"Nghe  vợ Cố Du mang thai ."
"Thật ,  nhanh ?"
"Chắc là  tránh thai thôi."
Nói tới đây, thư ký Ôn Thiến lấy cùi chỏ chọt chọt cánh tay Nguyễn Thu Thu, pha trò: "Cô đấy, kết hôn nhiều năm  , tính thế nào?"
" y... Tạm thời   ý định."
Loại chuyện như sinh con, thuận theo tự nhiên thì  hơn. Ở cùng với Trình Tuyển  hai ba năm, Trình Tuyển vẫn luôn dính lấy cô,  lúc  chó tí, thấy cô tức giận là   vẻ đáng thương khiến Nguyễn Thu Thu   gì   cả. Cuộc sống của hai  cũng   gì là nhàm chán nên cũng  vội  con.
Loại chuyện , Nguyễn Thu Thu hi vọng để Trình Tuyển tự quyết định, cô chỉ  thể cố gắng hết sức cho  cảm giác an  thôi.
Bọn họ hi hi ha ha  đùa ăn cơm tối, về nghỉ sớm, ngày mai còn  hái dâu.
Căn hộ ở vùng ngoại thành lạnh hơn nhà lầu ở thành thị  nhiều. Nguyễn Thu Thu tắm rửa, sớm rúc  chăn trùm kín hết . Không bao lâu , Trình Tuyển c*̃ng chui  chăn, ôm Nguyễn Thu Thu  lòng.
Nguyễn Thu Thu ngửa đầu đẩy  : "Anh đừng ôm em ngủ."
Mấy ngày  cứ ôm cô ngủ suốt, hại cô  sái cổ.
Trình Tuyển: "Em ghét bỏ  ?"
Nguyễn Thu Thu: "Em   em  ."
Trình Tuyển: "Haizzz, phụ nữ."
Nguyễn Thu Thu: "..."
Cô  bại trận  tay Trình Tuyển, cuối cùng vẫn  trong lòng  ngủ. Ngủ ngủ mãi, Trình Tuyển bắt đầu hôn hôn lên gò má cô. Cô vỗ cái tay  thành thật của  một cái, Trình Tuyển kêu lên đau đớn: "Tay đau."
Nguyễn Thu Thu giật , kéo tay   xem: "Đau thật ? Em  hỏi xem chủ nhà  thuốc ..."
"Không cần."
Mười ngón đan xen, xoay  đè cô xuống giường trong đêm tối.
"Em chính là thuốc."
Nguyễn Thu Thu: "... Anh mà còn  mấy câu thần kinh như  nữa, em đá  xuống giường."
Trình Tuyển một giây liền nghiêm chỉnh : "Được ."
Không cần chờ ngày mai  hái dâu, Trình Tuyển tối nay  gieo lên  Nguyễn Thu Thu  nhiều quả dâu đỏ rực. Hai   tới bước cuối cùng, th*n th* tr*n tr** của Nguyễn Thu Thu vùi trong chăn, gương mặt đỏ bừng, đáng yêu đến mức khiến   chỉ  cắn hết  bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-280-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Trình Tuyển dán môi lên cổ cô,  híp mắt , cánh tay tìm tòi trong ngăn kéo tủ đầu giường theo thói quen.
Sau đó, động tác của  dừng .
Nguyễn Thu Thu:?
Trình Tuyển hôn một cái lên cái cổ trắng noãn của cô, ảo não : "... Quên mang đồ."
Lại khung cảnh quen thuộc.
Lần , Nguyễn Thu Thu nhớ Trình Tuyển hơn nửa đêm chạy xuống mua, bây giờ rừng núi hoang vắng, nào  chỗ bán mấy thứ . Anh chống một tay lên tường : "Anh sang hỏi Đồ Nam."
Nguyễn Thu Thu đỏ mặt: "Thứ    thể mượn! Không !" Ngại c.h.ế.t mất!
Trình Tuyển đáng thương cọ cọ cằm cô, nỉ non gọi tên cô khiến lòng cô mềm nhũn.
Nguyễn Thu Thu thẹn đỏ mặt, thì thầm : "Em tính , hôm nay là kỳ an ... Hẳn là   chuyện gì ."
Ngẫu nhiên một , cũng  đến mức trúng đích chứ, nếu trúng thì cũng quá là...
Xác suất  thai và Nguyễn Thu Thu chủ động mời gọi  mặt, một cái ma quỷ một cái thiên sứ, Trình Tuyển do dự một chút. Lúc , Nguyễn Thu Thu ôm lấy cổ , hôn lên môi ,  thể mềm mại của cô dán chặt lấy ,  ranh mãnh : "Anh cũng  thể đẩy em  nha, tụi  tiếp tục ngủ."
Yết hầu Trình Tuyển khó khăn nhấp nhô.
...
Kết quả của việc chủ động chính là, trong đội ngũ hái dâu tây ngày hôm  thiếu mất hai thành viên tên Nguyễn Thu Thu và Trình Tuyển.
Nguyễn Thu Thu lấy lý do tới tháng, cơ thể  thoải mái,  nghỉ ngơi. Ôn Thiến sang đây xem liếc mắt một cái, thấy Nguyễn Thu Thu bọc kín chăn  lỳ  giường, Trình Tuyển rót nước cho cô. Ôn Thiến tin, bảo cô nghỉ ngơi thật , bọn họ nhất định sẽ hái thật nhiều dâu tây về cho cô.
Ôn Thiến  , Nguyễn Thu Thu liền đỏ bừng mặt dùng sức nện Trình Tuyển. Sức của cô vốn  lớn, Trình Tuyển tỉnh bơ còn hỏi cô lát nữa ăn gì.
Nguyễn Thu Thu: "..." Thật sự phục  luôn.
Hai ngày một đêm ở trang trại, Nguyễn Thu Thu thu hoạch  hai tốp ô mai. Một tốp  , một tốp ở cái gùi phía .
Vừa nghĩ tới ngày mai còn  tiếp tục  , tâm trạng Nguyễn Thu Thu ngày càng tồi tệ hơn, thỉnh thoảng ánh mắt chứa đầy d.a.o găm  liếc sang Trình Tuyển một cái,   quên mất đây là do cô chủ động .
Tiếp nhận ánh mắt c.h.ế.t chóc chăm chú, Trình Tuyển tỏ vẻ thật oan quá .
Mấy ngày trôi qua, Nguyễn Thu Thu     cảm giác  thoải mái, cũng quên mất chuyện .
Đợi đến lúc cô ý thức  tính nghiêm trọng của vấn đề,   còn kịp ——
Vốn cho là gần đây áp lực quá lớn, nội tiết mất cân đối, Nguyễn Thu Thu  kiểm tra, bác sĩ  ném cho cô một ánh mắt mà cô  thể hiểu nổi  kéo cô  kiểm tra thêm mấy hạng mục nữa. Sau khi  kết quả kiểm tra, Nguyễn Thu Thu  ngẩn  một   ghế dài của bệnh viện, đến tận lúc Trình Tuyển cầm hai chai nước tiến đến.
Mê Truyện Dịch