Nguyễn Thu Thu mượn lý do việc, quyết định mua nhiều thêm mấy bộ quần áo , đó trong tủ quần áo phần lớn là loại nhàn nhã, ít bộ có thể mặc đến công ty. Vừa nghĩ tới việc dạo phố, Nguyễn Thu Thu lập tức khôi phục năng lượng, tinh thần phấn chấn quần áo, trang điểm ngoài.
Là chứng kiến bộ quá trình, Trình Tuyển đột nhiên cảm giác , nếu như lúc việc cô có thể tinh thần và quyết đoán như , về chỉ sợ Gia Trừng sẽ trở thành một cái miếu* nhỏ.
* miếu ở đây cũng nghĩa là chỗ việc trong nhà. Ý Trình Tuyển là Thu Thu coi công ty như nhà mà việc.
Nguyễn Thu Thu mua quần áo đồng thời cũng mang tới mấy viên đá nhỏ mắt mà cô nhặt . Trong tiệm đồ trang sức thủ công thể hỗ trợ mài giũa và đục lỗ, Nguyễn Thu Thu chỉ để bọn họ đục lỗ, còn hình dạng thì giữ như cũng .
Một ngày trời, Nguyễn Thu Thu dạo đến mức eo mỏi chân đau
Cô xách theo mười cái cái túi, rốt cục nhớ còn lấy mấy viên đá nhỏ.
Lúc cô đến trong tiệm, ông chủ đợi lâu. Ông chủ ha hả : "Cô bé, mấy hòn đá nhỏ đều , cho cô mấy dây vòng tay ."
Nguyễn Thu Thu cầm một túi nhỏ đá nhỏ, hài lòng bắt taxi về nhà.
Taxi êm ả.
Nguyễn Thu Thu mở túi vải , cẩn thận lựa hòn đá nhỏ bên trong. Đột nhiên, một viên đá mượt mượt tròn tròn lăn hấp dẫn lực chú ý của Nguyễn Thu Thu. Hòn đá nhỏ xinh khiến cho cô đột nhiên nghĩ tới cặp mắt lười nhác của Trình Tuyển lúc chăm chú khác, tình cảm cũng thuần túy như .
Nguyễn Thu Thu quyết định giữ hòn đá nhỏ cho Trình Tuyển.
Trình Tuyển vẫn như đây im lìm ở trong thư phòng .
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Thu Thu ăn cơm bên ngoài mà lòng sợ hãi dám ăn mảnh, chủ động đem đồ ăn ở ngoài về cho . Ở khách sạn, mỗi ngày đều ăn hải sản nên chút chán ngán, Nguyễn Thu Thu mang về cho thịt nướng và hoa quả trộn, còn một ít quà vặt.
Thật cô yếu ớt thế thế nào mà xách một đống đồ lớn như về đến nhà.
Nguyễn Thu Thu cảnh cáo Trình Tuyển: "Không cho phép chuyện ăn tạm nữa!"
Trình Tuyển chậm rãi lên tiếng.
Lúc đang dùng cơm, Nguyễn Thu Thu nhớ tới cái gì, trở về phòng lấy cái túi nhỏ, lục lọi một hồi, rốt cuộc cũng tìm hòn đá nhỏ màu đen . Lần nữa phòng khách, Trình Tuyển ăn xong cơm thịt nướng, đang tại chậm rãi ăn trái cây trộn.
Nguyễn Thu Thu: "..." Thằng cha hai cái miệng đó chứ, phía một cái, ót một cái .
Cô 囧, quên mục đích của .
Nguyễn Thu Thu đối diện , quơ quơ hòn đá nhỏ mặt Trình Tuyển : "Cái tặng cho đó!"
Trình Tuyển: "Đây là cái gì?"
Nguyễn Thu Thu : "Anh đoán xem."
Anh ánh mắt cổ vũ của Nguyễn Thu Thu, trầm tư một lát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-58-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
"Cục phân dê?"
...
...
...
Tĩnh mịch trầm mặc.
Nguyễn Thu Thu nhếch mép : "Sao đoán là sỏi thận luôn ?" Hòn đá nhỏ như thế Trình Tuyển là phân dê.... mà từ xa thì đúng thật là giống phân dê.
Cái lúng túng. Nguyễn Thu Thu im lặng nghẹn lời.
"Được , cần thì giữ ."
Trình Tuyển động tác nhanh hơn cô một bước. Cánh tay của dài, dễ dàng lấy hòn đá nhỏ trong tay Nguyễn Thu Thu.
Anh thuận tay nhét túi, tiếp tục ăn cơm.
Nguyễn Thu Thu: "???"
"Tạm chấp nhận." Anh chậm rãi cho đánh giá.
Nguyễn Thu Thu: "..."
Có một , thật đúng là cái gì gọi là đà lấn tới. Trong lòng của cô, hình nhân lập tức bắt lấy Trình Tuyển đánh cho một trận tơi bời.
*
Nguyễn Thu Thu Gia Trừng việc nghĩa là Trình Tuyểm giảm thiểu tối đa cơ hội cô thể bắt gặp ở công ty.
Đồ Nam thật sự rõ hai vợ chồng đang cái gì, trốn trốn tránh tránh, giấu em giấu. Dùng tư duy của trực nam và chó FA lâu năm suy nghĩ một lát, cảm thấy đây đại khái chính là tình thú.
Đi ngày đầu tiên.
Nguyễn Thu Thu trang điểm tinh tế, tóc dài búi lên để lộ cần cổ thon dài trắng nõn, tinh thần già dặn. Đi dép lê thấp phát tiếng lạch cạch lạch cạch tiếng vang sàn nhà, sáng sớm liền bận bịu đến bận bịu , chuẩn hồi lâu mới rời khỏi nhà.
Qua hồi lâu, Trình Tuyển xoa xoa mi tâm, khuôn mặt ngái ngủ mang dép khỏi cửa thư phòng. Anh cầm một bình Yakult mở theo thói quen, điện thoại tích tích vang lên một tiếng, là Đồ Nam gửi tin nhắn cho trong group chat.
"Chị dâu còn tới ? Làm bây giờ, em thật khẩn trương, Đại boss!"
Từ lúc trở trong "Group chat", bọn Đồ Nam dám càn nữa, ngoan ngoãn chờ Nguyễn Thu Thu đến.