Ban đầu, cô bé cứ nghĩ thế giới     là chuyện bình thường, vì  ở Tiên cảnh mà.  thế giới   ba,   trai...  thì chắc chắn cũng   trong sách ! Thế nhưng cô bé đến nhà  lâu mà vẫn  gặp .
"Thế bao giờ  về ạ?" Cô bé dụi đầu, cố gắng ghé sát  bức ảnh: "Viên Viên lâu lắm   gặp ."
Úc Minh Hi im lặng một lúc, giọng nghẹn ngào : "Mẹ và ba  còn ở cùng  nữa,  sẽ  về ."
"Dạ?" Cô bé ngơ ngác: "Không ở cùng  là  ạ?"
"Họ ly hôn ."
Ly hôn? Úc Viên Viên nửa hiểu nửa , hình như cô bé từng  thấy từ  trong phim truyền hình. Để cô bé nghĩ kỹ xem, nhất định sẽ nhớ .
Ba  ly hôn  ảnh hưởng  lớn đến Úc Minh Hi và Úc Ánh Trạch, nhưng Viên Viên là con nuôi, nên  cảm thấy  một  chuyện  thẳng cũng  .
"Tức là họ sống riêng ,  sẽ  về nhà  nữa, ba cũng sẽ  đến nhà ." Úc Minh Hi cố gắng dùng những từ ngữ đơn giản mà cô bé  thể hiểu để giải thích: "Giống như...  quen  , cũng   quan hệ gì nữa."
Rầm!
Đầu óc vốn nhỏ của cô bé như  sét đánh ngang trời. Cô bé ngây    trai, các nét  khuôn mặt nhỏ nhắn từ từ co ,  nức nở hỏi: "Tại  ạ, tại  ạ! Huhu,   thể bỏ rơi chúng  mà!"
Úc Minh Hi  ngớ  vì tiếng . Trẻ con bây giờ đồng cảm mạnh thế ? Rõ ràng Viên Viên còn  gặp  bao giờ,  mà  đau khổ đến thế, suýt chút nữa   lời  của   cho bật .
Úc Minh Hi vội vàng ôm cô bé  lòng an ủi, vỗ nhẹ vai cô bé dịu dàng dỗ dành: "Ba và  đều là  lớn, quyết định của  lớn thì trẻ con  khó  đổi.  mà,  nghĩ họ chỉ là quá khó để vượt qua chuyện cũ nên mới tạm thời chia xa,  ...  thể...  thể sẽ  lành ."
An ủi thì vẫn chỉ là an ủi, lời  của Úc Minh Hi  mấy chắc chắn. Cậu quá hiểu tính cách của  và ba. Chia xa  thể là do nhất thời giận dỗi, nhưng để hòa hợp ... e rằng cần   một con đường xa hơn  nhiều mới  thể đến  với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-cuc-cung-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-114-mot-nguoi-em-gai-khac.html.]
Thế giới của cô bé  đơn giản,    ba và   thể  lành, nước mắt lập tức rút ,  bắt đầu tò mò những chuyện khác.
"Thế em bé  là ai ạ?" Ngón tay mũm mĩm chỉ  giữa bức ảnh: "Cái bé mà  ôm ."
"Là... là em gái."
"Ồ?" Cô bé ngơ ngác: "Viên Viên cũng là em gái của  mà."
Úc Minh Hi cân nhắc từ ngữ một chút  : "Đây là một em gái khác."
"Em  tên là gì ạ?" Sự chú ý của cô bé đột nhiên chuyển từ  sang em bé.
"Lúc đó... vẫn  đặt tên xong." Nói , hốc mắt Úc Minh Hi đột nhiên đỏ hoe, đầu ngón tay cầm bức ảnh khẽ run rẩy.
Lúc đó ba và  bất đồng ý kiến về cái tên, ba thích tên A,  thích tên B, tạm thời  quyết định .
Nhớ  những ngày tháng đó, ba và  thỉnh thoảng cãi , đùa giỡn,  khí trong nhà luôn vui vẻ và náo nhiệt.  ngôi nhà bây giờ lạnh lẽo đến mức Úc Minh Hi cũng cảm thấy ngột ngạt.
"Thế Viên Viên  thể chơi với em   ạ?" Bàn tay nhỏ bé khẽ vuốt ve em bé trong ảnh, đồng tử đen láy của Úc Viên Viên vui vẻ phản chiếu hình bóng nhỏ bé đó.
"Không ." Úc Minh Hi  chút suy nghĩ lập tức phủ nhận một cách nghiêm khắc.
"Tại  ạ?" Cô bé  đả kích lớn: "Viên Viên sẽ cẩn thận chơi với em , sẽ  bắt nạt em  ."
"Viên Viên, em gái trong ảnh   còn nữa ."