không,  , cuối cùng cũng thành công lấy  quyền lợi nam chủ nhân của cái nhà . Anh  lì  giường, ôm lấy chiếc gối mềm mại, nghiêng mặt qua  Nguyễn Thu Thu bận rộn tẩy trang   đập bộp bộp hết tầng  tới khác lên mặt.
Hai  một  dưỡng da, một   xem dưỡng da, hài hòa dị thường.
Trình Tuyển : "Nhìn em như , hệt như đang dán nhựa cao su lên mặt."
Nguyễn Thu Thu: "... MÔI XINH!"
"Đây là cái gì?"
"Kem dưỡng da."
"Đây là cái gì?"
"Serum."
"Đây là cái gì?"
"Kem dưỡng mắt."
"Đây là cái gì?"
Nguyễn Thu Thu ngừng xoa kem  cổ, tức giận : "Anh định hỏi mười vạn câu hỏi vì  đấy ?" Lấy   nhiều vấn đề như .
Nhận  tín hiệu tử vong, Trình Tuyển ngừng đặt câu hỏi,   giường chờ Nguyễn Thu Thu tới. Đầu hạ, thời tiết dần nóng lên, Nguyễn Thu Thu mặc  nhiều, váy ngủ cotton lạnh lộ  bắp chân non mềm thẳng tắp, qua một mùa đông, màu da trắng như tuyết loá mắt, Nguyễn Thu Thu  bên giường tiếp tục bôi sữa dưỡng thể lên đùi.
Cô : "Ngày mai thứ bảy,  ngoài , tắm nắng."
Trình Tuyển ừ một tiếng, tiếp tục  chớp mắt  Nguyễn Thu Thu bôi sữa dưỡng thể.
Nguyễn Thu Thu: "... Anh  thể đừng  nữa  ?" Nhìn nhiều thế cô cũng mất tự nhiên đây .
Sữa dưỡng thể tan   chân cô. Toàn  cô tản  mùi thơm dễ ngửi, ngọt ngào  đủ. Trình Tuyển chống khuỷu tay lên, nửa  ôm eo cô từ phía , hôn nhẹ lên cổ cô.