Xuyên Thành Em Gái Của Tướng Quân Tài Ba - Chương 49
Cập nhật lúc: 2024-11-06 04:34:48
Lượt xem: 53
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trường An.Lý Huyền Trinh xem hết mật báo, sắc mặt âm trầm như nước.Tần Phi và mấy bộ hạ khác từ thư phòng cùng , bóng lưng Lý Huyền Trinh, đưa mắt , còn kịp gì, bỗng Lý Huyền Trinh run ngừng, ngã xuống đất.“Điện hạ!” Tần Phi xông lên, đỡ dậy Lý Huyền Trinh.Lý Huyền Trinh nắm chặt tin, ho một ngụm máu.Cả bọn quá sợ hãi, đây lâu Bắc Nhung tập kích, Thái tử tử thủ Lương Châu, thương nặng còn khỏi hẳn, thổ huyết thể coi thường!Thái giám giật , co cẳng chạy, luôn miệng thúc giục hộ vệ mời Thái y.Tần Phi vịn Lý Huyền Trinh về phòng, chỉ chốc lát tiếng bước chân ngoài sảnh, phụ tá, binh tướng đang đợi bên ngoài rối rít tránh qua, Thái tử phi Trịnh Bích Ngọc cùng Thái y tới.Trịnh Bích Ngọc trong phòng, hỏi: “Sao Điện hạ thổ huyết? Vì luyện võ ?”Tần Phi cụp mày, lùi ngoài bình phong đáp: “Điện hạ mới xem xong tin từ Bùi gia.”Trên giường, Lý Huyền Trinh nhắm nghiền mắt, mặt như giấy vàng, trong tay còn siết chặt thư.
Trịnh Bích Ngọc giường, gỡ ngón tay vội vàng xem thư, trong phút chốc trăm mối cảm xúc ngổn ngang trong lòng, nhẹ thở dài.Văn Chiêu công chúa hương tiêu ngọc vẫn, tra rõ thế em thì ích lợi gì? Thất công chúa thiên kiều bá mị, thiếu niên lang Ngũ Lăng trong kinh nhớ mong, cũng sẽ về nữa.Thái y xem qua vết thương cũ của Lý Huyền Trinh, bôi thuốc một , kê toa mới, dặn dò: “Vết thương cũ Điện hạ lành, thả lỏng tâm trạng, đừng để tức giận.”Trịnh Bích Ngọc Lý Huyền Trinh trong cơn mê vẫn nhíu chặt mày rậm, nhớ chuyện phát sinh trong mấy tháng qua, mặt nặng nề.Bảo Lý Huyền Trinh thả lỏng, e là khó đấy!…Mấy tháng , Bắc Nhung tập kích, Lý Huyền Trinh trấn thủ Lương Châu, dẫn tướng sĩ biên quan huyết chiến mấy ngày, chờ viện binh gấp rút tiếp viện.Tin tức truyền về Trường An, cả triều chấn kinh, kịp đợi Lý Đức hạ chỉ tăng binh, Tây Bắc Kim Thành, Tiêu Quan, Thiện Châu, Đông Bắc Hạ Châu, Tấn Châu, phía Nam Giang Châu, Thư Châu, và Tây Thục tiếp giáp Lãng Châu đồng thời dấy lên phong hỏa, trong mấy ngày, mấy cổng canh gác lớn cùng với Bắc Nhung, Nam Sở, Tây Thục huyết chiến mấy trận, tử thương vô .Cả nước chấn động.Nghe kỵ binh Bắc Nhung xuôi Nam, Nam Sở thừa cơ tập kích quấy rối, giàu ở Trường An tin sợ mất mật, rối rít gom vàng bạc của cải chạy về phía Nam, đại thần trong triều hoang mang lo sợ, cố gắng khuyên nhủ Lý Đức dời đô.