An Nhu – quả nhiên đúng với cái tên . Cô mím môi , liếc mắt thực tập sinh đang lúng túng bên cạnh, dịu dàng : "Không gì, mỹ nhân hiếm . So sánh một hai ba chẳng khó em ."
Thực tập sinh nhẹ nhõm thở phào: "Chị Nhu, chị thật thiện lương!"
An Nhu che miệng : "Đi thôi thôi, việc còn xong ."
Ánh mắt cô rời , nhưng trong lòng vẫn chút nghi ngờ.
Kỳ lạ... Sao cô cảm thấy bóng dáng đó chút quen thuộc? nếu từng gặp một mỹ nhân như , chắc chắn cô ấn tượng chứ.
Rốt cuộc là ai đây?
Nguyễn Thu Thu cũng một đoạn nhạc đệm nho nhỏ xảy . Cô bắt đầu hành trình dài: thử quần áo và mua quần áo.
Mặc dù quần áo đều là những mẫu thiết kế bình thường nhưng đều là hàng hiệu, hơn nữa tay cô còn xách theo một chiếc ví Chanel, dáng vẻ tầm thường, Nguyễn Thu Thu bước cửa nhân viên bán hàng "nhắm trúng". Họ nhiệt tình giới thiệu cho cô một đống quần áo mới thị trường. Nguyễn Thu Thu tùy tiện lật mác giá, thấy một chuỗi 0 phía khỏi thầm líu lưỡi.
Cô chỉ mua vài bộ quần áo bình thường về mặt thẩm mỹ, cần đắt tiền. Ban đầu nhân viên vẫn nhiệt tình giới thiệu, cho đến khi ánh mắt Nguyễn Thu Thu thẳng khu giảm giá, những món đồ cô cầm tay cũng đắt, nụ của họ dần dần phai nhạt.
Là những nhân viên bán hàng rèn luyện hằng ngày, nhiệt tình của họ tan biến, còn vây quanh Nguyễn Thu Thu nữa, ngược khiến cô nhẹ nhõm thở phào.
Cô thuận lợi mua vài bộ quần áo. Sau khi thử đồ, cô nhân viên mắt sáng lên, hết lời khen ngợi đầy ngưỡng mộ.
"Bộ quần áo kén , dáng chị thật đó!"
Được khác khen ngợi đương nhiên vui vẻ. Nguyễn Thu Thu tủm tỉm cảm ơn.
Sắp đến giờ hẹn, Nguyễn Thu Thu xách theo hai túi đồ mua sắm, đến Green Island Cafe. Cô bước xuống taxi, liền bắt gặp một khuôn mặt tuấn tú - "tiểu bạch kiểm" Hướng Nhung. Hướng Nhung mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc và một chiếc áo len, dáng thon dài khiến các cô gái trẻ đường đỏ mặt.
Nguyễn Thu Thu thầm nhủ một tiếng. Đẹp thì đúng là , nhưng so với Trình Tuyển thì kém xa.
Cô bước tới, từ phía gọi Hướng Nhung.
Nghe thấy giọng quen thuộc, Hướng Nhung một tay đút túi, lạnh lùng đầu, thấy Nguyễn Thu Thu liền ngây ngẩn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-7-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Hắn đầu tiên là vẻ mặt kinh ngạc, ngay đó nhớ mặt là ai, lập tức tròn mắt ngạc nhiên, lặng lẽ chằm chằm Nguyễn Thu Thu, từ từ đánh giá một lượt, lúc mới vô cùng khó khăn hỏi: "Cô là... Nguyễn Thu?"
Nguyễn Thu Thu nhớ rõ, nguyên chủ thích cái tên . Khi quen "tiểu bạch kiểm" giao tiếp với ngoài đều dùng tên Nguyễn Thu.
Với Hướng Nhung cũng tương tự.
"Là ." Cô bước tới một bước, đôi mắt đào hoa như , đến mức thể hút hồn khác.
Hướng Nhung nuốt nước bọt, cổ họng khô khốc, nhất thời ngây .
Mặc dù họ ở bên một thời gian, nhưng Hướng Nhung Nguyễn Thu hài lòng với khuôn mặt kiểu Âu Mỹ của , ai gì cũng tẩy trang, càng cho Hướng Nhung động mặt của . Hướng Nhung dù hủy hoại như nhưng vẻ ngoài của cô chắc chắn là , nhưng khi khuôn mặt xí đáng ghê tởm của Nguyễn Thu, vẻ mặt say mê ngu xuẩn của cô, thật sự nuốt nổi.
Mê Truyện Dịch
Đừng mật tiếp xúc, đến hàng mi giả như chân nhện ghê tởm chịu .
Nếu Nguyễn Thu thể lấy mấy trăm vạn, chắc chắn sẽ lãng phí thời gian dài như cô . Bây giờ thì , cô chẳng những ly hôn mà còn đổi từ đầu đến chân?!
Hướng Nhung cắn chặt răng: " thấy chút quen cô."
Nguyễn Thu Thu ngang qua bên cạnh , ánh mắt chứa ý , nhưng ngữ khí lạnh nhạt: "Nói đùa, chỉ sợ bao giờ quen ."
"......"
Trong phòng riêng hiện tại hai phụ nữ trang điểm quý phái, một là Lê Vân, một là Tôn Lam. Lê Vân chính là bạn đây giới thiệu Hướng Nhung cho Nguyễn Thu Thu. Lúc , họ quen khi chơi mạt chược. So với hai tay rộng rãi, nguyên chủ nhiều tiền nhưng vẫn luôn vội vã quen với những cùng "đẳng cấp".
Ai thể ngờ tới, họ căn bản là đến để chê cô.
Nguyễn Thu Thu cửa, hai lập tức sững sờ: "Vị tiểu thư , cô là..."
"Đến cũng nhận ?" Nguyễn Thu Thu tựa cửa.
Theo Hướng Nhung mặt cứng đờ bước cửa, cuối cùng cũng khôi phục bình tĩnh. Ngược , hai kinh ngạc che miệng, thể tin mặt thế mà là Nguyễn Thu thô tục . mà kỹ , ngũ quan và dáng quả thật là tương tự.