Cao Châu  bức ảnh  điện thoại, suýt nữa bật .
  lâu, trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả.
Đối với  , Úc  là ân nhân lớn nhất. Cao Châu  dành hết tâm sức và thời gian cho Úc Cẩm Kiêu,  từng oán trách  chối từ.
Anh  chứng kiến  chuyện xảy  trong gia đình họ Úc.
Hiểu rõ bức ảnh gia đình đầy ắp tiếng   quý giá đến nhường nào.
Ba đứa trẻ đều   tươi, còn Úc Cẩm Kiêu giả vờ giận dữ trông  đáng sợ chút nào, ngược  còn  đáng yêu.
Úc Cẩm Kiêu mặt lạnh, nghiêm khắc nhắc nhở ba đứa nhỏ,  đó còn cảnh cáo luôn cả Cao Châu.
Nếu là  đây, Cao Châu chắc chắn sẽ sợ đến mức  dám thở.
 bây giờ,    cảm nhận  sự đe dọa thật sự từ Úc Cẩm Kiêu, mà giống như đang đùa .
Anh   nhớ  bao lâu   thấy Úc  thư giãn như thế.
Nhân tiện  thời gian rảnh, Úc Cẩm Kiêu dẫn bọn trẻ đến nhà hàng Thổ Nhĩ Kỳ mà Úc Minh Hi và Úc Ánh Trạch  thích.
Úc Viên Viên là một đứa ham ăn, theo quan sát của Úc Cẩm Kiêu, dường như   thứ gì cô bé  thích.
Nhà hàng   tầng cao nhất của một khách sạn 5 , view , bên cửa sổ  thể ngắm  cảnh thành phố về đêm.
Trước khi đến, Úc Cẩm Kiêu  đặt chỗ  nhất.
"Oa, oa, oa!" Vừa bước  phòng VIP, Úc Viên Viên   thu hút bởi khung cảnh bên ngoài cửa kính, hét lên  chạy ào tới.
 chỉ xem  hai phút, cô bé   bệt xuống đất run rẩy.
"Viên Viên, em  thế?" Úc Minh Hi tưởng em gái khó chịu, vội bế cô bé lên.
Cô bé mặt nhăn nhó, giấu đầu  vai  trai: "Cao quá, hu hu, sợ lắm!"
"Ha ha ha, đồ ngốc,  kính chắn ,  rơi xuống ." Úc Minh Hi vỗ nhẹ đầu cô bé an ủi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-cuc-cung-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-105-muon-an-ngon-tay.html.]
Ban đầu Úc Viên Viên nhất quyết  chịu rời khỏi  , nhưng khi món ăn  lượt  dọn , mùi thơm ngập tràn  đánh bại nỗi sợ độ cao.
Nhân viên mang ghế ăn cho trẻ em đến, cô bé   còn ngọt ngào cảm ơn nhân viên.
Giọng  ngọt như kẹo khiến nhân viên  bất ngờ, vội đáp  lịch sự: "Không  gì."
Bởi phần lớn khách đến đây đều là  giàu.
Giàu đến mức vượt xa tưởng tượng của  thường, địa vị và  phận của họ đều phi phàm, cử chỉ toát lên vẻ kiêu ngạo.
Ngay cả trẻ con cũng  ngoại lệ.
Lời cảm ơn đơn giản của Úc Viên Viên như dòng suối mát tưới  tâm hồn căng thẳng của nhân viên, khiến   thoải mái hơn.
Ban đầu  tin Úc Cẩm Kiêu dẫn con trai đến,    lo lắng  yên, sợ  phạm sai lầm gì.
 bây giờ... bầu  khí  vẻ  đáng sợ như tưởng tượng?
"Viên Viên  ăn ngón tay !" Cô bé   thấy bánh mì bơ mới  lò  chỉ ngay.
Úc Ánh Trạch cảm thấy mất cảm giác ngon miệng, nhăn mặt: "Đó là bánh mì,   ngón tay."
"  giống ngón tay mập mạp quá mà." Nói , cô bé giơ ngón trỏ lên.
Cùng mập mạp, cùng mũm mĩm, chỉ là da Úc Viên Viên trắng hơn, nhưng thoáng  quả thực  giống.
Nhân lúc Úc Cẩm Kiêu dẫn bọn trẻ ăn tối, Cao Châu đến tiệm ảnh gần đó rửa gấp những bức hình chụp hôm nay.
Một xấp ảnh dày,   đặc biệt in  bốn bản, mỗi đứa trẻ đều  một bộ.
Còn video  ...
Cao Châu   thể chờ đợi mà gửi hết cho Úc Cẩm Kiêu.
Trong bữa ăn, Úc Viên Viên liến thoắng  chuyện với Úc Minh Hi, Úc Cẩm Kiêu tranh thủ mở video  kịp xem.
Khi thấy cô bé ôm đầu cá heo, cố gắng há miệng thành hình chữ O, đỉnh đầu  cũng bỗng dưng lạnh toát.