Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 113:113

Cập nhật lúc: 2025-10-22 00:25:41
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Lại là ai gọi điện lung tung đến thế? Đêm Giao thừa mà cũng yên, phiền phức thật.”

“Câm miệng.” Tề Thiệu ở phía đối diện liếc mắt sang, cô gái trẻ lập tức im bặt.

Ông lão dậy, về phía phòng để điện thoại, nhấc máy: “A lô.”

Cố Vân Khê chỉ trí nhớ siêu phàm, mà giọng chỉ cần qua một là lập tức nhận ngay.

“Chào ông Tề ạ, cháu là Cố Vân Khê. Chúc mừng năm mới, cháu chúc ông dồi dào sức khỏe, an khang thịnh vượng, sống lâu trăm tuổi.”

Ông cụ Tề ngây , đời nào ngờ gọi là Cố Vân Khê. “Cảm ơn cháu, cũng chúc cháu năm mới vui vẻ. Cháu chuyện gì quan trọng?”

Giọng Cố Vân Khê êm tai và trong trẻo: “Tề Thiệu với ông là bọn cháu nghiên cứu xong nồi cơm điện tử ạ?”

Thư Sách

“Có nhắc qua vài câu, các cháu lắm.” Ông cụ Tề ấn tượng tương đối về cô. Lần thấy cô tháo tung cái nồi cơm điện, ngờ nhanh thành quả. Cô gái nhỏ tiềm lực, ông xem trọng tương lai của cô, cũng ngại đầu tư .

Cố Vân Khê tủm tỉm, ném một "quả b.o.m tấn": “Vậy, là bọn cháu còn một dự án nghiên cứu còn 'khủng' hơn sắp kết quả ạ?”

“Còn kiếm tiền hơn nồi cơm điện ?” Ông cụ Tề coi trọng dự án . Nồi cơm điện thị trường hiện nay hoặc là hàng Hồng Kông, hoặc là của Nhật, trong nước cũng , nhưng kỹ thuật rõ ràng là lạc hậu. Nắm quyền đại lý nồi cơm điện, ông thấy cũng tạm .

Giọng đầy tự tin của Cố Vân Khê truyền tai ông: “Nồi cơm điện thì nhằm nhò gì. Nếu gì bất ngờ, dự án hẳn là còn kiếm tiền hơn cả tập đoàn Tề thị của ông.”

Ông cụ Tề tin, chỉ nghĩ cô bé bốc đồng, "chém gió" ngượng: “Ha ha ha.”

Cố Vân Khê quá rõ cách nắm bắt tâm lý: “Ông tin cũng . Chờ thành quả ông tự nhiên sẽ thấy. Đến lúc đó, cháu sẽ lựa chọn đối tác phạm vi thế giới. À, nếu Tề Thiệu , chắc hẳn là lý do. Vậy cháu cúp máy nhé, cháu chỉ gọi điện hỏi thăm chút thôi.”

Cô và Tề Thiệu đều còn là học sinh, thể bỏ học kinh doanh. Đến lúc đó, tất nhiên tìm một đối tác để biến kỹ thuật thành thành quả.

Theo lý mà , Cố Hải Triều là , đáng lẽ là một lựa chọn tồi. thứ nhất, hiểu kỹ thuật, thứ hai, cũng đủ năng lực để đưa công ty vươn thế giới.

Còn nhà họ Tề, cô quan sát thêm , trong danh sách dự còn vài nữa.

“Chờ một chút.” Ông cụ Tề kịp thời gọi cô .

“Cháu hứng thú đến Thâm Thành chơi ? Tết nhất ở nhà cũng chán, bằng ngoài du lịch.”

Khóe miệng Cố Vân Khê nhếch lên, thứ đúng như cô dự liệu: “Du lịch ạ? Nghe cũng đấy ạ, nhưng cháu ở nhà với .”

“Dẫn cả nhà cháu luôn. Thế , bảo thư ký đặt vé máy bay, bay thẳng đến Thâm Thành, bộ chi phí bao.” Ông cụ Tề tiếc tiền để thuyết phục cô.

