Sau khi uống hết canh gừng, cả Tiểu Phong đổ đầy mồ hôi, bác sĩ cho bọn họ về nhà.
Bởi vì hôm nay nhà cô giáo Mễ gặp chuyện may, vẫn đang loạn, Hạ Miên tới phiền bọn họ nữa, nhanh chóng bế Tiểu Phong về nhà tắm nước nóng, mặc dù bác sĩ tạm thời vấn đề gì, nhưng vẫn chú ý quan sát.
Hạ Miên ôm Tiểu Phong giường, cẩn thận suy xét tới việc rời khỏi nhà họ Trương. khi trải qua chuyện hai tên côn đồ tìm đến tận cửa, cô hiểu rõ Trương Khải Minh giới hạn, cô sợ, nhưng vẫn còn Tiểu Phong.
Tạm thời đến vấn đề tránh cho Tiểu Phong khỏi thương tổn, bé mới bốn tuổi rưỡi, lẽ đổi môi trường sống mới, vẫn còn cơ hội chữa khỏi bóng ma tâm lý bé.
Chắc chắn thể tới thẳng thành phố Yến, dù lén rời , hai đều là trẻ vị thành niên, chỉ cần Trương Khải Minh và chú Hai nhà họ Hạ báo cảnh sát, là hai bọn họ sẽ bắt về mặc sắp đặt.
Cho nên vấn đề đầu tiên vẫn là giải quyết chuyện hộ khẩu của Tiểu Phong, chỉ cần chuyển tên của Tiểu Phong sang sổ hộ khẩu của cô, ít nhất cô thể tùy ý dẫn bé , mà lo Trương Khải Minh chui chỗ trống tùy tiện bắt cóc linh tinh, còn về quyền giám hộ, thể từ từ tính toán.
Hạ Miên phòng khách bên ngoài trống trải vì thiếu hai món đồ lớn, trong lòng suy nghĩ, chắc là chuyện chuyển hộ khẩu cũng khó khăn lắm.
Dù Trương Khải Minh , chẳng vẫn còn Hoàng Hiểu Quyên ? Không dùng thì vẫn còn nhà họ Hoàng…
Nếu vẫn , tiếp tục cố gắng sẽ ngày thành công thôi!
Hạ Miên tính thời gian, còn bốn ngày nữa Trương Khải Minh mới về, chuyện sách sưu tập tem còn nhờ Hoàng Hiểu Quyên vất vả đổ vỏ ...
Sáng sớm hôm , khi chắc chắn sức khỏe của Tiểu Phong vấn đề gì, Hạ Miên mới dẫn bé ngoài mua sắm đồ dùng cần thiết cho trẻ con, dù đồ ở vùng quê nghèo như huyện Minh Khê cũng thể như đồ trong thành phố.
, cô định dẫn Tiểu Phong về quê! Dù thời gian tới, nhà họ Trương sẽ rơi hàng loạt cơn phong ba bão táp, bọn họ định xen .
Nếu bọn họ cô , thì tự đến mời cô mới .
Gần tối, khi xuất phát, Ninh Thiều Vận dẫn Hoắc Ngọc Sâm lên lầu cảm ơn bọn họ, chuyện qua một ngày , cuối cùng Ninh Thiều Vận cũng lấy tinh thần, cả ngày hôm nay cô cố ý cùng Ninh Thiều Bạch ngoài mua ít đồ mang đến cho bọn họ.
Hiển nhiên Ninh Thiều Vận rõ tình cảnh của hai , thứ cô mua mang tới đều là thức tính thực dụng, ví dụ như quần áo, giày dép, đồ chơi và đủ loại thực phẩm dinh dưỡng cho Tiểu Phong, còn đồ mua cho Hạ Miên là mấy bộ váy xinh , khiến cô yêu thích buông tay, hổ là ánh mắt của tiên nữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-59-tieu-phong-co-ban-roi-1.html.]
Ngoài còn thêm một chiếc đầu đĩa CD và vài đĩa học tiếng , Ninh Thiều Vận dịu dàng bảo với cô: “Nghe em đang học trung học, thứ ích trong việc học tiếng Anh.”
Nói đến đây, cô lấy một tấm danh đưa qua: “Trên đây phương thức liên lạc của chị, điện thoại và địa chỉ, nếu chuyện gì cần giúp đỡ thể tìm chị bất cứ lúc nào.”
Hành động là chân thành qua lâu dài với cô, Hạ Miên vui vẻ nhận lấy: “Chị cứ yên tâm, việc gì chắc chắn em sẽ tới tìm chị.”
Không ngờ còn nhận thu hoạch bất ngờ , về chuyện gì cô sẽ tìm chị gái tiên nữ, cần ép cầu Ninh Thiều Bạch nữa.
Ninh Thiều Vận cũng nở nụ , thấy cô thu dọn hành lý thì hỏi: “Em định ?”
“Vâng.” Hạ Miên : “Em định dẫn Tiểu Phong về quê một chuyến, nhân tiện gặp mặt lớn ở quê, bàn bạc xem nên thế nào bây giờ.”
Vân Chi
Ninh Thiều Vận : “Cũng , chuyện vẫn nên để lớn mặt giải quyết thì hơn.”
“Vậy lúc nào em về?”
Vấn đề xem lúc nào chuyện của Hoàng Hiểu Quyên bại lộ mới .
Trong lòng nghĩ như , ngoài mặt cô với Ninh Thiều Vận: “Phải xem lớn trong nhà quyết định .”
Ninh Thiều Vận : “Bà ngoại chị em thể tham gia thi tuyển trường Trung học Hoa Cương 1 đó.”
“Cảm ơn cô giáo Mễ nhiều lắm.” Hạ Miên cảm kích, : “Có điều, em vẫn xem lớn trong nhà bàn bạc thế nào , em tiếp tục lên học Hoàng Hiểu Quyên còn lăn lộn thế nào , trung học quan trọng, chị phá thì phiền phức, còn Tiểu Phong nữa, em thật sự yên tâm để thằng bé ở một trong nhà họ Trương.”
“Em định chuyển ngoài ở một ?” Ninh Thiều Vận : “Tách cũng , đây cũng là cách , nhưng để lớn chuyện .”
Hạ Miên gật đầu.
Hoắc Ngọc Sâm túm tay bé: “Mẹ, là em trai ngày đó.”