Đang phút giây lòng bàng hoàng, Lý Huyền Trinh gửi một phong hịch văn Trường An, mãnh liệt công kích đám chuột nhắt bỏ thành mà chạy, lúc mà dời đô, lòng dân d.a.o động, biến Đại Ngụy thành trò vạn kiếp, ngày nhất thống thiên hạ ?Lúc các nơi Kim Thành, Tấn Châu gửi chiến báo khẩn cấp tám trăm dặm về Trường An, dù trạm gác vội vàng ứng chiến, mất vài toà thành trì, nhưng tướng sĩ dũng, nhanh tập trung lui về giữ quan, dựa địa hình dễ thủ khó công cố thủ , giằng co với quân địch, hơn nữa nhận cảnh báo , kịp thời gửi thư cầu cứu, quân đóng gần đó đuổi tới cứu viện, nội ứng ngoại hợp cùng với quân tại chỗ, dẹp yên quân địch tập kích, chỉ chờ triều đình tiếp tục phát binh phát lương, họ thể một trận mà đoạt trạm gác.Ngay đó, văn của Kim Thành Đỗ Tư Nam ngày đêm chạy tới Giang Châu, dựa miệng lưỡi ba tấc nhão của y, thành công bức lui Đại tướng Nam Sở.
Nam Sở, Tây Thục trong vòng một đêm đồng thời lui binh, đến mấy ngày, tin đổi trữ chấn động triều đình Nam Sở, Mạnh gia Tây Thục trình quốc thư đến Đại Ngụy bảo tất cả đều là hiểu lầm, họ ý tiến đánh Đại Ngụy.Lý Đức sức dẹp nghị luận của , giận dữ mắng mỏ đại thần đề nghị dời đô hại nước hại dân, phát binh tiếp viện mấy vùng Lương Châu, Kim Thành, bổ nhiệm Bùi Đô đốc Đại tổng quản hành quân, đoạt thành trì mất.Nam Sở, Tây Thục lui binh khiến Đại Ngụy bớt một nỗi lo lưng, thể tập trung binh lực chống cự uy h.i.ế.p đến từ phía Bắc.Khí thế kỵ binh Bắc Nhung dữ nhưng quân nhiều, lương thảo đủ, hơn nữa trong vòng nửa tháng tấn công phòng tuyến phương Bắc nổi, cách nào xâm nhập Trung Nguyên, ý thức Đại Ngụy bắt đầu phát động phản công, cũng ham chiến, khi đánh cướp một vùng Kim Thành quả quyết thu binh.Đại Ngụy giữ vững. Hà Lũng rơi tay Bắc Nhung, Bắc Hán nước láng giềng Đại Ngụy một đêm hủy diệt, Kim Thành tổn thất nặng nề, suýt nữa thất thủ, chỉ cần Bắc Nhung tập trung binh lực phát động một cuộc đột kích sớm nữa, Đại Ngụy sẽ ngừng phái binh liều c.h.ế.t bảo vệ các cửa ải.Cũng may hiện Bắc Nhung thể tấn công diện, Lý Huyền Trinh giữ vững Lương Châu, Đại Ngụy đến mức thua gót sắt Bắc Nhung.Đại Ngụy vượt qua nguy cơ còn nguy hiểm.Thời gian đó bất an, thời thế biến ảo, làn sóng cổ quái, đủ loại kinh tâm động phách, Trịnh Bích Ngọc một nữ tử khuê các ở sâu trong cung cũng thể cảm nhận .
Bây giờ nghĩ vẫn còn thấy sợ, lạnh run cả .Chỉ thiếu một chút, Đại Ngụy cuốn trong chiến hỏa, bốn bề là địch.Khi Bắc Nhung lui binh, Tây Thục, Nam Sở tạm thời khôi phục quan hệ ngoại giao với Đại Ngụy, cả nước ăn mừng, triều đình bắt đầu luận công ban thưởng, Lý Đức cho gọi Đỗ Tư Nam lập đại công ở chiến dịch Kim Thành, hỏi y ai kịp báo tin khi Bắc Nhung tập kích, để y kịp thời phát hiện âm mưu Bắc Nhung, chỉ giữ vững Kim Thành còn khuyên lui Nam Sở.
