Nguyễn Thu Thu nghĩ mặc dù Từ Bích Ảnh là  chẳng   cả nhưng có thể nâng đỡ Cố Du  qua  thời gian khó khăn nhất thì cũng xem như tình cảm cùng chung hoạn nạn, Cố Du nhất định sẽ  bạc đãi ả. Chỉ hi vọng ả  quý trọng  thứ  mắt, đừng     chằm chằm Trình Tuyển nhà cô.
Ánh mât Từ Bích Ảnh  chằm chằm Trình Tuyển,  thể dùng hai từ kinh dị để hình dung, quả thực là chó dữ  bánh bao thịt, chỉ kém việc  bổ tới vồ thôi.
Nguyễn Thu Thu nhớ  còn  chút rùng .
Một nơi khác.
Cuộc  chuyện với Đồ Nam kết thúc, một bóng  từ văn phòng  , là Cố Du.
Bên cạnh  là trợ lý của Đồ Nam, tiễn Cố Du  một đoạn, đưa  tới cửa.
Cố Du  vài bước, đột nhiên hỏi: "Bộ phận thiết kế anime của công ty  bên nào?"
Trợ lý : "Tầng . Sao ?"
"Không  gì." Anh  ,  nhớ tới sự thật là đối phương  kết hôn, vẻ mặt chớp mắt  chút ảm đạm.
"Có một  quen ở đó."
*
Nguyễn Thu Thu về đến nhà thì trời  tối đen.
Trình Tuyển ở trong thư phòng    ngoài, Nguyễn Thu Thu   quần áo . Cô thoải mái  ngửa  chiếc ghế sofa mềm mại, đầu gối lên đệm, tay bóc vỏ quýt. Hai chân của cô gác lên, lắc qua lắc , xem  tâm trạng vô cùng .
Trình Tuyển đẩy cửa thư phòng  , dáng vẻ  hề  chút hình tượng nào của Nguyễn Thu Thu lập tức đập  mắt , ngày bình thường ở bên ngoài đoan trang lễ độ với  lạ, trong nhà   chổng vó hình chữ X.
Nguyễn Thu Thu ngẩng đầu chào hỏi: "Nha, chào buổi tối."
Trình Tuyển ừ một tiếng   xuống ghế sofa đơn.
Đang lột vỏ quýt, Nguyễn Thu Thu bỗng nhiên  chút hiếu kỳ hỏi: "Anh cảm thấy thực lực của Cố Du thế nào?" Lúc Cố Du và Trình Tuyển đấu với , cô  hồi hộp nên cô  hề để ý đến thực lực của Cố Du.
Trình Tuyển khẽ liếc mắt  cô, rõ ràng  bằng lòng trả lời Nguyễn Thu Thu.
"Tạm ."
Anh  "Tạm " cũng  là lời tán dương khá  sức thuyết phục .
Nguyễn Thu Thu nhẹ nhàng thở : "Vậy thì chúc   thành công."
Từ lời  của Nguyễn Thu Thu, Trình Tuyển  cô chắc chắn   tin Cố Du  tiếp tục tham gia tuyển chọn thi đấu. Còn cụ thể  thế nào   tin tức, giữa hai   quan hệ  thiết đến  đều là chuyện mà Trình Tuyển   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-68-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Đã thế lúc  dáng vẻ Nguyễn Thu Thu còn vô cùng vui vẻ, như là hôm nay tâm trạng của cô  cũng là bởi vì Cố Du.
Miệng cô nhắc đến Cố Du, tâm trạng lên xuống là vì Cố Du, ngay cả quá khứ của Trình Tuyển cũng lười hỏi mà   thể chủ động nhắc tới tên Cố Du,   rõ thực lực của Cố Du.
Cố Du, Cố Du, đều là Cố Du.
Ánh mắt rời rạc lười nhác của Trình Tuyển cuối cùng cũng là  chút biến hoá
Giờ phút   thật  nuốn  thấy khuôn mặt tươi  của Nguyễn Thu Thu, cảm thấy  chút chói mắt. Anh đột nhiên  lên,  về phía thư phòng.
Sau lưng , Nguyễn Thu Thu kinh ngạc hỏi thăm: "Này,   ăn cơm ?"
"..."
"Anh   ?"
Đáp  Nguyễn Thu Thu là chỉ là tiếng vang đóng cửa đóng.
Anh  ?
Chỉ là  một  cảm xúc nực  khó hiểu đột nhiên xuất hiện khống chế mà thôi.
Nguyễn Thu Thu chỉ cho là Trình Tuyển chỉ nhất thời lên cơn,  ngờ Trình Tuyển nửa ngày cũng  thèm  ngoài, Nguyễn Thu Thu c*̃ng giận  đấy. Cô giận đùng đùng trở  phòng của , c*̃ng đóng sầm cửa , mục đích là báo cho Trình Tuyển rằng  cũng  vui.
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Thu Thu  lỳ  giường chơi điện thoại, dự định đợi lát nữa Trình Tuyển sang  hòa, chờ mãi chờ mãi vẫn   động tĩnh.
Cô  lỳ  giường, ngủ   từ lúc nào cũng  .
Mơ mơ màng màng tỉnh   giấc ngủ, đói bụng  chết. Nguyễn Thu Thu lặng lẽ đẩy cửa , phát hiện cửa phòng Trình Tuyển vẫn đóng chặt, cô tức giận khép cửa , ngày hôm nay cô   cơm nữa, cho Trình Tuyển  c.h.ế.t đói .
"Ùng ục ùng ục" tiếng bụng vang lên khiến Nguyễn Thu Thu kìm lòng   sờ bụng  xẹp lép của .
Nguyễn Thu Thu: "..."
Cô yên lặng ấn mở Mỹ Đoàn*, quyết định ăn một bữa ngon, dứt khoát tốn nhiều tiền để chọn một phần tôm hùm chua cay, còn  hàu nướng, thịt nướng. Nguyễn Thu Thu  bắt đầu nuốt nước miếng.
*Ứng dụng đặt đồ ăn online.
Cô đang  ấn trả tiền, chợt nhớ tới nếu như  gọi thức ăn,  lúc giao hàng nhất định sẽ  Trình Tuyển  , đến lúc đó  chừng Trình Tuyển  lấy chuyện   đến việc ăn mảnh  xa của cô.
Thế là, Nguyễn Thu Thu nghĩ  một biện pháp vô cùng thông minh.
Cô  trong phần ghi chú: Xin chủ quán đừng  cửa chính, hãy   cửa sổ phía nam, đến lúc đó sẽ  một sợi dây thừng rủ xuống, nhớ kỹ  buộc chặt + nhanh.