Nhận thức  khiến ả kinh hãi —— bọn họ,   ly hôn?
Trước đó  thấy tin tức công ty Trình thị sắp phá sản  internet, trong lòng Từ Bích Ảnh   chôn xuống một hạt giống bất an. Bàn tay vàng lớn nhất của ả chính là ký ức của đời , mất  bàn tay vàng  thì ả sẽ   gì cả.
Ả âm thầm cầu nguyện đây chỉ là cái vỗ cánh nhỏ, bây giờ   thấy khung cảnh hai  hòa hợp, Từ Bích Ảnh bỗng nhiên sụp đổ.
Trình thị  thể phá sản sớm hơn, Trình Tuyển  thể  ly hôn,  thì Cố Du  cũng  thể  gượng dậy nổi,  còn chỗ xoay .
Ả luôn nghĩ  là  chiến thắng, bây giờ  có thể nháy mắt lưu lạc  một con sâu bọ thối tha, vạn kiếp bất phục.
Từ Bích Ảnh bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện đáng sợ ——  nếu như, Cố Du  thể xoay  thì ? Nếu như    từ bỏ ,  ả nên  cái gì bây giờ?
Hoàn cảnh hiên nay của Cố Du  lúng túng, khó khăn trùng điệp, Từ Bích Ảnh  nghĩ tới việc    thể sẽ thuận theo ý trời, trở thành một nhân viên công ty bình thường, cảm giác chênh lệch lập tức  phóng đại vô hạn. Nhất là ả   thấy Nguyễn Thu Thu mặc dù ăn mặc  đơn giản nhưng  hàng hiệu  , trạng thái tinh thần    xinh xắn ngọt ngào, rõ ràng là sống  thoải mái.
Lại so sánh với . Gia đình của ả thì điều kiện bình thường, Cố Du thỉnh thoảng sẽ đưa cho ả chút đồ nhưng đều   đồ đắt tiền.
Lòng Từ Bích Ảnh  chút lạnh, ả thậm chí  cách nào  đầu tiếp tục  cùng Cố Du đoạn đường tiếp theo.
Đứng  bậc thang Trình Tuyển  theo ánh mắt của Nguyễn Thu Thu thoáng qua, lập tức   hứng thú thu tầm mắt .
Anh chậm rãi : "Đi."
Giờ , còn thể mua  mì oden tại cửa hàng tiện lợi 24 giờ.
Trình Tuyển  nghĩ xong   ăn gì.
Nguyễn Thu Thu lấy  tinh thần, cô  thấy đối phương  đờ tại chỗ,  càng thêm xác định. Người  hẳn là Từ Bích Ảnh, trong trí nhớ của ả Trình Tuyển  sớm ly hôn,   giờ phút  ả  thấy Nguyễn Thu Thu  tâm tình như thế nài.
Nguyễn Thu Thu  sợ Từ Bích Ảnh.
Từ Bích Ảnh   bao lì xì đàn*,    gian tùy ,   hệ thống biến  càng   Tu La tràng cơ hội, biện pháp duy nhất của ả chính là phụ thuộc  Cố Du, giống như một cây hoa giấy  bám   khác để sống mới  thể  đến nỗi héo tàn.
* Cái  là một dạng hệ thống, giống như việc phát lì xì  Weibo. Bao lì xì đàn liên kết giữa các thế giới,  thể nhận  lì xì là đồ của thế giới khác.
So với ả, Nguyễn Thu Thu  xem hết sách, đương nhiên hiểu  về kịch bản chuẩn xác hơn.
"Đi  , c.h.ế.t rét."
Bọn họ    xa, ngay cả bóng cũng  còn, Từ Bích Ảnh vẫn  đấy mà hồn bay phách lạc.
Con đường  của ả, tiếp theo nên  thế nào mới  thể đến đích?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-63-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
...
Nguyễn Thu Thu đút tay  túi,  quan tâm.
Dù  mỗi   thấy nguyên văn nam nữ chính cũng   tác động gì lớn đến cô.
Trình Tuyển đột nhiên lên tiếng: "Cách xa cô  chút."
Mê Truyện Dịch
"Cô ?" Nguyễn Thu Thu lập tức ngộ  Trình Tuyển đang  tới ai
Nguyễn Thu Thu hỏi: "Anh ?"
Trình Tuyển lắc đầu.
Nếu như Từ Bích Ảnh  thấy chỉ sợ sẽ tức chết. Ả rõ ràng đuổi theo, ám chỉ Trình Tuyển bao nhiêu , thế mà      một chút ấn tượng nào nào về ả!
Điều quan trọng chính là, Trình Tuyển thật là  chân tâm thật ý lắc đầu,   đang  bộ  .
Nguyễn Thu Thu: "..."
Nếu như cô thầm mến Trình Tuyển thì sẽ tức c.h.ế.t tại chỗ mất.
Vừa nghĩ tới đó, Nguyễn Thu Thu lập tức thấy hứng thú. Cô dùng bả vai huých cánh tay Trình Tuyển: "Này,  đây   yêu đương bao giờ ?"
Trình Tuyển  cô một chút,  buồn trả lời.
Nguyễn Thu Thu  từ bỏ: "Người  thích , dù  cũng   chứ? Không  yêu đương là   thanh xuân đó."
Trình Tuyển yếu ớt hỏi: "Em ?"
Nguyễn Thu Thu lập tức bày  mặt hoa si: "Lúc  lúc  lên đại học thời,  một ca vương trường học, cực kỳ cực kỳ  trai! Là đối tượng yêu thích của  bộ nữ sinh... Ai ai  chậm chút !"
Trình Tuyển đột nhiên tăng tốc khiến Nguyễn Thu Thu lập tức quên  đang  cái gì, nhanh chóng đuổi theo.
Cô  sợ tối, tuyệt đối  thể rời xa Trình Tuyển quá hai mét!
*
Thân phận của Trình Tuyển đối với Nguyễn Thu Thu mà  chính là một câu đố.
Không   trải qua quá khứ như thế nào mới  thể biến thành loại tính tình như hiện tại, nhưng Nguyễn Thu Thu có thể tưởng tượng  , chắc chắn sẽ   hồi ức  . Từ vài lời của  kế Khúc Vi, Nguyễn Thu Thu đại khái có thể xác định hoài niệm lớn nhất trong lòng Trình Tuyển chính là    qua đời.