Nguyễn Thu Thu: "Thật xin ..."
Khóa kéo một  nữa  kéo xuống ngực, nhưng  để  một vết đỏ sáng chói  cằm Trình Tuyển. Đôi mắt  yên lặng  cô chăm chú,  bao nhiêu đáng thương thì  bấy nhiêu.
Hôm nay Trình Tuyển  tổn thương vô cùng nghiêm trọng.
Nguyễn Thu Thu  , nhịn    . Lần    gượng gạo cong môi mà là mặt mày đều tràn đầy ý : "Có lẽ  là tổng tài bá đạo thê thảm nhất  đấy."
Không khí vốn đang kỳ quái, bởi vì hành động nho nhỏ  mà  thoải mái lên  ít.
Đêm mưa ẩm ướt vắng lặng,  đường trở về  bắt đầu mưa lất phất.
Tay Trình Tuyển  phỏng  nghiêm trọng, cho dù  bôi thuốc, chỉ cần  yên mấy ngày nữa là cũng sẽ  lên bảy tám phần. Trong tiệm thuốc, mấy nhân viên cửa hàng  ngừng hâm mộ, trêu chọc vợ chồng trẻ thật quá ngọt ngào. Lúc đầu Nguyễn Thu Thu còn sốt ruột,  mấy cô  một hồi, hai gò má  ửng hồng ngượng ngùng.
Cô nhét thuốc  túi, kéo Trình Tuyển về nhà.
Con đường nhựa  chân ẩm ướt lầy lội,    cẩn thận  dễ giẫm  vũng nước. Nguyễn Thu Thu kiễng chân, nhích từng bước một, tay níu c.h.ặ.t t.a.y áo Trình Tuyển: "Trời mưa cái gì cũng , chỉ riêng dễ chuyện giẫm nước là   ."
Trình Tuyển chậm rãi ừm một tiếng.
"Mấy ngày   ít dùng tay thôi, mặc dù  là  nghiêm trọng nhưng  thương thì vẫn  cẩn thận."
"Ừm."
"Còn đau ?"
"Nếu như   đau, em sẽ ôm  một cái ?" Anh hỏi  hùng hồn.
Cuộc trò chuyện ngừng , Nguyễn Thu Thu im lặng mấy giây,   tiếng: "Lớn tướng  mà còn học đòi  nũng." Nói xong, cô bỗng nhiên xoay  ôm lấy Trình Tuyển,  quên xoa xoa mái tóc lộn xộn của .
Trình Tuyển y như một con ch.ó lớn hiền lành ngoan ngoãn, để mặc cho Nguyễn Thu Thu xoa tóc  tới rối bù.
"Còn đau ?"
"Nếu như   đau, em  hôn  ?"
Nguyễn Thu Thu: "... Đừng  đà lấn tới nha." Ngoài miệng thì   nhưng môi vẫn  kìm  nở nụ .
Hai  chậm rãi  về nhà. Có Trình Tuyển ở bên, Nguyễn Thu Thu cảm thấy  an tâm. Cô nghĩ, cho dù  nhiều thêm mấy vấn đề nữa Trình Tuyển vẫn sẽ giải quyết ,  chính là loại  thì cà lơ phất phơ chứ thực  vô cùng đáng tin cậy.
Hai  một  một  bước lên bậc thang, chợt nhớ tới một chuyện, phấn khởi : "Anh   Orpheus trong thần thoại Hy Lạp ?"
"Ừm, tư chất âm nhạc cực cao."
"Còn nhớ rõ chuyện tình của  Orpheus và vợ ? Chàng   mang  vợ  rắn độc cắn c.h.ế.t về từ Địa ngục,  khi  cho phép  nắm tay nàng   nhân gian. Chàng   dặn   phép  đầu  khi  thấy tia nắng đầu tiên của nhân gian, nếu   vợ sẽ  giữ  Địa ngục suốt đời."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-260-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Trình Tuyển chậm rãi hỏi: "... Nhất định  kể câu chuyện đáng sợ như  ?"
Nguyễn Thu Thu: "....Ừ nhỉ."
Ngẫm  cũng đúng.
Cô chỉ liên tưởng đến câu chuyện Orpheus,  quên mất những giấc mơ của . Bị Trình Tuyển một nhắc nhở như , liên hệ xuôi ngược chẳng  là cô và Trình Tuyển lúc  , đúng là đáng sợ thật.
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Thu Thu vội vàng phi phi hai tiếng: "Em đúng là miệng quạ đen, ăn  bậy bạ."
Trình Tuyển nắm chặt ngón tay cô: "Vậy thì em đừng  chạy lung tung."
Cho dù  nơi nào, đều  là nơi   thể tìm tới.
"Em.."
"Đùng" một cái,  bộ hành lang chìm  bóng tối. Nguyễn Thu Thu  dọa, da gà da vịt rơi đầy đất. Cô  nhanh ý thức , mạng lưới điện đoán chừng  xảy  vấn đề cần sửa gấp . Trình Tuyển đột nhiên dùng sức níu chặt Nguyễn Thu Thu  buông tay, cô vội vàng trấn an .
"Đừng sợ đừng sợ, ban nãy em chỉ  mò thôi, em ở ngay đây mà."
 là phán gì trúng đấy, lúc  trong lòng Nguyễn Thu Thu là một vạn câu chửi thề chạy loăng quăng. Vừa  căng thẳng quá, kém chút nữa là há mồm chửi  tiếng , may mà cô cố nuốt  .
Có cần  ngắt điện đúng lúc đến  ! Đừng  Trình Tuyển, ngay cả cô cũng  dọa c.h.ế.t .
"Làm em sợ c.h.ế.t khiếp... Lần  mới  bao lâu ,   xảy  vấn đề ."
Trình Tuyển hỏi: "Em vẫn  chứ?"
"Không   , đợi em tìm điện thoại."
Trình Tuyển   ngoài   mang điện thoại, may mà cô  mang trong túi. Lúc mở túi  cẩn thận  rơi thuốc của Trình Tuyển  ngoài, Nguyễn Thu Thu ối một tiếng, vội vàng đưa tay nhặt lên.
Trong phút chốc.
Đèn  bật lên, hành lang sáng ,  còn tối đen như lúc nãy.
Sau lưng   tiếng động, sắc mặt Trình Tuyển  đổi, cấp tốc  đầu , cứng đờ tại chỗ.
Hành lang sạch sẽ, lọ thuốc bỏng lăn lông lốc  bậc thang, trơ trọi dừng  tại chỗ ——
Chỉ  Nguyễn Thu Thu. Không thấy .
Nguyễn Thu Thu vẫn giữ động tác cúi đầu nhặt thuốc, chợt bối rối.