"Anh  xem!" Cô tức hộc máu
Có thể chụp cô thành diều hâu e rằng cũng chỉ  dạng đàn ông ngu ngốc   não như Trình Tuyển  thể    !
Vì lấy công chuộc tội, Trình Tuyển sẽ chụp ảnh  một  nữa cho Nguyễn Thu Thu.
Nguyễn Thu Thu cường điệu mấy   tìm góc độ  cho cô,   chụp quá nhỏ. Phải cho  cảm giác mộng ảo giống như cô chính là thần nữ của bức họa Đôn Hoàng*, lay động theo chiều gió
*Bức họa Đôn Hoàng
Thừa dịp lúc Trình Tuyển tìm góc độ, Nguyễn Thu Thu  đầu  sang thấy vị trí của  cách   xa liền thỏa mãn tiếp tục tư thế.
Đợi một hồi
Nguyễn Thu Thu: "Xong ?"
Trình Tuyển giọng điệu  phiêu hốt: "Rất . Rất nghệ thuật."
Nguyễn Thu Thu: "???"
Cô  một loại dự cảm bất thường.
Cô nhảy xuống khỏi đá ngầm, chạy đến bên cạnh Trình Tuyển cầm máy ảnh, nhất thời ngũ lôi oanh đỉnh, suýt nữa  nhận    trong ảnh chính là .
Lần   cách đúng là gần thật, gần đến nỗi hận  thể dán   cô để chụp một cái, chỗ c.h.ế.t  nhất chính là Trình Tuyển vẫn lấy góc độ chụp ngửa để chụp một tấm hình như .
Trong ảnh dánh  Nguyễn Thu Thu dáng  cực lớn, trực tiếp chiếm gần hết bức ảnh, khí thế  che khuất bầu trời, chặn hết cả bãi biển, mặt trời lặn, bầu trời. Nàng   thần nữ Đôn Hoàng, đây là nhật thực thì .
Cái góc chụp  thiểu năng đến mức Nguyễn Thu Thu hận  thể lập tức buộc cho Trình Tuyển  một cái hỏa tiễn để cho  bay vèo vèo lên trời, đừng bao giờ trở về.
Nguyễn Thu Thu thâm trầm ghiến răng, tiên nữ nhỏ bé  ép điên : "Anh từng  qua vụ án g.i.ế.c chồng  biển ?"
Trình Tuyển yên lặng lùi về  hai bước, đánh trống lảng: "... Hình như sắp đến giờ cơm  thì ."
Nguyễn Thu Thu mặt mũi  đầy hai chũ  vui.
Lúc  gió   lạnh, cô đành  từ bỏ kế hoạch chụ ảnh, khoác thêm áo khoác, quyết định trở về ăn cơm chiều
Cô giận đùng đùng  về , Trình Tuyển nhanh chóng  bỏ  phía . Không lâu ,  lưng cô truyền đến giọng Trình Tuyển  thiện  ý   dịu bầu  khí: " chụp  một bức cho em."
Nguyễn Thu Thu nửa tin nửa ngờ dừng bước : "Anh xác định sẽ  chụp  thành một tên thiểu năng?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-52-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Trình Tuyển giơ tay lên: "Tuyệt đối  ."
Nguyễn Thu Thu tiếp nhận máy ảnh, cẩn thận  . Lập tức, cô trầm mặc.
Nói thật, cô thật sự  nên ôm hi vọng đối với Trình Tuyển.
... Tên chó c.h.ế.t    thể chụp cô thành  lùn một mét hai, thật đúng là vô cùng  bản lãnh.
Trong ảnh Nguyễn Thu Thu hất áo khoác khoác, ảnh chụp ở góc cao khiến cô giống như một  lùn nhỏ bé một mét hai,  còn khí thế hùng hổ, liếc mắt lạnh lùng. Cô thật sự   mắng , nhưng giờ phút   đích thật là giống một con gà rừng phẫn nộ, còn   loại gà rừng bình thường mà là cái loại gà rừng lông cánh đều nổ tung.
Nguyễn Thu Thu: "..."
Thì  trong thế giới của Trình Tuyển, cô  dáng vẻ  ?
Muốn  quá.
Mê Truyện Dịch
Thế mà Trình Tuyển còn  thức thời : "Thật đói quá."
Buổi tối, trong ánh mắt sâu kín của Nguyễn Thu Thu, Trình Tuyển vô cùng bình tĩnh ăn thật nhiều hải sản. Nguyễn Thu Thu  chằm chằm , hung tợn cầm d.a.o nĩa dùng sức đ.â.m   cá, giống như con cá đang  trong đĩa sứ đợi c.h.ế.t chính là Trình Tuyển.
Cô hối hận . Cô cho là  mang theo một bạn đồng hành thì có thể chụp  nhiều  nhiều ảnh , hiện tại thì ngược lại, Trình Tuyển quả thực là chuyên gia trong việc chọc cho cô tức chết
Trở về phòng  khi rửa mặt, Nguyễn Thu Thu giận đùng đùng đóng cửa   ngủ.
Cô   chiếc giường lớn lạ lẫm, tắt đèn, trong phòng đen kịt một màu. Rèm cửa dày  kéo kín mít, trong gối  mùi thơm, chăn c*̃ng  mềm mại. Quả nhiên là khách sạn cao cấp, các phương diện bày trí đều  , chỉ là Nguyễn Thu Thu cứ lật qua lật  mãi vẫn  buồn ngủ.
Cô mở to hai mắt  trần nhà, chợt phát hiện  trần nhà  một cái bóng đen sì  phản chiếu , suýt nữa dọa Nguyễn Thu Thu hồn phi phách tán.
Cô sợ hãi kêu lên một tiếng, xoay   dậy, một lúc lâu  mới phản ứng    chính  dọa chết.
"..."
Khách sạn đáng ghét ,   gắn gương  trần nhà  gì chứ, cũng   diễn phim ma .
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, giọng Trình Tuyển hỏi thăm: "Sao thế?"
"Không  việc gì..." Nguyễn Thu Thu cả  toát mồ hôi lạnh  mở đèn ngủ, thanh âm suy yếu, "Bị sắc  của  dọa thôi." Tự  dọa  giật , loại chuyện mất mặt  cô còn lâu mới  !
Trình Tuyển: "..."
Nguyễn Thu Thu    tiếng   ngoài cửa, luôn cảm giác trong lòng lo sợ bất an. Cô trở  ngủ  , mở to mắt, nhẹ giọng kêu lên: "Trình Tuyển,   ngủ ?"