Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 240
Cập nhật lúc: 2025-06-06 23:52:18
Lượt xem: 117
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai cha con ăn thịt kho tàu ăn bánh mật, đến hai vị là kẻ tiền, còn tưởng rằng hai là xin ăn, giống như một tuần lễ từng ăn no bụng .
Tần Du múc một muỗng canh củ cải trắng nóng hổi mà Tố Phân , cúi đầu ăn cơm.
"Thư Ngạn, Tiểu Du trở về với . Nhà máy may mặc của con bé Trần lục bên thiếu một thợ dạy thêu hoa." Tống thái thái mở đầu câu chuyện.
Tống Thư Ngạn trở về với cha về cơ hội của Trần Lục đưa , cha dạy dỗ một trận, : "Là con suy nghĩ kỹ càng, đến đây dưỡng bệnh, con kiếm chuyện cho ."
Tống lão gia về phía Tần Du, tại miệng mồm của con bé nhanh đến chứ? Không đợi ông đến, xong ? Vẫn là con trai hiểu , ông để đũa xuống, khuyên vợ: "Minh Ngọc, bà quên lời của bác sĩ Hoàng ? Sức khỏe của bà , thể lao tâm lao lực. Chúng đến Thượng Hải là để nghỉ ngơi, những chuyện tốn công tốn sức, chúng thể . Nghe lời !"
Tống thái thái gắp một miếng bánh mật: "Thuở nhỏ thích vẽ tranh thêu hoa, bình thường ở nhà chuyện , cũng là dùng cái để g.i.ế.c thời gian. Chỉ là thường ở trong nhà, ít kiến thức, chỉ sợ hoa văn cũ kỹ, nhưng Tiểu Du cũng , xem nhiều nhiều thì hoa văn cũng sẽ mới mẻ, thử xem."
Tần Du phát hiện thì bác gái nổi loạn đấy chứ? Bà mới còn từ chối cô , chắc là thấy lời bác trai , ngược ngoài xem.
Tống Thư Ngạn cúi đầu nhanh chóng gắp thức ăn ăn cơm, lời nào. Tần Du cũng vô cùng hiểu chuyện, gắp thức ăn . Hai già bốn mắt , Tống lão gia mắt vợ một hồi, nhắc nữa: " là vì cho bà."
"Người với ít." Tống thái thái : " mà..."
mà cái gì? Tại bà dừng ở chỗ đó? Tống lão gia , bởi vì ông cho rằng cái đáp án đó gần như rõ.
"Chuyện của , để chính quyết định ." Tống thái thái : " xem thử."
"Minh Ngọc, bà..." Nhìn đôi mắt của vợ, tựa như vợ già lời , thế mà trong khoảnh khắc Tống lão gia bà , tại như thế vặn ba?
"Được! Mẹ, con với chị sáu, tới xem thử. Ngày mai là ngày cái kẻ xa chuyển bậy bạ giao bản thảo, con cùng Tiểu Du giải quyết sự kiện , ngày mốt con cùng đến nhà máy may mặc Hằng Nga."
"Được."
Không ngay từ đầu ăn quá nhanh , lúc Tống lão gia đột nhiên thấy ngon miệng nữa, nhất là thấy con trai , cô vợ trẻ chạy mất , nó còn ăn giống heo như chứ?
Tống lão gia ăn một chút thức ăn chay, ngẩng đầu vợ.
Tống thái thái ông cảm thấy thoải mái, nghĩ nghĩ: "Ông mới trong nhà, nếu Thư Ngạn bận bịu, ông chỉ một ở nhà ăn cơm. Trước ông cũng quen náo nhiệt, đột nhiên ai ở bên cạnh xác thực quen lắm. thấy ông vẫn là đón Tiểu Lục , cô chỉ là một cô gái mới mười tám tuổi, theo ông, chắc vì nhốt cả đời ở miền quê Ninh Ba đúng ? Cô ở Thượng Hải, chuyện với ông, giúp ông giải buồn, cô thì ? Cũng thể ngắm sự phồn hoa của thế giới ."
DTV
Vốn là ăn , hiện tại đồ ăn đều sắp nghẹn ở cổ họng, vẻ mặt Tống lão gia rét lạnh: "Những chuyện của , cần bà đến quản lý ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-240.html.]
Thấy Tống lão gia phát cáu, Tống thái thái lên tiếng, bà dùng thìa múc một muỗng súp sò hầm trứng bắt đầu thong thả ăn.
