Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một trăm năm kiến trúc đủ các loại, ở trong mắt Tần Du một toà chung cư cao sáu tầng lầu như chính là kiểu phổ biến nhất. Ông chủ Du còn cho toà nhà chung cư trong tay cửa hàng tây còn cả thang máy, phòng xông , thể cung cấp nước ấm đủ hai mươi tư giờ. Chung cư của bọn họ nhiều phương tiện như cũng coi như là cạnh tranh với chung cư cao tầng của cửa hàng tây. Giá cả thấp, diện tích nhỏ dùng để cho thuê là nhất.
"Căn phòng thích hợp, hiện tại thể mua ?"
Về cơ bản chúng đề là những căn hộ nhỏ hai phòng ngủ, một phòng khách, một bếp và một phòng tắm, tiện lợi để cho thuê.
"Theo lý thuyết thì đợi hai ba tháng nữa, thế nhưng nếu như Tần tiểu thư và thiếu đông gia đang thử dự bán thì cũng thử xem."
Tần Du thể ngờ tới mới chỉ ngoài một tuần mà Phó Gia Thụ và ông chủ Du nắm vững hệ thống dự bán . Những vấn đề mà bọn họ hỏi chỉ thể đều là những chi tiết nhỏ mà thôi.
Từ lời của họ Tần Du cũng hiểu thời đại chuyện thế chấp mua phòng bắt đầu từ sớm . Khoản vay mua nhà chỉ là tiền từ ngân hàng, đến ngay cả các công ty vận chuyển cũng đều khoản vay mua nhà. Ngoại trừ nhà xưởng Hưng Hoa, nhà họ Phó xem là một dòng nước trong, còn một ít đều phất lên như diều gặp gió, hơn nữa còn liên kết với , khó trách tài nguyên đều rủng rỉnh.
Khu ở là của nhà họ Phó, ông chủ Du việc trong lĩnh vực nên quen thuộc với lưu trình của ngành sản xuất. Tần Du ở ghế uống một tách , là tất cả đều thoả.
DTV
Phó Gia Thụ đưa Tần Du trở về cửa hàng tây, lúc ngang qua bưu cục Tần Du hỏi Phó Gia Thụ: "Nơi thể gửi điện báo ?"
"Có thể!" Phó Gia Thụ đầu dừng xe.
" gửi điện báo về quê, nội dung gửi điện báo là gì thế?" Tần Du thật sự thế nào với Tống nhị lão gia cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-90.html.]
"Ba đều bình an, vẫn khoẻ mạnh, đừng nhớ mong. Con dâu: Nhã Vận." Phó Gia Thụ cảm thấy những từ thẹn thùng nên dùng hết khả năng bằng giọng điệu cảm xúc.
Trông thấy Tần Du điện báo gửi cho đổi một chữ nào nên Phó Gia Thụ hỏi: "Cô đổi gì ?"
"Giản dị tự nhiên, tình ý chân thành thể biểu đạt nhất tâm trạng của nên gì sửa cả."
Phó Gia Thụ: "..."
Hơn một tuần , một thư điện báo giống y đúc truyền tới nhà cũ Ninh Ba.
Xử lý xong tất cả thủ tục, Tần Du trở cửa hàng tây xử lý một công việc. Môi trường việc của cửa hàng tây thật sự thoải mái, huống hồ cô còn là quản lý, buổi chiều cô ngoài việc riêng, đến bốn giờ chiều còn thấy ai nữa. Tần Du sửa soạn một chút, dựa tình huống mà lập cho một lịch trình trong một tuần tiếp theo.
Bất kể thời đại nào, lẽ các công ty nước ngoài tham gia nhiều, lẽ bản cần là đầu tiên.
Tần Du khỏi cửa hàng tây xe kéo về khách sạn, lúc ngang qua cửa hàng bách hóa Hoa Mỹ. Không mấy bộ quần áo may xong , dù kiểu dáng cũng đơn giản. Cô bảo kéo xe dừng trả tiền xe.
Bước cửa hàng bách hóa, nhân viên liền cúi chào: "Chào cô!"
"Xin chào!"
"Tiểu thư lấy một quyển tạp chí hàng tháng xem ?" Nhân viên tiếp khác đưa một tạp chí,"Đây là một quyển tạp chí đó công ty chúng phát hành."