"Cô còn đang đầu tư một ít phòng ở nữa để cho thuê, ba xem chỗ nào thích hợp ?"
"Cái còn hỏi chú Du của con ."
"Vâng."
Phó Gia Thụ ăn bữa sáng xong đến nhà xưởng, mười giờ lấy điện thoại Tần Du đưa qua để gọi điện.
Một buổi sáng Tần Du xem xét sắp xếp mấy cái hóa đơn mà hiện tại bộ phận đang theo dõi một , coi như là hiểu rõ tình hình mắt một chút.
Trong thời đại ngành giao thông vận tải phát triển, Tần Du cảm nhận một cách sâu sắc sự chênh lệch về hiệu suất vận tải. Vận tải hàng . Vận tải đường sắt vận chuyển xa, cứ một đoạn một tách rời. Trọng tải tàu biển kém quá xa so với đời .
Vừa dừng , chuông điện thoại bàn vang lên, cô : "Nhanh như ?"
Đầu dây bên : "Vốn là của hồi môn của cô út , nếu cô hứng thú, chạng vạng dẫn cô xem?"
"Bốn giờ chiều lên thuyền Vũ Hán, giờ cơm trưa sẽ rời Dương Hành, xem nhà kiểu Tây với , khi xem xong thì bến tàu."
"Được, trưa đến đón cô."
Đến giờ cơm, nhân viên trong văn phòng ai nấy đều rời khỏi vị trí việc, Tần Du cũng cầm túi xách, đội mũ xuống lầu, ở cầu thang gặp Henry và Charlie Hà.
Henry : "Hay là Tiểu thư Thiên Nga Trắng ăn chung ?"
"Xin , hôm nay hẹn ." Tần Du từ chối lời mời của Henry.
Thấy Henry hứng thú với Tần Du, Charles Hà : "Yolanda, thêm một bạn, thêm một sự lựa chọn, nên đặt trứng gà trong một giỏ xách."
Tần Du lăn lộn nhiều năm ở các doanh nghiệp lớn như , rõ thăng tiến, thể chỉ lo cho bản , đội ngũ? Cô là cận của bà Smith, bổn phận của chó săn là phân định ranh giới rạch ròi: "Đây là vấn đề của quả trứng, đây là vấn đề leo tường."
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-59.html.]
Tần Du xuống lầu ngoài, một chiếc xe màu xanh biếc đậu bên lề đường ngoài cửa Dương Hành, Phó Gia Thụ thấy cô , xuống xe mở cửa cho cô.
Nhìn thấy chiếc xe bên ngoài cửa, Henry càng thêm chắc chắn về phán đoán của . Đối với hoạt động kinh doanh máy dệt của Minh Thái, nhà máy sợi Hải Đông là một khách hàng lớn, Phó Gia Thụ và Tống Thư Ngạn là bạn bè thiết, tìm một phụ nữ như đến bán máy dệt, cho dù chỉ định một nhà ở Hải Đông, nhất là Hải Đông còn đang xây dựng nhà máy sợi mới, cũng chẳng khác nào định khối nghiệp vụ .
"Thì là hẹn John!"
" ."
Đồng nghiệp trong bộ phận đại lý máy dệt may thấy Tần Du: "Quản lý Tần ngoài ăn cơm hả?"
"Ừ, cô cũng ăn ! Trưa nay cô ăn gì?" Tần Du ở cửa xe chào hỏi đồng nghiệp.
" đến con hẻm nhỏ ăn bánh bao chiên, hương vị ngon."
"Nhắc tới cũng !" Kiếp Tần Du thích bánh bao chiên trong hẻm, thêm một tô súp hai bánh: "Hay là chúng cùng ăn một chút, đến giờ cơm mà?"
"Lên xe ." Phó Gia Thụ .
"Được !" Đề nghị thất bại, Tần Du lên xe, đầu phương hướng đồng nghiệp biến mất, tiếc nuối, chút thèm ăn.
Xe rẽ mấy vòng, dừng ở đường, đỗ xe bừa bãi như ai quản?
Phó Gia Thụ đầu : "Ngơ ngẩn gì , theo !"
Tần Du theo Phó Gia Thụ một con đường, tiếng rao bán đường phố liên tục bên tai, bốc vác áo ngắn quần dài, cũng phần tử tri thức áo dài kính mắt, thật sự là một con đường vô cùng náo nhiệt.
Trước cửa một cửa hàng, bếp củi xếp nồi hấp, bên cạnh là một cái nồi lớn trong nồi là bánh bao chiên rải một lớp hành thái nhỏ xanh biếc bán nửa nồi. Thì vẫn là ăn bánh bao chiên?
Tần Du lộ nụ , Phó Gia Thụ thấy, hỏi: "Bánh bao là hoành thánh nhỏ?"
"Bánh bao." Tần Du chắc chắn .