Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 105
Cập nhật lúc: 2025-10-21 03:28:47
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ cần là đầu óc một chút, đều sẽ chọn vế . Cố Như mới mười tuổi, còn nhiều cơ hội.
“Chúc cô may mắn .” Cố Vân Khê cũng ý định đuổi cùng g.i.ế.c tận, ai rảnh mà ngày nào cũng dây dưa mấy chuyện vặt vãnh chứ?
Cố Như bao giờ là đối thủ của cô, huống hồ bà Cố và nhà thím Hai càng đáng bận tâm.
Tin liên tiếp bay về. Cố Vân Thải và Cố Hải Ba đều thi đỗ trường cấp 3 1. Cố Hải Ba đỗ với điểm cao, còn Cố Vân Thải thì vặn đủ điểm, nhưng thế cũng đủ cả nhà vui mừng phấn khởi, ăn một bữa tiệc lớn liên hoan.
Cố Vân Thải cũng bất ngờ, cô nghĩ nền tảng của kém như , khi em gái kèm cặp một thời gian mà thể đỗ trường cấp 3 1, chỉ thể là em gái quá lợi hại.
Cố Vân Khê ở lâu, vội vàng trở về Hợp Phì để tiếp tục giải quyết dự án khó. Lần , đường cô nảy vô ý tưởng, đột phá nút thắt bấy lâu.
Cô vùi đầu trong gara mày mò nghiên cứu mỗi ngày, Tề Thiệu rảnh rỗi cũng qua phụ giúp, hai cùng thảo luận, bàn bạc.
Trời phụ lòng , cuối cùng họ cũng thành quả.
“Tiến sĩ Hầu!” Cố Vân Khê vội vàng chạy đến trường, lôi tiến sĩ Hầu đang bận rộn .
“Cố Vân Khê, cuối tháng tám …” Ánh mắt tiến sĩ Hầu dừng ở phía cô, Tề Thiệu đang ôm một cái thùng.
“Xong ?”
Cố Vân Khê tươi gật đầu. Tiến sĩ Hầu mừng rỡ: “Mau cho xem!”
Cố Vân Khê lấy từ trong thùng một chiếc nồi cơm điện màu xanh da trời, kiểu dáng trang nhã, mắt, khiến sáng bừng mắt.
“Để em giới thiệu một chút, đây là mẫu nồi cơm điện mới nhất, nắp và nồi liền một khối, so với nồi cơm điện truyền thống thì thêm mấy chức năng: hẹn giờ nấu cơm, nấu canh, hầm đồ ngọt, một nồi đa dụng, nhiệt lượng tỏa đều, cơm nấu sẽ thơm và ngon hơn nồi cơm điện truyền thống…”
Cô thao thao bất tuyệt giới thiệu một tràng, thực nghiệm tại chỗ.
Cô vo gạo, cắm cơm, lấy một cái bát đập hai quả trứng gà, cho nước ấm đ.á.n.h tan, hớt bỏ bọt, đặt lên vỉ hấp phía .
Làm xong tất cả, cô mới đậy nắp , ấn nút nấu cơm.
Tiến sĩ Hầu lập tức dán mắt bảng điều khiển, chớp mắt: “Cái là điều khiển bằng chip ?”
“ , đây là kỹ thuật mấu chốt nhất.” Ngay từ đầu Cố Vân Khê nghĩ kỹ, thì thôi, thì nhất.
“Trước đây là nồi cơm điện cơ, còn của chúng là nồi cơm điện tử, đây là một bước nhảy vọt về chất. Trên thị trường tuyệt đối sản phẩm nào như .”
Nói cách khác, đây là sản phẩm tiên tiến nhất trong nước. Còn tiên tiến nhất thế giới thì khó , kỹ thuật điện tử của Nhật Bản mạnh.
Thư Sách
Tiến sĩ Hầu đặc biệt hứng thú với kỹ thuật , nó chỉ dùng cho nồi cơm điện mà còn thể ứng dụng nhiều đồ điện gia dụng khác. “Kỹ thuật định ?”
“Rất định ạ, bọn em 50 thử nghiệm. Đây là báo cáo thực nghiệm.”
Báo cáo thực nghiệm dày cộp. Ông nghiêm túc xem, còn xem xong ngửi thấy mùi cơm thơm lừng.
Ông bất giác ngẩng đầu lên, chỉ thấy nước bốc lên nghi ngút, nhưng nắp nồi vẫn đậy chặt, hề suy suyển.