Đỗ Tư Nam lập tức cho đáp án.Mấy hôm , thành Trường An, phố Chu Tước, dân chúng chen chúc xô nghênh đón tướng sĩ khải .Lý Đức dẫn đầu văn võ quần thần đón.Một binh cả thương cà nhắc cà nhắc phía cả đội từ phương Bắc về.“Lương Châu giữ vững, Kim Thành giữ vững, Tiêu Quan giữ vững, Đại Ngụy bình yên vô sự, dân chúng cần chịu trong biển lửa.”Hắn quỳ rạp cửa thành, ngẩng đầu, hai mắt đỏ như máu: “Bệ hạ, mạt tướng nhận lệnh Văn Chiêu công chúa, về các cửa ải cảnh báo, may mắn nhục mệnh!”Một khắc , cả bầu trời ở phố dài yên lặng như tờ.
Giọng quanh quẩn cửa cung lâu.Đám rộn rộn ràng ràng lặng binh.Văn võ quần thần mặc hoa phục kinh ngạc binh.Hồi lâu ai chuyện, lặng yên, trang nghiêm như tờ.Lý Đức run run mãi lâu, hỏi: “Văn Chiêu công chúa ? Nó công với đất nước, trẫm ban thưởng.”Quần thần phụ họa theo, tiếng ca ngợi bên tai dứt.Thân binh nước mắt đầy mặt: “Bộ lạc Diệp Lỗ hủy diệt, công chúa ngài… Ngài…” Hắn thành tiếng, như trút hết bộ sức lực.Trong đám lặng im bắt đầu tiếng bi thương, từ kiềm chế nức nở òa lên liên hồi.Mấy tháng , cũng ở chỗ họ đưa tiễn Thất công chúa, nàng gả tái ngoại, hy vọng nàng thể cả đời bình an.Mấy tháng , Thất công chúa ở xa liều c.h.ế.t nhắc nhở tướng sĩ giữ ải, Đại Ngụy bình yên ngại, Thất công chúa hương tiêu ngọc vẫn, bỏ xa xứ.
Quan viên Lễ Bộ đưa Thất công chúa xuất giá, lúc cả đội ngũ qua khỏi trường thành, hỏi Thất công chúa câu gì chuyển báo cho Lý Đức.Thất công chúa thành trì nguy nga xuyên núi lưng, nhạt: “Nguyện hà thanh hải yến, thương hải ba bình*.”*đại ý là thiên hạ thái bình, trời yên biển lặng Công chúa hòa , chống đỡ trăm vạn binh.Nam nữ già trẻ quỳ xuống đất dập đầu .Hôm , Trịnh Bích Ngọc ở thành lâu của đường bên hông, tiếng như thủy triều từ bên truyền tới, hốc mắt cũng khỏi ươn ướt.
Nàng tìm bóng dáng Lý Huyền Trinh trong đội khải , phái hỏi thăm.Tần Phi hồi bẩm: “Điện hạ, Thái tử điện hạ… ngài mang theo đội phi kỵ Hà Lũng.”Trịnh Bích Ngọc vô cùng kinh ngạc: Hà Lũng hiện giờ là địa bàn của Bắc Nhung, Lý Huyền Trinh thương nặng khỏi, sống nữa !“Sao Hà Lũng?”Tần Phi thở dài: “Lúc Bắc Nhung tập kích, điện hạ phái một đội đến Diệp Lỗ để đón Văn Chiêu công chúa về kinh, chờ Bắc Nhung lui binh, mấy đó về phục lệnh báo Diệp Lỗ hủy diệt.
