Hoàng Hiểu Hà tức giận đến mức mái tóc xoăn tít dựng  cả lên. Nhớ đến chuyện tối hôm đó, cô  lập tức cả giận quát: “Là cô cố ý! Anh rể, ngày đó rõ ràng cô  cũng  mặt, thế mà  cố ý  lên tiếng, để   chê  em!”
Bây giờ    mặt chính là Hạ Miên,  nghĩ đến chuyện ngày đó, nghĩ đến ánh mắt xem kịch vui của đám đông, còn  lời châm biếm của Ninh Thiều Bạch, Hoàng Hiểu Hà  hổ đến mức hận  thể tìm một cái lỗ mà chui xuống.
Tất nhiên Hạ Miên cũng  nhớ , cô  nhịn   ha ha: “Cô vui lòng  trò  cho   mà, còn trách ai chứ!”
Cô học theo dáng vẻ ngày đó của Hoàng Hiểu Hà, hắng giọng ríu rít: “Đó là chị gái cháu, cháu  cách nào chứ? Cháu cũng thương Tiểu Phong... Cháu sẵn lòng bù đắp cho thằng bé  chị gái cháu...”
Kết quả, đến Tiểu Phong cô  cũng  nhận .
Trương Khải Minh lập tức sa sầm mặt, dù  như thế nào, thì Hoàng Hiểu Quyên cũng là vợ  , Hoàng Hiểu Hà  dùng đối phương  bàn đạp, ai vui cho nổi.
Hoàng Hiểu Hà vốn  đủ mất mặt, lúc  thấy Trương Khải Minh tức giận, cô  lập tức luống cuống: “Mày, đồ con hoang ! Mày  bậy!”
Hạ Miên xì một tiếng khinh bỉ, hếch cằm lên : “Sao nào? Không cần đứa con hoang  giúp đỡ nữa ?”
Hoàng Hiểu Hà lập tức như con vịt hoang  bóp chặt cổ.
Hạ Miên  hì hì, gật gù đắc ý: “ mà muộn , bây giờ cho dù cô  khen  thì  cũng  giúp .”
Hoàng Hiểu Hà cảm thấy như  bùng nổ tại chỗ.
 lúc , một tiếng  khẽ truyền đến từ  lưng,   đồng loạt  đầu, thì trông thấy một thanh niên cao ráo đang  phía  bọn họ. Một cánh tay đang treo  cổ vẫn  ảnh hưởng đến vẻ  trai tuấn tú của , trong đôi mắt thâm thúy đều là ý .
Trương Khải Minh lúng túng chào hỏi: “Bác sĩ Ninh.”
Hoàng Hiểu Hà lập tức bày  dáng vẻ vô cùng đáng thương, cất giọng cầu xin: “Bác sĩ Ninh, ngày đó,  thật sự  cố ý ,  khoan dung độ lượng...”
Ninh Thiều Bạch  như   thấy lời cô , lập tức  đến  mặt Hạ Miên,  chằm chằm  hai chỏm tóc ngốc nghếch  đầu hai dì cháu,  nhịn  giơ tay lên...
Hạ Miên đang bế Tiểu Phong   cách nào trốn tránh, nhúm tóc ngốc nghếch  túm lấy, chỉ  thể trợn mắt : “Làm gì đó? Anh đối xử với ân nhân cứu mạng  như thế ?”
Ánh mắt dừng  cánh tay quấn đầy băng gạc của , xem  chắc cũng sắp hồi phục .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-85-thay-doi-thai-do.html.]
Ninh Thiều Bạch  để ý đến cô, thấy Tiểu Phong  ,  giơ tay nhẹ nhàng xoa đầu đứa bé, thuận tay vén quần áo của  bé lên kiểm tra đơn giản một chút, giọng  mang dụng ý: “Cơ thể khôi phục  tệ, để đứa trẻ tiếp tục duy trì tâm trạng vui vẻ.”
Trương Khải Minh  ha ha : “Chắc chắn ,  đây do  quá sơ suất,   chắc chắn sẽ .”
Ninh Thiều Bạch liếc   ,  tỏ ý kiến.
Hạ Miên  quá phiền chán dáng vẻ diễn trò của Trương Khải Minh, cô trợn mắt khinh bỉ, : “Đi thôi.”
Mắt thấy thái độ của Ninh Thiều Bạch đối với Hạ Miên đúng là  khác, Hoàng Hiểu Hà cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, cô  vội vàng túm áo của Trương Khải Minh la lên: “Anh rể ~”
Trương Khải Minh  cô  cảnh cáo,  ngẩng đầu  hai  đang cãi   mặt, cuối cùng ánh mắt dừng   Hạ Miên, hình như đang suy ngẫm điều gì đó...
…
Không  Trương Khải Minh  hỏi Hoàng Hiểu Hà cái gì, ngày hôm , qua một giấc ngủ, Hạ Miên phát hiện  Trương Khải Minh trở nên  kỳ lạ.
Rõ ràng hôm , lúc dẫn cô về vẫn còn đe dọa, thậm chí còn lộ rõ  ý định dùng Tiểu Phong để ép buộc cô ở  cửa khu tập thể, nhưng sáng sớm hôm nay bỗng nhiên  đổi sang dịu dàng săn sóc.
Buổi sáng  khi     còn cố ý nấu xong bữa sáng cho bọn họ, cố ý nấu canh trứng gà cho Tiểu Phong, còn lải nhải cằn nhằn dặn dò bọn họ ở nhà,    hề nhắc đến chuyện của Hoàng Hiểu Quyên.
Buổi trưa trở về  trực tiếp đưa sáu ngàn đồng đến  mặt Hạ Miên: “Số tiền  là tiền  rể trả  cho em, em bớt chút thời gian  gửi ngân hàng ,   giữ kỹ  tiết kiệm, đừng đưa cho ai nữa.”
Hạ Miên  cảnh giác: “Không   cho rằng,  trả  tiền cho  , thì Hoàng Hiểu Quyên sẽ  phạm tội trộm cướp chứ?”
“Tất nhiên là  .” Trương Khải Minh  cô,  bất đắc dĩ  buồn . Anh  thở dài, : “Trước đây do  rể nóng ruột nhất thời mới mất  lý trí.”
“Hôm qua,   trằn trọc suy nghĩ cả đêm, chuyện  vốn dĩ là sai lầm của Hoàng Hiểu Quyên, em   giúp cô  cũng là chuyện bình thường. Lần ,  rể sẽ   khó em nữa, cô  nên nhận bài học sâu sắc vì tính tình độc ác  tham lam của .”
“Để cô   tù ba bốn năm cũng   ?” Hạ Miên ngạc nhiên,    vứt bỏ Hoàng Hiểu Quyên ?
Vân Chi
Sắc mặt Trương Khải Minh tối sầm trong chớp mắt, nhưng  nhanh  xốc  tinh thần. Anh  nở nụ  dịu dàng,  với Hạ Miên: “Như  cô  sẽ   cách nào  tổn thương em và Tiểu Phong nữa, cũng  coi là chuyện .”
Tóm , Hạ Miên cảm thấy ánh mắt    lạ, khiến cho   nổi da gà.