Ông đồng hồ, nửa tiếng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-hoc-ba-trong-van-nien-dai/chuong-105.html.]
“Tít tít tít.” Tiếng thông báo vang lên, Cố Vân Khê liếc : “Cơm chín ạ, nhưng nên ủ thêm 5 phút nữa, cơm sẽ ngon hơn mà dính nồi.”
Năm phút , Cố Vân Khê đang chuẩn mở nắp thì Tề Thiệu giành một bước: “Nóng đấy, để .”
Anh đeo găng tay mới mở nắp nồi, một luồng nóng phả mặt, hương cơm thơm lừng lan tỏa khắp phòng.
Anh nhấc vỉ hấp cùng bát trứng . Món trứng hấp màu vàng óng, láng mịn một chút gợn, vô cùng hấp dẫn.
Cố Vân Khê rắc chút hành lá, thêm vài giọt dầu mè và xì dầu.
Trong lúc đó, Tề Thiệu xới một bát cơm: “Tiến sĩ Hầu, mời thầy nếm thử.”
Tiến sĩ Hầu vội vàng nếm thử bát cơm mới lò, hạt cơm thơm mềm, dẻo ngọt, vô cùng ngon.
Ông khỏi kinh ngạc: “Đây là gạo bình thường nấu đấy ?”
Nồi cơm điện đây nấu cơm lúc nửa sống nửa chín, lúc khê, khó ăn, nên ông thích ăn cơm nấu bằng nồi cho lắm.
Tề Thiệu xách túi gạo nhỏ qua: “Vừa thầy cũng thấy đấy ạ, chính là gạo bình thường thôi.”
Tiến sĩ Hầu nếm một miếng nữa, từ từ nhai kỹ: “Ngon hơn nồi cơm điện truyền thống nấu. Nếu kỹ thuật định, tin là sẽ thị trường.”
“Chắc chắn ạ.” Cố Vân Khê vô cùng tự tin, sản phẩm gần với tiêu chuẩn hiện đại ở kiếp của cô .
Tiến sĩ Hầu bát trứng hấp bên cạnh, nhịn múc một miếng đưa miệng: “Món trứng hấp chỉ chín mà còn mềm mượt, xem lửa đủ.”
Những chi tiết đều là điểm cộng lớn. Đừng cái vỉ hấp nhỏ bé, nhưng đối với bình thường, nó vô cùng tiện lợi, còn tiết kiệm thời gian.
“Em là cao thủ món trứng hấp mà.” Đây là món tủ của Cố Vân Khê.
Tiến sĩ Hầu cứ thế ăn hết một bát cơm lớn với bát trứng hấp, vẻ mặt vô cùng hài lòng.
Cố Vân Khê mắt cong cong, đầy đắc ý: “Tiến sĩ Hầu, em qua bài kiểm tra chứ ạ?”
Tiến sĩ Hầu chủ động chìa tay , giấu vẻ tán thưởng: “Chào mừng em gia nhập trường chúng , sinh viên Cố Vân Khê.”
Cô còn xuất sắc hơn cả ông tưởng tượng, kiến thức cơ bản vô cùng vững chắc.
Cố Vân Khê vui vẻ : “Tề Thiệu, chúng là bạn cùng trường .”
Tề Thiệu khẽ : “Là vinh hạnh của .”
Nhìn sự tương tác ăn ý của họ, trong mắt tiến sĩ Hầu lóe lên một tia suy tư.
“Cố Vân Khê, kỹ thuật nồi cơm điện của em xin cấp bằng sáng chế ?”
“Có ạ, nhưng vẫn cấp.” Cố Vân Khê chỉ sang Tề Thiệu: “Anh phụ trách mảng .”
Có Tề Thiệu giúp đỡ, việc đều thuận lợi.
Tiến sĩ Hầu trầm ngâm một lát: “Để giúp các em thúc giục một chút. Tiếp theo, các em định triển khai thế nào? Muốn bán ?”
“Cảm ơn tiến sĩ Hầu. Đây là thành quả nghiên cứu chung của em và Tề Thiệu, bọn em bàn bạc kỹ .” Cố Vân Khê cũng giấu giếm, nồi cơm điện chỉ là sản phẩm thử nghiệm, cô quá đặt nặng.
“Bọn em dự định hùn vốn mở xưởng, sản xuất loại nồi cơm điện . Đến lúc đó, còn nhờ tiến sĩ Hầu giới thiệu cho bọn em mấy nhà cung cấp vật liệu.”