Họ tìm mấy ngày tìm công chúa, một đám kỵ binh Bắc Nhung bao vây, dám chờ lâu đành lui về Lương Châu .”Đội quân đánh mà lui, Lý Huyền Trinh giận tím mặt, xử lý xong quân vụ lệnh trưởng sử ở thủ Lương Châu, liều mạng dù thương, tự dẫn đội phi kỵ Diệp Lỗ tìm .Lần tìm hơn một tháng, chẳng những Lý Huyền Trinh tìm thứ gì, còn mấy Bắc Nhung bao vây chặn đánh, binh bên cạnh c.h.ế.t một nửa, cửu tử nhất sinh chật vật lui về Lương Châu.Bắc Lương Châu rơi tay Bắc Nhung, họ còn cách nào khác.Bộ hạ khổ sở khuyên bảo Lý Huyền Trinh về kinh trị thương , Lý Huyền Trinh quả quyết bác bỏ, khăng khăng tìm Văn Chiêu công chúa về, thể mang binh vượt qua phòng tuyến của Bắc Nhung, ngụy trang thành dân du mục trộn!Tướng thủ Lương Châu bản địa rùng : Lý Huyền Trinh đường đường là Thái tử một nước, nếu ngài c.h.ế.t trong tay Bắc Nhung, họ c.h.ế.t muôn cũng chuộc tội! Cả đám run sợ, nghĩ trăm phương ngàn kế khuyên can Lý Huyền Trinh, chỉ Tần Phi mở miệng gì.Hắn hiểu rõ Thái tử, bình thường Thái tử khiêm tốn can, nhưng khi ngài điên lên thì chẳng ai khuyên .
Năm đó Thái tử vì cứu Chu Lục Vân vụng trộm trốn ngoài, một xông trại địch, huyết chiến cả đêm.
Giờ Văn Chiêu công chúa tung tích rõ, trừ phi tìm Văn Chiêu công chúa, Thái tử sẽ hồi kinh.Tần Phi đành để tất cả binh, về kinh gặp Trịnh Bích Ngọc bẩm báo.Trịnh Bích Ngọc lòng gấp như lửa đốt, nếu sớm Lý Huyền Trinh sẽ nổi điên, nàng nên gửi thư rõ thế của Thất công chúa, hẳn thư, cảm thấy thẹn với Thất công chúa, mới điên cuồng như .Nàng lập tức sai thị nữ mài mực bày giấy, chuẩn thư khuyên Lý Huyền Trinh về kinh, bỗng tùy tùng cầm về một phong thư.
Trịnh Bích Ngọc bức thư chính gửi đây lâu, mãi lâu gì.Tùy tùng giải thích, bức thư đưa đến tay Lý Huyền Trinh, khắp Lương Châu đang chiến tranh, mang tin đường xảy ngoài ý , tin trả .Lạch cạch một tiếng, bút trong tay Trịnh Bích Ngọc rơi xuống đất, mực đầm đìa, theo mép váy nhỏ xuống.Lý Huyền Trinh nhận tin.Chàng thế của Thất công chúa, dù em là con của Tạ Quý phi, dù mấy năm qua giờ giờ phút phút thù hận tra tấn, vẫn cứu Thất công chúa.Trịnh Bích Ngọc suy nghĩ bỗng nhiên hiểu nhiều chuyện.
Hiểu vì Lý Huyền Trinh căm hận Thất công chúa khuê các như , căm hận đến phái ngày đêm giám sát Thất công chúa, căm hận đến giữa đêm mộng vẫn nghiến răng nghiến lợi kêu tên Thất công chúa.
Trịnh Bích Ngọc ngay ngắn cửa sổ, nhắm mắt, vẻ mặt như như .Sớm hôm nay, hôm qua còn !Chàng ngầm đồng ý Ngụy Minh gài Thất công chúa, tự tay dâng cô em yếu đuối đến giường của Khả Hãn Diệp Lỗ dã man, sẽ hối hận…Chàng hối hận lâu !Thảo nào Ngụy Minh luôn nhắm Thất công chúa, là quân sư của Lý Huyền Trinh, hẳn chuyện giữa hai tầm thường, đưa Thất công chúa gả chỉ là cứu Chu Lục Vân mà cũng vì để Lý Huyền Trinh tuyệt tình !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-cua-tuong-quan-tai-ba/chuong-49.html.]
