Ninh Thiều Bạch phát hiện , cô gái thật sự hiểu nhiều.
Trong thập niên 90, bảo hiểm vẫn trong giai đoạn chào hàng khó khăn, dân chúng bình thường khái niệm về việc mua bảo hiểm cho bản .
Sở dĩ Ninh Thiều Bạch rõ là vì từ nước ngoài về, hơn nữa ý thức bảo hiểm của nhà giàu luôn cao hơn một chút.
Còn Hạ Miên , là vì cô đến từ kiếp , ý thức về bảo hiểm vượt trội hơn tầng lớp giàu của thời đại , hơn nữa bảo hiểm tai nạn cũng cực kỳ phổ biến.
Mà trong vô vụ án lừa đảo bảo hiểm, hầu như đều bóng dáng của bảo hiểm tai nạn. Bảo hiểm tai nạn chu kỳ ngắn, tiền bồi thường hề nhỏ.
Nếu Trương Khải Minh thật sự lừa bảo hiểm, cái c.h.ế.t của Hạ Xuân...
Hạ Miên cảm thấy rét mà run.
Ý định ban đầu của Ninh Thiều Bạch là nhắc nhở cô một tiếng, bảo cô để ý hành động thường ngày của Trương Khải Minh, ngờ Hạ Miên thể nghĩ ngay đến vấn đề mấu chốt .
Mặc dù ngạc nhiên, nhưng thấy hình như cô dọa sợ, giọng Ninh Thiều Bạch trở nên ấm áp khác thường: “Đây chỉ là suy đoán, coi như là điểm đột phá, bình thường cô thể quan sát nhiều hơn, xem điểm nào khả nghi .”
“Không, khả năng chuyện chính là sự thật.” Giọng của Hạ Miên run rẩy.
Chuyện đánh bình thường thì cô sợ, nhưng cô cũng chỉ là một tiên nữ nhỏ tầm thường đáng kể mà thôi.
Biết thể bản đang sống chung nhà với một tên tội phạm g.i.ế.c lòng thâm sâu, trong lòng cô vẫn nhịn sinh sợ hãi.
Ban đầu, cô nghĩ đến điểm là vì cô đến đây, vẫn thích ứng với khái niệm tiền tài ở thời đại .
Bởi với cô mà , bốn năm vạn cũng chỉ là tiền tiêu vặt hai tháng mà thôi.
Cho nên mặc dù kinh ngạc cảm thán, cô vẫn liên tưởng nó với khoản đền bù lớn.
Bây giờ lời nhắc nhở của Ninh Thiều Bạch, Hạ Miên mới nhớ ít điểm bất thường của Trương Khải Minh và Hoàng Hiểu Quyên.
“Mỗi lúc nhắc đến chuyện tiền bồi thường, bọn họ đều sức phủ nhận, ban đầu, còn tưởng bọn họ tỏ giàu ... mà rõ ràng dáng vẻ của Hoàng Hiểu Quyên là tránh kịp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-90-nhac-nho.html.]
“Còn Trương Khải Minh nữa, luôn cực kỳ nghi ngờ thái độ của đối với Tiểu Phong, mặc dù đều kế thì sẽ cha dượng, nhưng đó là trong tình huống cha ruột cãi với kế mà thôi, nhưng mà, rõ ràng cái nhà là do Trương Khải Minh chủ.”
“Trương Khải Minh rõ Tiểu Phong là con trai , tại dung túng cho Hoàng Hiểu Quyên ngược đãi thằng bé, hận thể khiến nó c.h.ế.t nhỉ?”
“Nếu như thật sự cố ý trù tính g.i.ế.c c.h.ế.t chị gái , coi là kẻ thù g.i.ế.c của Tiểu Phong, tất nhiên sẽ khoan dung với đứa bé, như , tất cả đều giải thích ...”
Đầu óc Hạ Miên xoay vòng vòng, nghĩ đến tất cả chuyện liên quan:
“Anh quan hệ với tên Cao Vĩnh Phong, chính là tên bán bảo hiểm. Cẩn thận suy ngẫm thì… Quan hệ của bọn họ trở nên thiết bắt đầu từ khi chị kết hôn...”
Hạ Miên nắm lấy cổ tay Ninh Thiều Bạch, hỏi: ‘Nếu mua bảo hiểm cho chị gái , chuyện qua nhiều năm như , còn điều tra bản ghi chép ?”
Bây giờ, máy tính vẫn phổ biến, tất cả thủ tục đều lưu trữ bằng bản giấy, tình trạng thất lạc hoặc thanh lý thông dụng.
Ninh Thiều Bạch hôm nay bản bất ngờ bao nhiêu .
Vân Chi
Cảm xúc lạnh lẽo và khẽ run rẩy cổ tay đều đang rõ nỗi sợ hãi của cô gái nhỏ mặt.
mà, ý tưởng đầu tiên của cô chạy trốn, mà là tìm kiếm sự thật.
“Không chắc chắn.” Ninh Thiều Bạch ăn ngay thật: “ tìm điều tra giúp cô.”
“Cảm ơn.” Hạ Miên hít sâu một : “Tám chín phần mười là Hoàng Hiểu Quyên cũng chuyện .”
“Cho nên, để chị ngoài !” Hạ Miên hít thở chậm rãi để bản bình tĩnh hơn một chút, ánh mắt cũng kiên định : “Chị dễ để lộ sơ hở hơn Trương Khải Minh!”
“Về phần Trương Khải Minh.” Hạ Miên siết chặt nắm tay, nghiến răng : “Dù lòng kín đáo chăng nữa, thì úc thứ quý trọng nhất phá hủy, tin còn giấu cái đuôi!”
“Cô định thế nào?” Ninh Thiều Bạch nghĩ, nếu cô cần thì ngại tay giúp đỡ.
Không ngờ trông thấy Hạ Miên ôm lấy vai bằng hai tay, giọng sợ hãi: “Chuyện thì giao cho khác , chỉ phụ trách âm thầm quan sát là , dù cũng chỉ là một đứa trẻ.”
Ninh Thiều Bạch: ...