Nguyễn Thu Thu: "..." Các tiền bối trong công ty thật sự  thiện quá ha.
Vội vàng tới công ty, Nguyễn Thu Thu chạy thục mạng bất chấp hình tượng.
Từ cao ốc rẽ ngoặt,  xa sẽ đến Gia Trừng, cô xách theo hộp cơm, bàn chân chạy huỳnh hụych.
Lúc ,   suýt nữa đụng  Nguyễn Thu Thu.
Nguyễn Thu Thu vội vàng : "Thật xin  thật xin !"
Mê Truyện Dịch
Đối phương kêu một tiếng,  đó  dám tin níu tay Nguyễn Thu Thu : "Tại  cô  ở chỗ ?"
Lại là Từ Bích Ảnh.
Hướng  này rõ ràng là  về phía Gia Trừng, Từ Bích Ảnh sợ hãi,  rõ Nguyễn Thu Thu   thể  thể   Gia Trừng.
Nguyễn Thu Thu buồn bực: "Sao    thể ở đây?"
Tay Từ Bích Ảnh  lạnh, túm tay cô  chặt, Nguyễn Thu Thu dùng sức giằng mạnh một cái mới hất  . Cô nhíu mày , cô thật sự  thích cách cư xử vô lễ của Từ Bích Ảnh chút nào: " muộn giờ ,  phiền cô nhường một chút."
"Đi ?!"
Từ Bích Ảnh càng  thể tin : "Chỉ bằng cô?" Loại  như Nguyễn Thu Thu mà cũng  thể tới Gia Trừng, đây quả thực là truyện  lớn nhất thế gian.
Nguyễn Thu Thu  thèm để ý ả nữa, theo Từ Bích Ảnh đây chính là  dám thừa nhận,  tật giật .
Từ Bích Ảnh  lạnh: "Chẳng trách   đổi phong cách trang điểm, thì  là dựa mặt  lên."
Nguyễn Thu Thu sững  tức giận  buồn . Vừa nghĩ tới Từ Bích Ảnh  như  tức là thừa nhận  thật sự xinh , cô   tức giận nữa.
Từng  lúc, Nguyễn Thu Thu c*̃ng   một ngày có thể   chửi  như thế.
[ Cô  tiền thì ghê gớm lắm ? ]
[ Lớn lên xinh  thì ghê gớm lắm ! ]
Nguyễn Thu Thu tỏ vẻ đúng là vô cùng ghê gớm.
Cô  như   : " đó,  chính là dựa  mặt, nếu  cô c*̃ng thử một chút xem?" Bà đây là   nhất thiên hạ, Nguyễn Thu Thu chính là    hổ như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-65-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Cô  đùa nhưng Từ Bích Ảnh tưởng thật.
Từ Bích Ảnh khẽ cắn môi: "  hề kém cô!"
Từ đời  ả vẫn âm thầm so sánh với Nguyễn Thu Thu. So bề ngoài dáng  thì ả  sánh bằng nhưng so tính cách, so năng lực, Từ Bích Ảnh hài lòng đưa  kết luận, Nguyễn Thu Thu quả thực là bên ngoài xinh  bên trong thối rữa, chỉ là một cái bình hoa kém xa so với ả.
Hiện tại, Từ Bích Ảnh cảm nhận  chênh lệch  khiến cho ả vô cùng căm phẫn.
Từ Bích Ảnh mở to mắt  Nguyễn Thu Thu từ  xuống    chỗ nào  tinh xảo  qua  ả, mở to mắt  cô tự tin tiến  cửa lớn của Gia Trừng, ngay cả bảo về cũng vô cùng khách sáo với Nguyễn Thu Thu,  đó, cô biến mất ở nơi mà Từ Bích Ảnh vĩnh viễn  thể nào đặt chân tới.
"..."
Bất tri bất giác, ả siết chặt tay.
Lần đầu tiên Từ Bích Ảnh cảm thấy ghen ghét Nguyễn Thu Thu đến thế. Ả vì ôm đùi Cố Du mà  từ thủ đoạn, chỉ để một ngày  khi Cố Du  thể tiến  Gia Trừng sẽ cho ả sống cuộc sống huy hoàng. Bây giờ  thấy Nguyễn Thu Thu dễ dàng   thứ mà ả mơ ước như thế khiến Từ Bích Ảnh  chút  tiếp thu .
Từ Bích Ảnh hồn bay phách lạc về nhà, hẹn Cố Du.
Ả  trong quán cà phê ,  Cố Du thần sắc tiều tụy tước mặt. Tay  của  bọc một tầng băng gạc, vẫn   tháo , sợi râu cằm   cạo sạch sẽ, còn quẹt  một lỗ hổng rõ ràng. Giờ phút , bộ dạng    chật vật, nào  chỗ nào giống  hùng mà chính là mặt trời sắp lặn, sắp chìm  nước biển lạnh buốt, vĩnh viễn  thể  thấy ngày mai.
Từ Bích Ảnh xiết chặt nắm đấm: "Du ca ca, em hi vọng  mau phấn chấn !"
Cố Du mím chặt môi, nháy mắt mấy cái, : "Cảm ơn."
Từ Bích Ảnh  tinh thần sa sút của  lay nhiễm, cảm xúc tiêu cực của   quấn chặt lấy ả khiến ả  thở nổi. Ả càng thêm hoài nghi Cố Du có thể vượt qua biến cố   , dù  đời  và hiện tại  phát sinh nhiều biến hóa lớn, mà cơ hội xuất hiện của vợ tương lai Cố Du   ả g.i.ế.c từ trong trứng nước.
Hiệu ứng bươm bướm luôn  thể  đổi  nhiều thứ.
Từ Bích Ảnh  chằm chằm  ,chậm rãi : "Nếu như  còn tiếp tục như , ngay cả em c*̃ng  từ bỏ ."
Cố Du chớp mắt một cái, thờ ơ.
Từ Bích Ảnh  sự lạnh lùng của   chọc giận,   lựa lời: "Được,  lắm, nếu như    một phế vật cả đời,   cứ  ! Cả đời  c*̃ng cứ như ,  thật sự là   lầm  mới cho là  sẽ thành công!"
Nhất thời nhanh miệng, Từ Bích Ảnh lập tức hối hận.
Bởi vì, cặp mắt luôn luôn dịu dàng lưu luyến của vị trúc mã  bên ả mười năm  lúc  ả  mất  một phần nhân nhượng cuối cùng.