Xuyên Thành Con Gái Cưng Của Đại Gia - Chương 108

Cập nhật lúc: 2025-07-23 04:53:00
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Con cô.” Trần Luật thể nán lâu, khi chào tạm biệt cô và em gái liền vội vàng rời .

Cậu đang định thì Cố Khiếu Hành từ ngoài bước , tưởng giục , đang định lên tiếng thì thấy Cố Khiếu Hành về phía Thẩm Ngưng Sơ, tay cầm một chiếc hộp gỗ nhỏ, đưa chiếc hộp cho Thẩm Ngưng Sơ : “Tiểu Sơ, sinh nhật mười tám tuổi vui vẻ.”

Trần Luật vốn dĩ định , thấy món quà Cố Khiếu Hành tặng liền dừng bước tò mò hỏi: “Tặng gì ?” Lúc câu , Cố Khiếu Hành mà chằm chằm tay em gái, rõ ràng là em gái mở xem thử.

Mặc dù nhiệm vụ gấp, nhưng luôn lo lắng em gái kẻ nào đó cướp mất, xem qua một lượt thì yên tâm.

Thẩm Ngưng Sơ cũng là gì, đang định mở xem thì Cố Khiếu Hành kéo Trần Luật .

“Ê…” Người là đang chột ?

Đợi đến Nam An, chút nghi ngờ đó của Trần Luật sớm tan biến, yên tâm về tên chó c.h.ế.t Cố Khiếu Hành , mà là vì tình hình cấp bách, bọn họ mới đến Nam An thì của Đào Nhất Bình ở Nam An qua đời.

Chuyện nhận diễn suôn sẻ sự chứng kiến của bạn bè trong nhà, đợi đến khi tiễn hết bạn bè thì cũng hơn chín giờ tối.

Đối với một hiện đại mà thì chín giờ là lúc bắt đầu cuộc sống về đêm, nhưng ở những năm bảy mươi hoạt động giải trí gì thì chín giờ coi là muộn.

Đương nhiên tiết trời oi bức của mùa hè, vẫn ít hóng mát trò chuyện ở trong sân.

Ngày thường Thẩm Ngưng Sơ thích hóng mát trong sân, nhưng hôm nay cô sớm về phòng, vì buồn ngủ, mà là chạy về phòng để đếm của hồi môn nho nhỏ của .

, hôm nay, cô nhận nhiều bao lì xì.

Tuy rằng từ khi trở về, ông ngoại, và các họ bao giờ để cô thiếu thốn, nhưng việc nhận bao lì xì là điều ai thể từ chối.

Bao lì xì thời cũng kiểu dáng sặc sỡ như đời , chỉ đơn giản là giấy đỏ bọc một ít tiền.

Ban đầu cô tưởng rằng với điều kiện hiện tại, bao lì xì của cũng sẽ nhiều, dù cũng chỉ là một lời chúc , kết quả khi cô mở , ít nhất cũng là tám tệ, nhiều cái là mười hai tệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-con-gai-cung-cua-dai-gia/chuong-108.html.]

Số tiền ở thời đại tuy tính là nhiều, nhưng ở cái thời đại mà tiền lương trong thành phố vẫn còn đang ở mức hai ba mươi đồng thì chắc chắn là bao lì xì lớn .

Thẩm Ngưng Sơ đếm sơ qua, vượt quá năm trăm tệ, đối với Thẩm Ngưng Sơ hiện tại nguồn thu nhập mà thì quả thực là phát tài .

Lúc cô đang ôm bao lì xì lăn lộn giường thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.

Thẩm Ngưng Sơ tưởng rằng dì Tống mang dưa hấu lên cho , vui vẻ dậy khỏi giường, “Dì Tống, cửa khóa, thẳng ạ.”

“Tiểu Sơ đang ? Vui vẻ như ?”

Thẩm Ngưng Sơ thấy là bà ngoại và , đôi mắt liền cong lên: “Bà ngoại, .”

Trần Uyển Trân gần một cái, phát hiện giường con gái là tiền, mỉm hỏi: “Đây là bao lì xì hôm nay Tiểu Sơ nhận ?”

“Vâng ạ.” Thẩm Ngưng Sơ khoe khoang một chút tiền nhỏ của .

Vẻ mặt hám tiền của con bé khiến Chu Vân Thanh và Trần Uyển Trân , nhưng ngay đó Chu Vân Thanh đau lòng, đáng lẽ cháu gái ngoại từ nhỏ đến lớn, mỗi năm đến sinh nhật đều nên nhận nhiều lời chúc phúc, bỏ lỡ mất mười tám năm.

May mà ông trời rủ lòng thương, bọn họ vẫn còn cơ hội để bù đắp.

Chu Vân Thanh yêu thương xoa đầu cháu gái ngoại, xuống mép giường cô, trìu mến : “Tiểu Sơ, đây là quà mười tám tuổi bà ngoại tặng con.” Nói bà đưa chiếc hộp gỗ nhỏ trong tay cho cháu gái ngoại.

Thẩm Ngưng Sơ cứ tưởng là mấy món đồ nhỏ nhặt, vui vẻ mở hộp gỗ , mở ngẩn , bên trong hộp gỗ là cả một đống châu báu.

Nói ngoa thì, giống như xem TV đào kho báu, đột nhiên mở mắt là những thứ lấp lánh.

Chiếc nhẫn hồng ngọc to tướng, chiếc vòng ngọc bích trong veo, chuỗi ngọc trai đều màu sắc óng ánh, đôi bông tai ngọc bích hình giọt nước, thậm chí còn cả đồ cài đầu đính kim cương hồng to bằng quả trứng bồ câu, đáy hộp là những thỏi vàng to bằng hai ngón tay xếp chồng lên , ước chừng bảy tám thỏi.

“Ngoại ơi…” Thẩm Ngưng Sơ ôm hộp gỗ đầu về phía Chu Vân Thanh.

Chu Vân Thanh khẽ gật đầu : “Đây là một phần của hồi môn của ngoại ngày , giờ cũng chỉ còn từng , vốn là để dành cho con gái, định của hồi môn cho con bé, ngoại cho Tiểu Sơ hết, cũng đáng là bao, cứ coi như kỷ niệm mà giữ bên .”

Loading...