Trình Tuyển hỏi: "Cơ thể  thoải mái ?"
Nguyễn Thu Thu hồn bay phách lạc lắc đầu, đưa kết quả kiểm tra cho .
Anh  thoáng qua.
"..."
"..."
Hai chai nước khoáng rơi xuống đất cái bịch, lăn  thật xa.
Sắc mặt hai vợ chồng đều buồn rầu, nhất là Trình Tuyển,  là chồng mà  mặt   hề thấy chút biểu hiện nào của sự vui vẻ, khiến y ́ còn tưởng rằng tình cảm của hai  đang bên bờ sụp đổ, hết sức khách khí bảo bọn họ trở về nghĩ kỹ, suy xét cẩn thận.
Chưa từng  ý định  , Nguyễn Thu Thu cũng  dọa cho phát sợ, nhưng cũng may  mắt   ảnh hưởng lớn gì. Trên đường về nhà, cô còn  an ủi ngược Trình Tuyển,  nếu như   chấp nhận  thì phá  cũng  .
Từ lúc  khỏi bệnh viện, mặt Trình Tuyển vẫn luôn đanh , đến lúc về nhà vẫn , ngay cả cơm cũng ăn   bao nhiêu  Nguyễn Thu Thu vô cùng lo lắng.
Anh xoa đầu cô,   gì.
Đêm nay, Trình Tuyển ôm Nguyễn Thu Thu một đêm  ngủ.
Trình Tuyển bất thường, những  khác cũng cảm nhận  điều . Giờ  việc, vốn đang họp, Trình Tuyển   suy nghĩ viển vông, mặc cho Phó Tử Trừng    hơn nửa, bản powerpoint  laptop vẫn giữ ở trang đầu tiên.
Anh  điện thoại, mắt liếc từ  xuống     lên ,   đang tra cái gì,   chăm chú, ánh mắt nghiêm nghị.
Những  khác thỉnh thoảng liếc trộm Trình Tuyển,   nhất trí suy đoán là phương án của Phó Tử Trừng  vấn đề, ngay cả Phó Tử Trừng c*̃ng lắp ba lắp bắp, hoài nghi bản  .
Nếu giờ bọn họ ngó  điện thoại Trình Tuyển  một chút sẽ thấy  thứ hiện bên  là thế  đây:
"Tác hại của việc sinh non", "Quá trình sinh mổ và sinh tự nhiên", "Ảnh hưởng của việc sinh đẻ đối với phụ nữ", "Cách hiệu quả nhất để giảm bớt tác hại của sinh đẻ đối với phụ nữ", "Phụ nữ  đồng ý sinh con "... ngay cả các chủ đề tương tự như "Biểu hiện cụ thể của chứng trầm cảm  sinh" cũng  ít.
Trình Tuyển cúi đầu  thật lâu.
Trong đầu  hiện lên hình ảnh Nguyễn Thu Thu   ghế dài bệnh viện. Cô cầm đơn xét nghiệm trong tay, bứt rứt bất an  Trình Tuyển.
Hồi hộp, chấn kinh, mờ mịt,   sợ hãi mà là khó nén vui mừng, chắc hẳn cô  đứa bé  lắm.
Phó Tử Trừng  tất phần trình bày, các công nhân viên trong văn phòng đều đang đợi Trình Tuyển phát biểu ý kiến. Trước mắt bao , mặt Trình Tuyển   cảm xúc gì,  đóng laptop ,   cũng  khỏi run lên một cái.
Trình Tuyển im lặng hồi lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-281-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Tựa như sắp quyết định một chuyện cực kỳ khó khăn,   ngay ngắn.
"Sinh." Nếu như cô .
Đám  còn :???
Sinh con là một chuyện lớn.
Nguyễn Thu Thu  ngờ Trình Tuyển  mà   giữ  đứa bé . Cô sờ sờ cái bụng bằng phẳng, cô còn  kịp nhận thức  sắp  , Trình Tuyển  bắt đầu chuẩn  cho mười tháng hoài thai.
Anh mua một đống sách lớn, chất chồng trong tủ ở phòng  việc. Nguyễn Thu Thu rảnh rỗi quá  xem một phen thì thấy ngoài mấy quyển về chăm sóc bà bầu , còn  các loại truyện thần thoại, truyện cổ tích, xen lẫn các loại sách kỳ quái như « Nuôi con  bằng nuôi chó », « Giáo dục kiểu Sparta », « Trẻ con  tự  hiểu chuyện ».
*Sparta là hình thức giáo dục của  dân bán đảo Peloponnesus, Hy Lạp. Tại đây  dân  huấn luyện nghiêm ngặt, đào tạo từ nhỏ để trở thành những chiến binh bậc nhất.
Nguyễn Thu Thu: "..."
Sau đó, cô trợn mắt  Trình Tuyển lấy  một thùng giấy, bên  lót vải, trịnh trọng đặt trong ngăn tủ.
Nguyễn Thu Thu  một loại cảm giác  : "Xin hỏi, thùng giấy  dùng để  gì?"
Trình Tuyển cũng   đầu  đóng ngăn tủ, chậm rãi : "Đến lúc đó hối hận còn kịp. "
Nguyễn Thu Thu cạn cmn lời.
Đứa bé còn   thành hình, cha nó   đưa nó cho  , Trình Tuyển đến tột cùng là  chấp niệm lớn đến mức nào mới  thể mãi nhớ thương chuyện  đến thế. Vừa nghĩ tới thùng giấy đặt trong ngăn tủ, Nguyễn Thu Thu yên lặng sờ lên bụng, bắt đầu lo lắng cuộc sống   của đứa bé.
Mê Truyện Dịch
Buổi tối, hai  cùng  một chỗ, Trình Tuyển  bắt đầu sờ sờ ôm ôm theo thói quen.
Nguyễn Thu Thu đánh yêu  một cái    nhúc nhích.
Trình Tuyển:?
Nguyễn Thu Thu: "Sách thì  cả đống mà vẫn   ba tháng đầu và ba tháng cuối  thể sinh hoạt vợ chồng ."
Trình Tuyển:???
Anh lấy điện thoại , ánh sáng từ điện thoại phản chiếu  một gương mặt trầm mặc. Nét mặt  đờ đẫn, xem  xem  nhiều  mới xác nhận lời Nguyễn Thu Thu  là sự thật,   đơ như khúc gỗ,   con mắt thỉnh thoảng đảo một vòng thì chả ai   vẫn còn sống. Trình Tuyển: " thật đần, quá đần."
Vì một  xúc động mà đánh mất hạnh phúc nửa đời , đây là  đầu tư lỗ vốn nhất mà  từng .