Nhìn bà chậm rãi ăn đồ ăn, tính tình của Tống lão gia đột nhiên trở chứng: "Bà để cho ăn cơm một , thì trở về nhà, ban đêm trở về, hoặc là một nhà ba , hoặc là hai già chúng ăn cơm, và bà cũng thể bàn bạc chuyện phiếm, ? Sao bà nhất định để Tiểu Lục đến? Cô đến đây thì bà chỗ gì ? vì bà suốt ngày ở nơi của Tiểu Du?"
Tống lão gia thằng con trai căn bản ngẩng đầu : "Đây là con của bà, là đàn ông của bà. Coi như Tiểu Du là con gái của bà, xem như ruột, cũng thể cứ ở suốt trong nhà của con gái đúng ?"
"Mẹ ruột thể thường ở trong nhà của con gái, là bởi vì con gái lập gia đình. Hiện tại cháu chỉ một , cháu ở bao lâu cũng ." Tần Du Tống lão gia: "Bác bác gái trở về, thì bà trở về ngay ? Lúc bà bác trở về, bác từng trở về ? Hơn hai mươi năm đây, một năm gặp hai tháng. Hiện tại bác gái ở chỗ của cháu mới mấy ngày, bác gấp gáp như lửa cháy tới m.ô.n.g để gì? Cho dù một ngày cháu lấy chồng, cháu dự định để căn phòng cho bác gái ở, ? Lời mới nãy của bác gái, cháu đầy đủ cho bác đây, vì cho bác ít, cha của bác , trai chị gái của bác , cha chồng của bác , hình như chỉ duy nhất bác vì cho bác mà suy nghĩ."
"Tần Nhã Vận, là bác nuông chiều cháu quá mức ?" Tống lão gia vỗ bàn hỏi Tần Du: "Cháu quậy nhiều chuyện như , bác và Thư Ngạn cũng cùng gánh chịu, chuyện gì cũng thể tha thứ cho cháu! Con dâu , bác xem cháu như con gái mà yêu thương. Bây giờ ngay cả chuyện của bác và bác gái mà cháu cũng xen một chân ư? Cháu thể bộ dáng của hậu bối một chút ?"
"Con bé sai, chính là nghĩ như thế. Trước đó trong gia tộc, ông thấy lời bí mật giữa và A Phương." Tống thái thái buông bát đũa xuống, Tống lão gia: "Lúc đầu con bé mời đến cùng ở với nó, cũng dự định buông bỏ một phòng vợ lẽ của ông, tìm am ni cô niệm kinh lạy phật, trải qua vài ngày yên tĩnh."
Lúc chuyện với Tần Du, Tống lão gia khí thế mười phần, giờ phút vợ xem, chút hoảng hốt, miệng cọp gan thỏ : "Được thôi! Được thôi! Bà ở thì ở đó , mặc kệ bà! quản bà!"
Nói xong lên, cúi đầu với thằng con trai ngốc của : "Còn ăn nữa! Đi thôi!"
"Cha... Con..."
"Con cái gì mà con? Con ăn còn đủ nhiều ? Theo cha về nhà máy Hải Đông xem tình hình ca đêm."
Tống lão gia lên, cầm mũ và ba-toong, giống như khác thiếu ông nhiều tiền mà ngoài.
Tống Thư Ngạn lên, về phía Tần Du và lắc đầu, với : "Mẫu , ngày mốt con tới đón ."
"Đi !" Tống thái thái gật đầu.
Tống Thư Ngạn với Tần Du: "Ngày mai Gia Thụ đưa em hả?"
"Ừm!" Tần Du trả lời .
Tiếng kèn xe ô tô bên ngoài vang lên, thúc giục Tống Thư Ngạn lên xe...
Tống lão gia rời , Tần Du lập tức an ủi Tống thái thái: "Bác gái, bác đừng giận. Bác trai ông chỉ là tính khí nóng nảy thôi."
"Trong mắt ông chỉ bản , còn ai khác nữa? Ông là chủ gia đình, tất cả đều thuận theo ông ." Tống thái thái về phía cửa: "Để ông ."
"Bác gái, bác thật sự sẽ ? Thực cháu cảm thấy cơ hội tồi, nếu mệt thì về nghỉ ngơi, cần cả ngày đều ở trong xưởng. Tổng thể vẫn hơn ở nhà! Mặc dù ở nhà bác Phúc, nhưng là thích đánh bài, thể đánh bài tiêu khiển, bác thích yên tĩnh, cũng hẳn vui vẻ!" Tần Du hỏi Tống thái thái.