Ánh nắng chói chang … Đèn cầu thang bỗng nhiên  điện sáng lên  thì cũng  , nhưng bây giờ, mặt trời to đùng  đầu cô là chuyện gì thế???
Cô ngạc nhiên mở to mắt,  thẳng .
Người  đường vội vàng qua  xung quanh, thỉnh thoảng    quăng một ánh mắt kinh ngạc về phía Nguyễn Thu Thu. Giờ đang là giữa trưa hè, ánh nắng chói loà,  khí nóng hầm hập thiêu đốt từng tế bào, chỉ mới một lúc mà    như bốc lửa.
Nguyễn Thu Thu mặc một bộ đồ thể thao nhàn nhã rõ ràng khác hẳn với những bộ quần áo hở đùi hở tay xung quanh.
Bị nóng toát mồ hôi, cô bèn đến   một gốc cây to râm mát. Bên cạnh là chạm xe buýt, tốp năm tốp ba  đợi xe, ánh mắt vài nam sinh rơi    cô,   là  chịu dời , gương mặt đỏ bừng chỉ  cô xì xào bàn tán.
Nét mặt Nguyễn Thu Thu  hoảng hốt.
Biển quảng cáo phản chiếu hình dáng cô, vẫn là gương mặt , vẫn là bộ quần áo  khi chia tay với Trình Tuyển,  chớp mắt một cái cô  tới một thế giới khác ?
Bây giờ Trình Tuyển đang ở ?
Một chiếc xe buýt dừng   trạm xe, khung cảnh quen thuộc   hồi ức của Nguyễn Thu Thu dần dần lật . Đầu cô trống rỗng, ngây ngốc  chiếc xe buýt chậm chạp khởi động. Đó là chiếc xe mà cô   để đến trung tâm thương mại xem phim mà, nhưng, đây   chuyện kiếp  ?!
Cho nên...
Cô.. Trở  thế giới cũ ?!
Nguyễn Thu Thu  dám tưởng tượng. Nếu cô trở  thế giới cũ,  thể  của cô  còn tồn tại ? Hay là cũng   khác sử dụng ?
Cô lảo đảo bước nhanh về khu chung cư   ở mấy năm qua. Sắc mặt cô tái nhợt,   bất ,   đường dồn dập kinh ngạc  cô gái xinh  nhưng  hồn bay phách lạc . Có   bụng tiến lên bắt chuyện, hỏi thăm cô  cần giúp đỡ , cô đều từ chối.
Giờ khắc  đầu óc cô chẳng còn suy nghĩ  gì, chỉ   tất cả những chuyện  rốt cuộc là . Là mộng,  là xảy  sự  đổi nào  thể khống chế?
Cho dù là khả năng nào đều khiến lòng cô dần nặng trĩu, chìm  vực thẳm sâu  thấy đáy.
Nguyễn Thu Thu ở một  trong chung cư, lầu một cần mật mã mới  thể  . Cô vô cùng khẳng định ấn sinh nhật của , màn hình  hiện lên thông báo mật mã sai, cô  dám tin thử  một  nữa, vẫn là mật khẩu sai.
Tiếng nhắc nhở lạnh lùng vang lên như đang  nhạo Nguyễn Thu Thu   lượng sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-261-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Cô ngẩn ngơ  tại chỗ, mờ mịt ngước  tòa nhà  quen thuộc  xa lạ  mặt.
Xuyên qua một thế giới khác, cô từng nhớ nhung căn phòng nhỏ của  vô  , giờ đây   mặt nó  giống như  tha hương trở về cố hương xa lạ,   quen thuộc, với cô mà , đây vẫn là cố hương như cũ.
Nơi  còn  thể coi là nhà .
Vừa nghĩ tới Trình Tuyển lẻ loi  ném ở một thế giới , lúc  phát hiện cô biến mất  hành lang sẽ hoang mang tuyệt vọng đến cỡ nào, trái tim Nguyễn Thu Thu nhói lên từng đợt, đau đớn khiến cô  thở nổi.
Cô ghìm chặt cổ áo, chậm rãi  xổm  mặt đất, cố gắng hít thở. Khí quản chật hẹp, hô hấp khó khăn, cô choáng đầu hoa mắt, tựa như  một cây búa đập mạnh  đầu, cả  ngây , đến lúc tỉnh táo lên thì  thấy đau đớn thấu xương, đứt gan đứt ruột, chỉ  khuỵu xuống mặt đất.
Tí tách, tí tách.
Mê Truyện Dịch
Nước mắt trượt theo gò má rơi  nền gạch men sứ,  nhanh chóng trượt  khe nứt biến mất.
"Cô gì ơi? Cô vẫn  chứ?"
Sau lưng truyền đến một giọng  ôn hòa, cực kỳ giống Cố Du. Nguyễn Thu Thu như bắt  cọng rơm cứu mạng, ngẩng đầu lên  đụng  một gương mặt trẻ tuổi xa lạ.
Anh   ước chừng hai mươi tuổi, sạch sẽ, lúc  lên còn  lúm đồng tiền. Anh  Nguyễn Thu Thu, đầu tiên là  gương mặt thấm đẫm nước mắt của Nguyễn Thu Thu dọa giật nảy , lập tức hấp tấp móc trong túi  một chiếc khăn tay đưa cho Nguyễn Thu Thu.
"Đừng  đừng , cô gặp  chuyện gì ?"
Nguyễn Thu Thu nhận lấy khăn tay lau sạch nước mắt, mím chặt môi, im lặng lắc đầu.
"Không , cảm ơn ."
"Cô... thật sự  cần giúp ? Xin , tại  thấy cô khó chịu quá." Anh  luống cuống hai tay chống  đầu gối, cúi đầu  Nguyễn Thu Thu đang  xổm  đất  nhúc nhích,    thế nào cô mới thu vẻ mặt khổ sở  .
Anh  từng thấy ai  vật vã như thế , cứ như đang lâm  tuyệt vọng  tên, vươn tay nhưng   bắt  gì cả.
"Cô sống ở đây ?" Anh  trẻ tuổi kiên nhẫn hỏi, " cũng sống ở đây, nếu  chuyện  trong khả năng của , ..."
"Chờ ,  sống tầng ?"