Thời tiết nóng bức thế , nhà cô giáo Mễ  đóng cửa phòng trộm, chỉ treo một tấm mành lưới cho thoáng nhà. Qua tấm mành Hạ Miên  thể  thấy Tiểu Phong đang ngoan ngoãn  bên cạnh ghế sô pha, xem bác sĩ Ninh và ông Trần chơi cờ tướng.
Nghe thấy giọng của Hạ Miên, Tiểu Phong lập tức  đầu . Trong đôi mắt  như chứa đựng cả trời  lấp lánh: “Dì!” 
Nhúm tóc ngốc nghếc cũng vui vẻ dựng ngược lên.
Ông Trần thấy   : “Làm khó cho  nhóc  .”
Ông Trần là ông ngoại của bác sĩ Ninh, là kỹ sư cao cấp của Hoa Cương, cũng nho nhã hiền hòa như cô giáo Mễ, lúc  chuyện luôn tạo cho   cảm giác như tắm trong gió xuân.
Vân Chi
“Cháu chào ông Trần.” Hạ Miên : “Làm phiền ông .”
“Không phiền  phiền.” Hình như ông Trần  thích Tiểu Phong: “Đứa trẻ   thông minh, Tiểu Phong,  rảnh  đến tìm ông nội chơi nhé.”
Tiểu Phong túm lấy mép váy Hạ Miên, ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng.”
Hạ Miên   đàn ông vẫn chăm chú chơi cờ,  để ý tới , mỉm  : “Hôm nay  cảm ơn , bác sĩ Ninh.”
Cuối cùng Ninh Thiều Bạch cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt  lướt qua hai túi đồ lớn  tay cô,  như   hỏi: “Đánh cướp thành công?”
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của ông Trần, Hạ Miên nhắm mắt , hít sâu một , lộ  nụ  tươi tắn, nhẹ nhàng đáp: “Là bọn họ bồi thường tổn thất tinh thần cho .” Đừng phá hư hình tượng của cô nữa!!!
“Ồ?” Ninh Thiều Bạch cũng học theo giọng điệu nhẹ nhàng của cô: “Vậy đám du côn  còn   lương tâm.”
Hạ Miên tiếp tục hít sâu, cô  dự cảm, ngoài Trương Khải Minh và Hoàng Hiểu Quyên ,  thể   chính là trở ngại lớn nhất  con đường hóa thành tiểu tiên nữ của cô ở giới .
Để   tiếp tục phá hoại thêm, Hạ Miên  định để ý đến  nữa. Cô gọi Tiểu Phong đang định  về, đột nhiên   thấy giọng  ngọt ngấy quen tai từ bên ngoài truyền đến: “Cháu chào cô gáo Mễ, bác sĩ Ninh  nhà ?”
Hạ Miên vẫn  nhớ   đối phương là ai, Tiểu Phong  ôm chặt lấy chân cô , hành động  lập tức nhắc nhở Hạ Miên.
Lúc  ánh mắt Hạ Miên  về phía Ninh Thiều Bạch,  chuyển từ tức giận sang thương hại. Quên , cô  nên so đó với kẻ mắt mù  gì, dù  Ninh Thiều Bạch  cô bạn gái như  cũng đủ đáng thương .
Lúc chuẩn   về, Hạ Miên vẫn  nhịn  nhắc nhở một câu: “Này… Bác sĩ Ninh, thật   trẻ kết giao bạn bè, nên  ý kiến của  lớn trong nhà thì  hơn.”
Cô tin tưởng với sự sáng suốt của Kỹ sư Trần và cô giáo Mễ, chắc chắn  thể giúp  sáng mắt  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-40-hoang-hieu-ha-toi.html.]
Ninh Thiều Bạch:...
Vậy mà cô  dám sỉ nhục gu thẩm mỹ của , đúng là buồn  thật.
“Cháu là Hoàng Hiểu Hà, em gái của chị Hoàng Hiểu Quyên, bà cứ gọi cháu là Hiểu Hà là .” 
Giọng  ngọt ngấy mang ý tứ lấy lòng rõ rệt: “Nghe  bác sĩ Ninh  mấy cô em vợ du côn của  rể cháu đánh, cháu tới đây thăm hỏi một chút.”
Hạ Miên: ...
Ninh Thiều Bạch bật : “Du côn?”
Hạ Miên trợn mắt: “Anh  đánh ?”
Ninh Thiều Bạch xoa phía  thắt lưng, kêu “Ai” một tiếng: “Đau quá,  lẽ nứt xương , ngày mai  đến bệnh viện khám thử xem...”
Hạ Miên đuối lý, chu môi làu bàu: “Ai bảo ánh mắt   ...”
Cuộc  chuyện bên ngoài vẫn tiếp tục, Hạ Miên ngậm miệng,   xem Hoàng Hiểu Hà mách lẻo cô  .
Cô giáo Mễ khách sáo lên tiếng: “Không  gì, Tiểu Bạch là đàn ông trưởng thành ,   thể  đánh ? Trước đây nó từng  cha  ném  trong quân đội huấn luyện, đánh   giỏi.”
“À,  chắc cháu  lầm .” Hoàng Hiểu Hà  lắng : “Do con du côn  xúc phạm bác sĩ Ninh, tóm  là cô   đúng, nhà chúng cháu cũng  trách nhiệm, hôm nay cháu đến đây để  mặt cho chị gái cháu  lời xin  với bác sĩ Ninh.”
Bà cụ Lưu   nổi nữa,  ha ha : “Sao  là cô đến, chị gái với  rể cô ? Hàng xóm lầu  lầu ,  cần cô đại diện.”
Hoàng Hiểu Hà  nghẹn họng, lập tức lên tiếng giải thích: “Anh rể của cháu  công tác đột xuất, chị gái cháu   do con du côn đó gọi đến dọa chạy về nhà  đẻ .”
“Nghe  bọn nó định dạy dỗ chị gái cháu một trận, còn  bắt Hiên Hiên , chị gái cháu sợ quá nên  vội vàng chạy trốn.” Hoàng Hiểu Hà thở dài một : “Bà xem, đứa trẻ nhỏ như Hiên Hiên, thì  gì sai chứ? Sao   thể  tay với một đứa bé như .”
Bà cụ Lưu  mỉa mai: “Vậy Tiểu Phong  gì sai? Chị cô  tay  độc ác đó.”
Hoàng Hiểu Hà lập tức tỏ vẻ đau lòng: “Cháu cũng  ngờ chị gái cháu  như ... Ai, chị cháu từng , chỉ vì chị   thể kiềm chế  mà thôi, cháu  hỏi qua bác sĩ,  thể là do chị   trầm cảm  sinh.”
Hạ Miên trợn mắt, rõ ràng là Hoàng Hiểu Hà   tốn công sức suy nghĩ một phen , hơn nữa... Hạ Miên nhíu mày,   trầm cảm  sinh thuộc phạm vi bệnh tâm thần  nhỉ? Hoàng Hiểu Quyên định dùng lý do  để thoát tội ?