“Dọn dẹp căn phòng gần Minh Hi, trang trí cho  một chút,” Úc Cẩm Kiêu đặt tiểu quỷ lên sofa, như thể đang đặt một con búp bê đồ chơi: “ còn  về công ty họp, giao cô bé cho các .”
“Cái đó… Úc … Căn phòng gần Đại thiếu gia nhất ạ?” Dì Trần  chút  thể tin,  xác nhận  một  nữa.
“Ừ, chính là căn phòng mà dì nghĩ đến.” Úc Cẩm Kiêu bình tĩnh gật đầu, đồng thời  về phía tiểu quỷ đang đung đưa chân  sofa: “Những thứ cần bổ sung thì giao cho dì.”
“Hiểu .”
“Ba, ba   ạ?” Úc Viên Viên chợt nghĩ  điều gì, cô bé chạy về xe lấy  hai thứ: “Ba nhớ ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi cho  nhé ạ.”
Cô bé  mà dạy ?
Nghĩ trong lòng như  nhưng Úc Cẩm Kiêu vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh: “Biết .”
“Tạm biệt ba!”
Sau khi tiễn Úc Cẩm Kiêu , Úc Viên Viên cầm đồ đạc lắc lư trở về nhà.
Bốn  hầu  thẳng hàng  mặt cô bé, nụ  ấm áp.
“Tiểu thư,  là dì Trần, hôm qua chúng   quen  .” Úc Minh Hi và Úc Ánh Trạch đều do dì Trần nuôi lớn nên dì  giao tiếp với trẻ con  dễ dàng: “Đây là dì Bạch,  là chú Dương, còn bên  là chú Giang.”
“Chào chú chào dì ạ!” Tiểu quỷ  nhớ  nhiều họ, nhưng xưng hô thì  sai.
Giọng  ngọt ngào và lễ phép của cô bé khiến   đều cảm thấy trái tim rung động, nhà họ Úc  thiên thần nhỏ 
“Tiểu thư   xem TV ?” Dì Trần bế cô bé lên sofa, phát hiện tay cô bé còn nắm hai thứ.
Một cái là sư tử nhỏ, còn một cái là mảnh vải đỏ,   là gì.
“Viên Viên sợ.” Nhớ  chú chó lớn  màn hình tối qua, Úc Viên Viên lắc đầu mạnh: “Viên Viên  xem  ạ.”
“Tiểu thư, cái  là gì ?” Dì Bạch cũng cúi xuống trò chuyện với Viên Viên, chỉ  mảnh vải đỏ trong tay cô bé.
Bốn  hầu vây quanh tiểu quỷ  sofa, như thể đang ngắm  một bảo vật quý hiếm, ai cũng mỉm , ánh mắt rạng rỡ, miệng nở nụ  ngây ngô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-cuc-cung-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-38-phai-treo-co-khen-thuong-len.html.]
“Cái  …” Bàn tay nhỏ bé đang sắp xếp tìm góc, “ úm ba la” một tiếng  mở : “Là như thế  ạ!”
“Anh… hùng… chống... bắt cóc? Có nghĩa là gì?” Chú Dương    hiểu.
Chú Giang điều chỉnh mảnh vải đỏ lên xuống: “Anh hùng chống bắt cóc? Xảy  chuyện gì ?”
Cô bé ngọt ngào     liên quan đến “ hùng chống bắt cóc” chứ!
“Cái    của cháu  ạ.” Úc Viên Viên giơ lên, tự hào chỉ : “Là tặng cho ba đó ạ, vì ba  bắt  kẻ !”
Gì cơ?
Chuyện  đáng sợ quá .
Bốn   , thậm chí nảy  một suy đoán  thể tưởng tượng nổi...
Úc    thể  chuyện , chắc chắn     ma ám đấy chứ?
“Dì ơi, cái   nghĩa là khen thưởng đúng  ạ?” Cô bé hồi hộp hỏi: “Cờ khen thưởng  treo lên mới !”
“À… đúng là khen thưởng, nếu treo thì…  lẽ… là .”
“Wow,  chúng  treo lên nhé ạ?” Úc Viên Viên như chất lỏng trượt xuống sofa, xoay một vòng trong phòng khách, chỉ  một chỗ trống nổi bật nhất: “Dì ơi, treo ở đó  ạ! Chắc chắn ba sẽ  vui!”
Trong công ty, ngay lúc chuẩn  họp, Úc Cẩm Kiêu hắt xì ba cái liên tiếp.
Ngoài trời nắng , nhưng   cảm thấy lạnh lẽo.
“Thật sự…   ?” Chú Giang mở to mắt,  trái  ,  dám nhận.
Chuyện    chút mùi c.h.ế.t chóc …
“Đây là khen thưởng ba, ba là một   !” Úc Viên Viên ôm chân họ, mắt long lanh  nũng: “Chú dì… Viên Viên quá thấp  treo ,    thể giúp Viên Viên một chút  ạ? Viên Viên  thể hát cho   !”
Bốn   , chú Dương nhanh chóng đầu hàng, nắm c.h.ặ.t t.a.y trong khi vẻ mặt nghiêm túc, quyết tâm: “  lấy thang và dụng cụ.”