Ông một hồi lâu, Cố Vân Khê mới đồng ý: “Vậy thì cháu khách sáo nữa ạ. Cảm ơn ông Tề.”

Khi cô cúp điện thoại, liền thấy mấy cặp mắt đang sáng rực.

Cố Vân Thải vội hỏi: “Em út, chúng sắp Thâm Thành du lịch ?”

ạ, bao ăn ở, bao vé máy bay, còn lo luôn cả phần chơi.” Cố Vân Khê vô cùng đáng yêu. Chơi là phụ thôi.

Quan trọng nhất là, mượn mối quan hệ của ông cụ Tề, ông m.á.u mặt ở khu vực đó mà. Hơn nữa, Thâm Thành và Hồng Kông chỉ cách một con sông, từ khi cải cách mở cửa, hai bên qua thường xuyên, hỏi thăm chút tin tức thì gì khó?

Đây xem như là chiến thuật "đánh vòng".

Lại còn chuyện như , đều phấn khích hẳn lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-hoc-ba-trong-van-nien-dai/chuong-113113.html.]

“Chúng cần mang theo những gì?” Cố Hải Ba vui vẻ nhảy cẫng lên, em gái đúng là quá thông minh.

Cố Vân Khê suy nghĩ một chút: “Mang một ít đặc sản với quần áo thôi ạ.”

Cứ thế, chuyện quyết định trong vui vẻ.

Ngày hôm , em Cố Vân Khê mặt ở sân bay, thuận lợi lấy vé máy bay, thong thả nghỉ ở phòng chờ.

Ba chị em Cố Hải Triều là đầu tiên máy bay nên đều kích động, cả đêm ngủ , mắt ai cũng thâm quầng như gấu trúc.

Cố Vân Thải chiếc áo khoác bộ đội , chút lo lắng: “Em út, chúng mặc thế ? Nghe quần áo ở Thâm Thành thời thượng lắm, chúng trông quê mùa ?”

“Tốt mà, sạch sẽ, gọn gàng còn ấm.” Mấy em Cố Vân Khê đều mặc áo khoác bộ đội, dù đều mặc như , cũng gì lạ. “Nếu qua đó thấy quần áo thì chúng mua thôi.”

Chuyện gì tiền giải quyết thì là chuyện lớn.

“Thế cũng .”

Cuối cùng cũng đến lúc lên máy bay. Hai em Cố Hải Triều mỗi xách một vali hành lý , Cố Vân Khê kéo tay chị gái ung dung .

“Chị hồi hộp.”

Cố Vân Khê hiểu mà, đầu máy bay ai cũng căng thẳng: “Chuyện gì cũng đầu, quen là mà. Yên tâm, máy bay an lắm.”

Phải công nhận, thái độ của tiếp viên hàng máy bay , chỉ đưa báo, đưa kẹo, đưa nước , mà còn mang cả bánh mì, cà phê, xúc xích, kem, sô cô la.

Hơn nữa tất cả đều miễn phí, thật tuyệt vời.

Cố Vân Khê thong thả ăn kem, cảm thấy kem thời nay đặc biệt ngon, hương vị còn chuẩn hơn cả kem hàng hiệu ở đời .

Cố Hải Triều sang: “Em út, em ăn ít đồ lạnh thôi, cho dày .”

“Em .” Cố Vân Khê cho miếng kem cuối cùng miệng, lấy xúc xích và bánh mì, ăn kèm với nước cam ép, cũng khá là ngon.

“Trời ơi, còn cả vịt nữa.” Mắt Cố Hải Ba sáng rực, máy bay mà ăn nhiều thứ thế .

Cố Vân Khê uống một ngụm nước cam: “Vé máy bay bao gồm suất ăn , 70 tệ cơ mà.”

Con tương đương với cả tháng lương của một công nhân ở thị trấn.

Thôi , Cố Hải Ba giá vé xong là hết vui nổi.

“Lúc về cũng máy bay ? Thật sự bao trọn gói ?”

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...