Trịnh Bích Ngọc vò nhăn tờ giấy, thư khuyên Lý Huyền Trinh hồi kinh nữa.Cùng giường chung gối mấy năm, nàng và Lý Huyền Trinh tương kính như tân, tôn trọng lẫn , đời ai hiểu rõ Lý Huyền Trinh hơn nàng, nàng khuyên .Trịnh Bích Ngọc bắt đầu mưu đồ cho tương lai, nàng dẫn con trai qua cung Thái Cực, dạy con cách lấy lòng Lý Đức, chẳng bao lâu, Lý Đức ban chỉ, ngài đích dạy dỗ Hoàng thái tôn.Địa vị Đông cung vẫn luôn vững chắc.Một tháng , Lý Huyền Trinh trở về.
Vết thương chằng chịt, ngựa còn cưỡi , binh khiêng về.Thân binh còn đem theo tin dữ: Thất công chúa Lý Dao Anh hương tiêu ngọc vẫn, c.h.ế.t trong tay Bắc Nhung, tận mắt thấy Bắc Nhung g.i.ế.c sạch hộ vệ của công chúa, đến ngựa cũng tha.Lý Huyền Trinh tinh thần uể oải, cả ngày lặng thinh.Trịnh Bích Ngọc lập tràng pháp sự cho Lý Dao Anh.Người đều Thất công chúa dữ nhiều lành ít, nàng âm thầm mua hơn chục Hồ báo tin cho , phái mười mấy binh, cuối cùng phần lớn là Hồ thành công báo tin, chỉ còn một binh may mắn sống tiếp —— tình thế nguy hiểm đến mức đó, Diệp Lỗ một đêm diệt vong, Thất công chúa thể chạy trốn nổi?Tin Lý Dao Anh c.h.ế.t truyền khắp Trung Nguyên, dân chúng than ngừng, tự phát lễ truy điệu cho Lý Dao Anh, vì kỷ niệm nàng, xây miếu ở Kinh Nam, cúng nhiều hoa trái.
Lý Đức hạ chỉ truy phong Lý Dao Anh là Trấn Quốc công chúa, Tạ hoàng hậu thưởng phong —— vị hoàng hậu ở trong Ly cung vốn con gái c.h.ế.t ở tái ngoại, cả việc Lý Trọng Kiền dưỡng thương ở Lạc Dương cũng giấu diếm.Nhoáng cái qua nửa tháng, thương thế Lý Huyền Trinh ngày càng , nhưng ngày càng gầy gò.Trịnh Bích Ngọc đưa Chu Lục Vân đến bên .Trong lúc Lý Huyền Trinh tử thủ Lương Châu, Đỗ Tư Nam và Trịnh Cảnh dựa tình báo từ Lý Dao Anh, tra hỏi từng nô bộc cạnh Chu Lục Vân chuyện cô cấu kết với Nam Sở, Tây Thục, Bắc Nhung.
