Ban đầu    coi trọng cái thứ đồ chơi  chứ?
Từ Bích Ảnh khẽ cắn môi: "Chuyện    nên  tìm Nguyễn Thu Thu ?"
"Tìm cô ?" Nam Cung Ngạo Thiên  những  giận mà còn , "Cô  cùng một bọn với ông chủ Gia Trừng kìa, cô bảo   đòi tiền cô , chẳng  là tự  tìm phiền phức ?"
"Sao  thể!"
Từ Bích Ảnh tự nhận  vô cùng hiểu rõ Nguyễn Thu Thu.
Người như cô   thể dùng câu "dong chi tục phấn" để khái quát tất cả đặc điểm từ trong  ngoài, nếu như cô   bản lĩnh thì  sớm tìm  tên đàn ông  hơn, ưu tú hơn so với Trình Tuyển, cần gì  tốn thời gian ở cùmg với dạng   ăn  chờ c.h.ế.t như Trình Tuyển
Còn nữa, nếu như Nguyễn Thu Thu thật sự  theo đại boss Gia Trừng thì vì   ly hôn với Trình Tuyển? Chuyện  quá vô lý.
Từ Bích Ảnh  cam lòng. Khoảng thời gian , cô   dùng tất cả biện pháp để chữa trị quan hệ của  với Cố Du nhưng giữa bọn họ tựa hồ từ đầu đến cuối vẫn luôn  một lớp vải ngăn cách thật dày khiến Từ Bích Ảnh khồng thể nào chạm tới . Vốn dĩ nghĩ rằng khiến Gia Trừng  thương nặng, lúc Cố Du thất bại    thể  cơ hội mà cố trân quý.
Cũng giống như việc trùng sinh, cho ả một cơ hội nữa,   ả nhất định sẽ  tâm  ý đối  với Cố Du.
Vẻ mặt cố chấp của ả khiến Nam Cung Ngạo Thiên   quen kiểu phụ nữ  yêu diễm, bạch liên hoa  chút động lòng.
"Không trả tiền cũng  thôi."
Một đôi giày da   mặt đất,  về phía  vài bước, cuối cùng    mặt Từ Bích Ảnh.
Hắn dùng đầu ngón tay nâng cằm của cô  lên, ánh mắt tàn khốc: "Dùng cơ thể của cô để trả ."
Bạn cô   bên cạnh sắc mặt trắng bệch: "Ngạo Thiên! Em cho là ..."
"Câm miệng. Loại tàn hoa bại liễu như cô,   sớm   hứng thú."
Gã liếc mắt một cái, tên áo đen cao to bên cạnh liền che miệng Tạ Lam Lam  kéo  ngoài, chỉ để  Từ Bích Ảnh run lẩy bẩy.
Cho dù lá gan của Từ Bích Ảnh lớn nhưng đối mặt trường hợp như , đầu óc của cô  cũng chỉ  một mảnh trống . Đỉnh đầu của cô  vang lên giọng cợt nhả của Nam Cung Ngạo Thiên: " xưa nay  bao giờ keo kiệt với phụ nữ. Nhà, xe, trang sức,  cái gì  đều cho em."
"..."
"Ầm!"
Cánh cửa đột nhiên  đập , hai tên to con còn  hai mặt  , lập tức  tới một bên cửa  qua mắt mèo xem rốt cục là tên nào   mắt đến tìm chết. Một giây , chỉ   một tiếng va đập kịch liệt, cửa rầm một cái trực tiếp  phá tan, nặng nề đánh    một trong hai tên to con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-92-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Một bóng  xông tới,  đợi Nam Cung Ngạo kêu lên, lập tức đánh ngã hai  xuống đất.
Từ Bích Ảnh   là  thật: "Du ca ca!"
"Mày là ai!" Nam Cung Ngạo Thiên tức giận đế sắc mặt tái mét,  dám tiến lên động thủ.
Cố Du lau  vết m.á.u  tay, cầm tay Từ Bích Ảnh, lạnh lùng liếc Nam Cung Ngạo Thiên: "Nếu   thứ hai,  sẽ  khách khí!"
Nói xong, kéo Từ Bích Ảnh   rời .
Trên đường , tim Từ Bích Ảnh đập như trống chầu, mở cờ trong bụng,    , nước mắt còn  thèm lau.
Cố Du   ghế lái, lúc nhận  tin tức  vội vã chạy đến, ngay cả âu phục cũng  kịp đổi. Vốn là  mời  cuộc họp thường niên của Gia Trừng, hiện tại nhiệm vụ chủ yếu của   chính là đưa Từ Bích Ảnh về nhà an .
Từ Bích Ảnh  ở ghế , khoác hờ áo khoác của Cố Du, co  .
Hai mắt cô  lóe sáng  chằm chằm  Cố Du: "Du ca ca... Ngày hôm nay nếu như   ..."
"Bích Ảnh."
Cố Du mím chặt môi, sắc mặt so với ngày thường nghiêm túc hơn nhiều. Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y lái,  cố gắng  cho ngữ khí của  thật bình tĩnh: "Vì   em  dây dưa với bọn họ."
"Em... Em  liên luỵ!" Từ Bích Ảnh lập tức  vẻ tủi  đỏ mắt, "Là bạn em bày kế hại em."
Mê Truyện Dịch
"..."
Sự im lặng của  khiến cô  cảm thấy bất an. Cũng  cho Từ Bích Ảnh đột nhiên giật , vì  Cố Du  xuất hiện ở đây? Sao    ?
Cô  lập tức khẩn trương lên: "Du ca ca..."
"Đừng cố  chuyện  nên ." Môi của  giật giật, cũng   lời tiếp theo, chỉ là thở dài một , "Đây là lời khuyên nhủ với tư cách là  trai của em."
Hai chữ " trai" giống như chiếc kim đ.â.m thẳng  lòng Từ Bích Ảnh khiến cho ả gần như ngạt thở.
Cả một đường hai    gì.
Đến  cửa nhà, Từ Bích Ảnh run lẩy bẩy   ý  xuống xe. Cố Du đỡ cô  xuống xe, nhận chìa khóa của Từ Bích Ảnh mở cửa, đưa cô   lên ghế sa lon.