Một bông hoa hồng nhỏ chớm nở làn da trắng nõn.
Nguyễn Thu Thu khẽ run lên, vốn là phàn nàn vì giọng điệu quá mềm mà khiến cả câu như vẻ hờn dỗi: "Chớ lộn xộn, em bôi xong."
Mặt vùi hõm cổ cô, thở cũng thật dễ ngửi. Làn da mềm mại nóng hổi, nhiễm lên sắc ửng đỏ, ngay cả ngón chân trần cũng ửng đỏ, cảnh tượng tả xiết.
"Anh bôi giúp em." Giọng trầm.
...
Hậu quả của việc bôi giúp là hôm , thẳng đến gần giữa trưa Nguyễn Thu Thu mới ngoài . Eo đau đùi cũng đau, cả như tháo hết xương cốt, tài nào thoải mái nổi. Nguyễn Thu Thu âm u phía , phía là Trình Tuyển đang che ô cho cô. Anh vinh dự thăng cấp từ ăn đập sang ăn véo.
Trình Tuyển Nguyễn Thu Thu, bắt đầu suy nghĩ.
Nguyễn Thu Thu mặc áo dài tay, quần dài, đội mũ, đeo kính râm, khi ngoài còn lôi kem chống nắng bôi hết chỗ quần áo che , còn quên trừng mắt với Trình Tuyển.
Bây giờ, che kín mít hở chỗ nào, còn che ô, đây chính là phơi nắng trong miệng con gái?
Ông chủ Trình chỉ im lặng.
Nếu Nguyễn Thu Thu giờ phút trong đầu Trình Tuyển đang suy nghĩ lung tung cái gì chỉ sợ sẽ ăn đập tiếp mất.
Hôm nay trời nắng , ấm áp dễ chịu , chợt ở cơn gió nhẹ thổi qua, lành lành lướt qua. Nguyễn Thu Thu híp mắt , tháo kính râm xuống, ngẩng đầu lên. Dọc lối công viên là hai hàng cây xanh, bóng cây đu đưa xào xạc, màu xanh tươi mát khiến tâm trạng hẳn lên.
Nguyễn Thu Thu ngẩng đầu lên, cảm khái : "Thật ."
Trình Tuyển chăm chú tiệm tạp hóa cách đây xa, hai tủ kem cực lớn chất đầy kem: "Ừm."
"Chúng nghỉ một lát , em mệt."
Đau lưng còn ngoài, quả nhiên là lựa chọn sáng suốt, lẽ cô nên lựa chọn mát xa thì hơn.
Trong đầu Nguyễn Thu Thu hiện lên hình ảnh lúc tắm rửa, làn da trắng nõn loang lổ vết đỏ.
"..."
Được , cô nên yên lặng ở nhà đợi thì hơn.
Hai ghế dài, vặn lưng tựa đại thụ râm mát, Trình Tuyển cụp ô , ánh mắt lóe lên, chậm rãi : "Anh vệ sinh."
"Ừ."
Sau đó...
Nguyễn Thu Thu đưa mắt nào đó ngoài miệng nhà vệ sinh, thực tế là đang đến siêu thị nào đó.
Coi cô mù !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-255-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Nguyễn Thu Thu dở dở bóng lưng Trình Tuyển, quả nhiên thấy Trình Tuyển lượn quanh một vòng, cuối cùng dừng tủ kem, trúng que kem nào .
Cơn gió mềm mại lướt qua gò má Nguyễn Thu Thu buồn ngủ, nhịn há mồm ngáp một cái. Cô dụi dụi mắt, nghĩ thầm nếu trong công viên giường ngủ lộ thiên thì , nhất định thể đánh một giấc ngon lành.
lúc , gọi tên cô.
"Thu Thu!"
Nguyễn Thu Thu đầu , nhưng thấy ai cả, chỉ tiếng cây tiếng xào xạc. Trong công viên trống trải mấy , cô ghế dài, xung quanh, lẽ do mệt mỏi nên sinh ảo giác .
Nguyễn Thu Thu dùng sức vuốt vuốt mặt, để tỉnh táo lên.
Giữa ban ngày ban mặt chuyện thần quái, chỉ là trạng thái tinh thần của cô thôi.
Lần nữa đầu , thấy bóng dáng Trình Tuyển , tiệm kem cũng biến mất. Nguyễn Thu Thu ngạc nhiên cảnh vật mặt, phía là một bồn hoa, thời tiết hoa nở thật đúng lúc, tả xiết.
Lúc ánh nắng chan hoà, lòng cô lạnh lẽo.
Cho nên... Đây rốt cuộc là mơ, là thực?
Sau lưng gọi tên cô: "Thu Thu."
Nguyễn Thu Thu giật nảy , suýt nữa thì nhảy dựng lên.
Cô hoảng hốt lo sợ đầu , khuôn mặt trắng bệch tựa như gặp quỷ. Sau lưng Trình Tuyển cầm trong tay hai hộp kem ly, khó hiểu Nguyễn Thu Thu, : "Mệt lắm ?"
Nguyễn Thu Thu: "... Cái gì?"
Mê Truyện Dịch
"Anh mới một lúc, em ngủ ghế."
"A?"
Vừa cô ngủ mất ?!
Nguyễn Thu Thu vỗ vỗ mặt, tỉnh táo . Bảo cô thấy mấy khung cảnh kỳ lạ như , còn tưởng xảy chuyện thần quái nào nữa chứ, thì là mơ màng ngủ mất.
Trình Tuyển : "Chúng về thôi."
Trở về để Nguyễn Thu Thu ngủ một giấc. Vừa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch, hai mắt trừng lên tròn căng tựa như thấy chuyện gì khó tin lắm, chắc là dọa sợ . Trình Tuyển vươn tay chạm lên mái tóc mềm mại của cô xoa đầu, bàn tay cầm kem lạnh buốt nhưng đỗi dịu dàng.
Cái xoa đầu nhè nhẹ của khiến Nguyễn Thu Thu dần tỉnh táo .
Nguyễn Thu Thu thở dài một : "Đều tại , hại em ngủ ngon."
Trình Tuyển nửa mặt cô, y như dỗ trẻ con, đặt hai hộp kem lên lòng bàn tay.