Theo lời hộ vệ phủ công chúa, kẻ c.h.ế.t đao Lý Huyền Trinh chỉ là một trong mấy tâm phúc mà Trưởng công chúa Nghĩa Khánh phái về Trung Nguyên, còn nhiều tùy tùng trung với bà rải rác ở Tây Thục Nam Sở.Mục đính thực sự của họ chẳng thỉnh cầu Vương triều Trung Nguyên phát binh cứu Trưởng công chúa về, mà là lợi dụng phận con gái Chu thị của Trưởng công chúa châm ngòi lòng , thu thập tình báo cho Bắc Nhung, kích động các quốc gia Trung Nguyên chinh chiến với , suy yếu binh lực các nước, khi Trung Nguyên phân loạn, Bắc Nhung sẽ tiến quân thần tốc.Lần Bắc Nhung tập kích chỉ là thăm dò của Hải Đô A Lăng.Lý Đức và đại thần trong triều xem hết lời khai, lòng còn sợ hãi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.Trịnh Cảnh còn thuận tay tra rõ một sự kiện khiến quần thần buồn bực lâu: vì Nam Sở phục kích Lý Trọng Kiền?Mật thám thật từ đầu: thế gia Nam Sở mọc như nấm, hoàng quyền suy yếu, các đại thế gia minh tranh ám đấu vì vị trí Trữ quân, tâm phúc của Hải Đô A Lăng thừa cơ tay, khuyên Đại hoàng tử ham tranh công lớn đánh lén Lý Trọng Kiền, dấy lên chiến sự với Đại Ngụy.Đội đánh lén đó là tinh nhuệ của Nam Sở, nếu Lý Dao Anh giao dịch với Lý Huyền Trinh cứu Lý Trọng Kiền, hẳn c.h.ế.t chắc.Đỗ Tư Nam một bức thư ngôn từ khẩn thiết mà thiếu phần cay độc, báo mưu đồ của Hải Đô A Lăng cho bạn cũ ở Nam Sở, mấy vị bạn cũ ở triều đình Nam Sở nắm chức cao, khi xác nhận cạnh Đại hoàng tử mật thám cùng lật đổ Đại hoàng tử: mặc dù họ cùng Ngụy triều thế như nước với lửa, nhưng môi hở răng lạnh, nếu Bắc Nhung công chiếm Trung Nguyên, chả nhẽ Nam Sở thể tự lo ?Đại hoàng tử và Tây Thục đều vì bảo hổ lột da!Nam Sở nhanh đổi Trữ.Trịnh Cảnh dâng sớ, đề nghị lấy tội phản quốc bắt Chu Lục Vân, đại thần trong triều kịch liệt tranh cãi, bảo Chu Lục Vân hề đến kế hoạch của Hải Đô A Lăng, cuối cùng miễn tội cho cô , g.i.ế.c sạch nô bộc bên cạnh.Chu Lục Vân thấy Lý Huyền Trinh trọng thương trở về, áy náy đau lòng.
Lần Lý Huyền Trinh giống nhẹ lời an ủi cô nữa, cả ngày ngơ ngơ ngác ngác, Chu Lục Vân ầm ĩ một trận, rời khỏi Trường An.Trịnh Bích Ngọc phiền phức vô cùng, sai đưa Chu Lục Vân về phòng.Vài ngày , trong lúc vô tình Lý Huyền Trinh thấy bức thư vốn nên trong tay cách đây mấy tháng.Hắn run cả , ói một miệng máu, tìm tới Trịnh Bích Ngọc, mắt phượng đỏ rực chớp nàng chằm chằm như lệ quỷ: “Sao báo cho sớm hơn? Vì ?!”Trịnh Bích Ngọc thở dài, thản nhiên : “Điện hạ, lúc tin, đưa Văn Chiêu công chúa Diệp Lỗ .”Lý Huyền Trinh suýt kiềm chế nổi cảm xúc, răng nghiến kèn kẹt, lảo đảo lùi mấy bước, ngửa mặt lên trời to.“ nhỉ! Là tiễn !”“Tự tay đẩy đường chết!”“Vì ?! Vì cứu Lý Trọng Kiền? Vì cắt đứt quan hệ với Lý Trọng Kiền?”“Chỉ cần cắt đứt quan hệ với con Tạ thị… chỉ cần gật đầu… Ta cũng cần hận …”“Vì gọi Trường Sinh ca ca nữa?”Hắn đột nhiên ngừng , khuôn mặt vặn vẹo: “Ta báo thù cho … Muốn báo thù cho … Lý Đức còn chết, Tạ thị chết… Ta với … Ta với !”Trịnh Bích Ngọc chồng phát cuồng, ánh mắt thương xót.Chàng hủy hoại , cũng hủy hoại Thất công chúa.…Sau hôm phát cuồng, Lý Huyền Trinh tỉnh táo một cách lạ thường, bắt đầu điều tra lời của Vinh phi là thật giả.
