"..."
"..."
Cuộc gặp gỡ tử vong
"Chị dâu,  chị  tới đây?" Đồ Nam  sơ suất lộ  xưng hô chân thật, một giây   liền tự tát  một cái, "Thực xin , miệng em thối."
Vừa mới cãi  thao thao bất tuyệt, mấy  nháy mắt câm điếc  bộ, giả bộ như   rõ tình hình dồn dập cúi đầu xuống,  dám  Nguyễn Thu Thu.
Chỉ  Trình Tuyển  bình tĩnh.
Vô cùng trấn định.
Trấn định đến mức quên sạch bong những gì cần .
"Tại  Trình Tuyển  ở chỗ ?"
Nguyễn Thu Thu càng bối rối.
"Có  là  quấy rầy đến   bàn công việc ?"
Trình Tuyển một tay đặt  tại máy tính bảng, : "Tùy tiện bàn bạc một chút về vấn đề công việc của ."
Nguyễn Thu Thu: "... Thế nhưng mà      ghế của ông chủ ?"
Trình Tuyển: "..."
Mấy  khác càng sợ hơn,  đợi Nguyễn Thu Thu tiếp tục hỏi  nôn  hết hết  bộ. Mấy phương án ABC  bàn xong cũng  dùng tới, chuyện  từng bước một để lộ sự thật,  thể quá đột ngột thẳng thắn  chân tướng c*̃ng vứt   đầu.
"Chị dâu a, đều là đại boss   giấu diếm ngươi!"
"Van cầu chị, chuyện nhà của hai  vẫn là tự giải quyết  ha!"
"  đúng , chúng  vẫn là  nên tiếp tục ở đây nữa thì hơn."
Nguyễn Thu Thu: "? Chờ , các ngươi   rõ ràng,   chạy!"
Tiếng  của cô  dứt, mấy  lập tức chuồn đến  còn bóng dáng, chỉ để  cô và Trình Tuyển hai  yên lặng trong phòng họp, trầm mặc và  hổ.
Nguyễn Thu Thu    ngu. Cô hoài nghi thái độ nhiệt tình của bọ Đồ Nam, cái , giống như  bộ sự tình đều   câu trả lời, nhưng nghi vấn  đó, Trình Tuyển hành tung bất định, quan hệ  mật mơ hồ giữa bọn Đồ Nam và Trình Tuyển rốt cuộc cũng hiểu rõ.
Nguyễn Thu Thu thở phào một .
"Thì  là như ,   nó   lợi hại hơn nữa cũng chỉ là một đại thần thể thao điện tử  lui ẩn, vì  mấy  họ đều cung kính, nhiệt tình với  như thế chứ. Bảo  bọn họ  chiếu cố  đủ đường."
Trình Tuyển tiếp tục im lặng.
"Anh  là ông chủ Gia Trừng?"
Nguyễn Thu Thu cũng   tin.
Nào  đại boss của công ty nào  ở trong một phòng cũ, mỗi ngày thoải mái nhàn nhã ở nhà,  khoa trương, kín đáo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-73-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Nguyễn Thu Thu hoảng hốt. Lý trí  cho cô  đây là chuyện phù hợp logic, nhưng về mặt tình cảm   thể nào tiếp thu .
Trình Tuyển  lên,  đến  mặt Nguyễn Thu Thu  mặt.
"  cần em mang bất cứ gánh nặng gì liên quan tới kiếm sống  gia đình, em chỉ cần  việc  thích, dùng bao nhiêu tiền cũng đuọc."
Nguyễn Thu Thu sững sờ: Anh nuôi  ."
Trình Tuyển: "Ừ."
Nguyễn Thu Thu: "..."
Thật xin , câu   c*̃ng quá là tổng tài bá đạo .
Đầu óc Nguyễn Thu Thu rối như tơ vò, cô lui  mấy bước, : "Anh để cho  yên tĩnh một chút."
Vốn chỉ   cái tiểu phú bà vui vẻ, giờ  biến thành kẻ  tiền, Nguyễn Thu Thu nháy mắt ý thức  từ đầu đến giờ, Trình Tuyển  hề  cùng địa vị với cô. Anh là ông chủ Gia Trừng, cũng là  từng là  thừa kế của tập đoàn Trình thị.
Mà còn cô...
Nguyễn Thu Thu thở dài: "Ta nghĩ, chúng  vẫn là..."
Anh cúi thấp đầu, bỗng nhiên níu  Nguyễn Thu Thu, tựa như là một tên ăn mày   gì cả, giọng  nhỏ .
"Chớ ."
Trình Tuyển cụp mắt xuống,   rõ ánh mắt của .
Giọng   trầm,  lớn, lúc túm lấy Nguyễn Thu Thu c*̃ng chỉ túm lấy một mảnh góc áo nho nhỏ, tựa như con cá sắp c.h.ế.t đang cố gắng vùng vẫy trong nước, song  phát hiện  sớm  sức cùng lực kiệt.
Anh   hết câu, Nguyễn Thu Thu  sửng sốt, nhất thời   nên  tiếp như thế nào.
Trình Tuyển  nghĩ đến chỗ nào ?
Cô vốn   là, " nghĩ chúng  vẫn nên trở về   xuống  chuyện".
Trừ chuyện xuyên sách, Nguyêc Thu Thu  bao giờ trải qua chuyện lớn như ,  phận của Trình Tuyển liên quan đến tương lai của cô, Nguyễn Thu Thu sợ ngày nào đó Trình Tuyển bởi vì chuyện công việc mà xích mích với ai đó, đối phương  cơn nóng giận dùng tiền g.i.ế.c  khiến Nguyễn Thu Thu vạ lây.
Trình Tuyển  buông tay , rõ ràng là cao hơn Nguyễn Thu Thu cả nửa cái đầu mà giờ phút   đáng thương giống một đứa bé.
Lòng Nguyễn Thu Thu  khỏi mềm nhũn .
Cô     khác tỏ  yếu kém,  bộ dạng đáng thương củaTrình Tuyển, Nguyễn Thu Thu  cách nào   nữa.
Cô ôn tồn : "Chúng  trở về  chuyện  ?"
Bị  khác thấy, đối với Trình Tuyển cũng   chuyện .
Trình Tuyển: "Không  nữa?"
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Thu Thu : "Chúng   chuyện một chút"
Anh mím môi,   một lời, nếu như đầu  hai cái tai nhỏ c*̃ng sẽ rầu rĩ rủ xuống.