Nói xong sảy bước nhanh.
Trần Tố thể nhưng bà quá sợ hãi, sợ cha sự thật sẽ liên lụy đến bà , bà cũng bất đắc dĩ mà.
Trần Luật và Cố Khiếu Hành đưa bộ hồ sơ thẩm vấn Trần Tố cho Trần Quý Uyên, mặc dù sớm Trần Tố là lạnh lùng ích kỷ mấy chục năm nay, cũng bà đầu độc vợ nhưng khi thấy bà chỉ vì chút tài sản mà tay với vợ thì Trần Quý Uyên vẫn vô cùng thất vọng và đau lòng.
Mấy chục năm qua tận tâm nuôi dạy rốt cuộc nuôi cái thứ gì ?
khi nghĩ đến bà là con của Trần Đại Dũng và Phùng Mai Hoa thì chuyện trở nên dễ hiểu, vì tiền mà từ thủ đoạn, điểm thì họ giống .
Thái Hạc Chương xem xong hồ sơ thẩm vấn nhịn đưa tay vỗ vai bạn già: "Mọi chuyện qua , may mắn trong bất hạnh là Trần Tố cũng con nhà , giờ con gái và cháu ngoại là A Trân và Tiểu Sơ ."
Mặc dù lời an ủi tác dụng mấy, dù thì con ruột của ông cũng chịu nhiều đau khổ như nhưng theo hướng tích cực thì những gì Thái Hạc Chương cũng là sự thật, thực nếu Trần Tố thực sự là con ruột của ông thì mới càng khiến tuyệt vọng.
Hai ông già ngoài năm mươi tuổi , Trần Quý Uyên nhịn khổ một tiếng.
chỉ khổ một tiếng là kết thúc ba mươi bảy ba mươi tám năm nuôi dưỡng, Trần Tố sẽ giao cho công an, chuyện sẽ thể cứ thế mà bỏ qua.
"A Hành, A Luật, hai đứa về nghỉ ngơi ." Nghĩ đến trong phòng thẩm vấn còn hai kẻ cứng đầu, Trần Quý Uyên nhanh chóng lấy vẻ nghiêm nghị như ngày thường.
Cố Khiếu Hành và Trần Luật thức trắng một đêm, dù thì giờ cũng bắt nên cần cố nữa.
Phục hồi tinh lực mới thể tinh thần đấu trí đấu dũng với phần tử địch đặc.
Chuyện của Đào Nhất Bình nếu bắt quả tang thì ai nghĩ rằng đứa con nhận nuôi mấy chục năm vấn đề.
Hơn nữa khi Viện trưởng Trương và yêu của bà qua đời thì càng ai chủ động liên tưởng đến chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-con-gai-cung-cua-dai-gia/chuong-116.html.]
Tất nhiên chỉ nhận nuôi, nếu hai vốn quan hệ gì với Viện trưởng Trương mà thể bắt chước con của bà, hơn nữa còn thể tìm chính xác như thì hẳn là bố trí nhiều năm.
Chính vì mới càng khiến lo lắng, nếu những nơi khác cũng gặp tình huống tương tự thì hẳn là ít phát hiện .
Cho nên Đào Nhất Bình ở đây chắc chắn là điểm đột phá, đặc biệt là kẻ trộn bệnh viện Nam An , xem từ những tài liệu định mang thì thể dễ dàng nâng cao phận của , đủ để chứng minh bản lĩnh của tệ.
Trong tổ chức mà thể đạt bản lĩnh như thì phận của cũng thấp, nhất định moi miệng của hai khi đối phương phản ứng .
———
Khi Cố Khiếu Hành và Trần Luật về đến nhà thì gần trưa, hai liên tục mấy ngày nghỉ ngơi tử tế, cơm cũng ăn tử tế bữa nào.
Về đúng lúc dì Tống nấu cơm xong, Cố Khiếu Hành cũng ở nhà họ Trần ăn cơm luôn.
"Anh ba, Cố về ạ?" Thẩm Ngưng Sơ thể đến trường, ở nhà rảnh rỗi buồn chán nên thích theo dì Tống học nấu ăn.
Vốn đang ở sân thạch, thấy tiếng Trần Luật về thì vội vàng múc một chậu thạch mát từ trong giếng lên bê phòng khách.
Trần Luật thứ em gái đang bưng tay thì gật đầu: "Đang cầm gì thế?"
"Em thạch mát ạ." Nói đặt thạch mát lên bàn sang hỏi: "Anh ba, Cố ăn ạ?"
Hai đều thích ăn đồ ngọt nhưng Thẩm Ngưng Sơ hỏi thì đồng thanh : "Ăn."
Lúc Chu Vân Thanh và Trần Uyển Trân cũng từ lầu xuống, thấy giọng đồng thanh của hai thì nhịn trêu chọc: "Em gái thì thơm hơn , đây dì Tống thì hai đều ăn."
Dì Tống bê canh từ bếp thì mà gì.
Trần Luật và Cố Khiếu Hành trêu chọc đến nỗi mặt đỏ, Trần Luật thì , dù mặt thì vốn quen mặt dày , khi gọi một tiếng: "Bà nội, cô út." thì : "Dì Tống cũng ngon nhưng em gái thì khác."