“Đại Chí!” Có  quát lớn: “Nói cái gì đó? Nơi  nhiều trẻ con như .”
Bọn trẻ  hiểu , nhưng mà đám  lớn thì  khỏi sinh  đủ loại liên tưởng, từ ánh mắt  đổi và mắt  mày  của đám đông là  thể  , bọn họ  nghĩ  lời giải thích mới cho chuyện Trương Khải Minh  quan tâm Hoàng Hiểu Quyên,  quan tâm chu đáo cho Hạ Miên và Tiểu Phong .
Hạ Miên  ngờ phản ứng vô tình của    hiệu quả như . Cô lập tức rèn sắt khi còn nóng, bật thốt lên giống như nhớ tới điều gì đó: “Hèn gì hôm qua …”
Không ít   thấy  đều  đổi sắc mặt.
Cô giáo Mễ quan tâm, : “Tối nay cháu qua nhà bà ngủ , Sâm Sâm vẫn luôn  ngủ cùng Tiểu Phong đó.”
“Vâng.” Hạ Miên dùng ánh mắt chán ghét  Trương Khải Minh, cất giọng giận dữ: “Sáng mai cháu sẽ về huyện.”
Sắc mặt Trương Khải Minh cũng  khó coi: “Miên Miên! Hôm qua   ? Em   , đừng  đây ăn  lập lờ hãm hại !”
“ hãm hại  gì chứ?” Hạ Miên cả giận quát: “Từ đầu đến giờ, chỉ  các  hãm hại  thôi! Anh dám thề đám côn đồ    do  tìm tới ?”
Chẳng thế thì , tất cả   đều  chuyện . 
Mọi  đều gật đầu.
“Côn đồ gì?” Tất nhiên Trương Khải Minh sẽ  thừa nhận ồi, nhưng biểu cảm của hàng xóm khiến    yên tâm,   vội vàng lảng sang chuyện khác: “Anh vẫn luôn coi em là trẻ con, chẳng  hôm  bác sĩ Ninh cũng xoa đầu em ?”
Hạ Miên thốt lên: “Bác sĩ Ninh   thể giống ?”
Ninh Thiều Bạch thích đàn ông đó!
Sau khi  , đối diện với ánh mắt nghi ngờ của  , Hạ Miên    hổ, bởi hiện tại  cởi mở như đời , chuyện thích đàn ông    bình thường, cho dù  đùa cũng  lịch sự.
Nếu cô dám   xu hướng giới tính của bác sĩ Ninh, hai  bọn họ đều xong đời.
Chắc chắn, cô sẽ  bác sĩ Ninh diệt khẩu.
Ninh Thiều Bạch vốn đang tò mò Hạ Miên   giống là  giống điểm nào, nhưng thấy vẻ mặt “Tiêu đời, suýt chút nữa bại lộ” của Hạ Miên, độtt nhiên  nhanh trí hiểu   ý của cô…
Ninh Thiều Bạch tức giận nghiến chặt răng, hung hăng trợn mắt lườm cô một cái.
Hạ Miên   lườm thì chột , lập tức gửi  cho  một ánh mắt trấn an: Đảm bảo sẽ  tiết lộ bí mật!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-87-vach-tran-muc-dich-2.html.]
Đồng thời đầu óc cũng vội vàng xoay chuyển. Cô vỗ tay : “Tất… Tất nhiên bác sĩ Ninh thì khác . Đầu tiên, bác sĩ Ninh là   đạo đức,   thể  tay với trẻ vị thành niên.” 
Trương Khải Minh thì khác, chuyện ngược đãi trẻ con còn   , nên xác suất quấy rối con gái vị thành niên gì đó cũng  lớn.
“Thứ hai, điều kiện của bác sĩ Ninh  như ,   thể coi trọng ? Ít nhất tiêu chuẩn cũng  ngang hàng với chị Ninh.”
Còn Trương Khải Minh thì khác,   chỉ là một gã công nhân quèn, Hạ Xuân và Hoàng Hiểu Quyên đều là do   lừa , bây giờ tranh thủ Hạ Miên còn nhỏ tuổi dễ dụ dỗ, chẳng  là ngựa quen đường cũ ?
“Cuối cùng, bác sĩ Ninh đối xử  với ,   là vì   cứu Sâm Sâm.”
Hạ Miên  về phía Trương Khải Minh: “Anh thì ? Tại    đối xử  với ? Vì  bắt nạt Hiên Hiên ? Hay vì   đưa Hoàng Hiểu Quyên  tù, khiến  mất mặt  thể thăng chức?”
Trương Khải Minh: ...
Nói nguyên nhân thì  nguyên nhân ,  còn kéo    cuộc?
Hạ Miên   đương nhiên là  đạo lý của  . Mọi  đều hiểu  ý mà cô  truyền đạt qua mấy câu .
Đáy mắt của mấy  hàng xóm đều là vẻ nghiền ngẫm suy tư.  ,  ở góc độ của Trương Khải Minh, Hạ Miên quậy nhà họ Trương khiến nhà bọn họ gà bay chó sủa, nhưng… Anh   những  ghét Hạ Miên, còn bao dung chăm sóc cô đủ kiểu.
Trương Khải Minh   thánh,  thì chỉ  một nguyên nhân: Trương Khải Minh đang mưu tính điều gì đó.
Về phần mưu tính điều gì, ánh mắt   dừng   Hạ Miên, cô gái mười sáu tuổi, gương mặt tinh xảo  nẩy nở duyên dáng yêu kiều...
Hạ Miên cũng tỏ vẻ giật  hiểu : “Bảo  bỗng nhiên    , Hoàng Hiểu Quyên độc ác, còn lòng tham  đáy,  cô   tù để hối !”
“Có   định ly hôn với chị  ?”
Mọi   , đều thấy  khiếp sợ trong mắt  khác. Mặc dù kết cục  là do Hoàng Hiểu Quyên tự  tự chịu, nhưng Trương Khải Minh  định cứu vợ  thì chắc chắn  bình thường!
Vân Chi
Cuối cùng Trương Khải Minh  cảm nhận  năng lực đổi trắng  đen của Hạ Miên mà ngày đó Hoàng Hiểu Quyên  với với   .
Anh   thể hiện bản  là  hiểu lý lẽ, còn thiên vị Hạ Miên với Tiểu Phong, nhưng  cái miệng của Hạ Miên, tất cả  biến thành chứng cứ    vứt bỏ  vợ tào khang.
“ vẫn luôn  Tiểu Trương lòng  thâm sâu mà.”
“Chẳng thế thì ...”
“Như  cũng quá...”