Hắn phái Kinh Nam ngóng chuyện Tạ gia, nhờ Bùi Đô đốc phong thư, mang đến nhà Bùi gia.Bùi gia Tạ gia cả đời qua , thể Bùi công chút ít ẩn tình nên lúc mới ngại ngàn dặm xa chạy đến Trường An mặt giúp Lý Dao Anh.Bức thư giờ đây trong tay Trịnh Bích Ngọc.
Thư Bùi công , Lý Dao Anh đúng là con gái Tạ Quý phi.Năm đó Đường thị tự thiêu mà chết, Lý Đức bỏ quân chạy về quận Ngụy, lòng quân tan rã, tiền tuyến thất bại, Tạ Vô Lượng cùng với Bùi công lãnh binh đối địch, trong lúc dọn dẹp chiến trường trận chiến vô tình thấy một đứa trẻ vứt bỏ.Đứa bé trong tã lót quá nhỏ quá yếu ớt, cuộn thành một khối nhỏ xíu, phát chút âm thanh.
Binh sĩ nghĩ nó c.h.ế.t định chôn tại chỗ, thì Tạ Vô Lượng xuống ngựa, ôm lấy, sờ mạch đứa bé, : “Còn sống.”Bùi công quét mắt một vòng qua đứa bé, lạnh lùng thốt: “Đứa nhỏ cả xanh mét, lượm về cũng chẳng sống nổi mấy hôm, bằng để nó c.h.ế.t thống khoái , kiếp đầu thai một nhà .”Tạ Vô Lượng , đầu ngón tay phủi bụi đất mặt con bé: “Gì cũng là một mạng .
Lúc cháu đời cũng chẳng khác nó mấy, cháu sống , lẽ nó cũng thể.”Bùi công thầm nghĩ: Vô Lượng công tử đúng là trời sinh mềm lòng, đáng tiếc, cũng chỉ uổng công, đứa bé vứt bỏ chẳng sống mấy tháng.Sau , đứa bé vẫn còn sống, dù thể ốm yếu thể bước , nhưng vẫn còn sống.Tạ Vô Lượng từng gửi cho Bùi công một phong thư, trong thư là một bài thơ.Trung sinh bạch phù dung, hạm đạm tam bách hành.Bạch nhật phát quang thải, thanh tiêu tán phương hinh.Tiết hương ngân nang phá, tả lộ ngọc bàn khuynh.Ngã tàm trần cấu nhãn, kiến thử quỳnh d.a.o .*Trích Đóa sen trắng chùa Đông Lâm – Bạch Cư Dị.Bùi công chỉ trả lời một câu: Đặt tên .Trịnh Bích Ngọc buông tin xuống, thở thật dài.Có tiếng bước chân ngoài cửa sổ, một thị nữ vội vàng nhỏ giọng : “Điện hạ, thấy Phúc Khang công chúa ạ.”Trịnh Bích Ngọc nhẹ chau mày, Lý Huyền Trinh đang mê man, : “Cho chia tìm, mấy bữa nay cô lộn xộn đòi , ở cửa thành chờ là .”Thị nữ ngoài, chỉ chốc lát, thị nữ chạy .Trịnh Bích Ngọc nhíu mày hỏi: “Tìm thấy Chu nương tử ?”Thị nữ lắc đầu, vẻ hoảng sợ: “Điện hạ, Nhị hoàng tử… Không, Vệ Quốc Công về!”Trịnh Bích Ngọc hồi hộp trong lòng.Lý Trọng Kiền tin Lý Dao Anh chết.