Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 132:132

Cập nhật lúc: 2025-10-24 00:18:49
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

“Chờ cháu lớn lên, sẽ còn xinh hơn nữa.”

Ông cụ Tề cô gái hoạt bát, lanh lợi, ánh mắt đầy yêu thích: “Gần đây cháu liên lạc với Tề Thiệu ? Thằng nhóc đó chỉ lo học hành, chẳng mấy khi gọi điện về nhà.”

Cố Vân Khê và Tề Thiệu vẫn luôn giữ liên lạc, mỗi tuần đều một lá thư. “Anh đổi chuyên ngành, thứ bắt đầu từ đầu, đương nhiên là bận …”

“Cái gì? Đổi chuyên ngành? Đổi sang ngành gì?” Ông cụ Tề ngẩn .

Cố Vân Khê mở to đôi mắt đen trắng rõ ràng: “A, ông ạ? Anh đang học Kinh tế Tài chính, chắc là để chuẩn tiếp quản sự nghiệp gia đình?”

Tuy đột ngột đổi hướng, nhưng giờ? Với thông minh tuyệt đỉnh như Tề Thiệu, học gì cũng thành vấn đề. Anh còn cả gia nghiệp kế thừa mà.

Ông cụ Tề bực . Con

trai đổi chuyên ngành thì cứ đổi, nhưng chẳng lẽ báo cho gia đình một tiếng ? là thằng nhóc đáng tin.

“Chắc là quên thôi.” Cố Vân Khê thấu tâm tư của ông, đỡ cho Tề Thiệu.

Ông cụ Tề: ... Càng bực hơn, ?

“Vẫn là cháu đáng tin cậy nhất. Còn nhỏ mà gì, kế hoạch tương lai rõ ràng.”

Trước đây Cố Vân Khê nỗ lực vì tiền, bây giờ đủ ăn đủ mặc, tài sản tên , cô cần suy nghĩ về chuyện tiền bạc nữa. Cô chỉ những việc ý nghĩa, ví dụ như nghiên cứu phát triển.

“Nhà cháu 'ngai vàng' để kế thừa, gì thì thôi ạ.”

Ông cụ Tề nhịn bật : “Gần đây cháu 'tác phẩm' nào mới ?”

Cái gọi là "tác phẩm" chính là thành quả nghiên cứu phát triển. Bộ hệ thống mà Cố Vân Khê và Tề Thiệu đây chính là "con gà mái đẻ trứng vàng", kiếm tiền .

Cố Vân Khê khẽ lắc đầu: “Gần đây cháu bận quá, thời gian mấy cái đó. ông thể trao đổi với cả cháu về chuyện nồi cơm điện ạ.”

hiệu cho cả. Cố Hải Triều hít sâu một , gượng : “Một khu nhà xưởng của nhà cháu xây xong, Tiểu Khê cũng xong dây chuyền sản xuất tự động ạ, nhanh là thể đưa sản xuất. Nếu gì bất ngờ, đến tháng chín là thể mắt.”

Thư Sách

Nồi cơm điện kéo dài thời gian quá lâu, nhưng cũng đành chịu. Từ nghiên cứu phát triển đến sản xuất thử nghiệm, mắt thị trường, đều cần một quá trình.

Ông cụ Tề cũng hiểu điều đó. Nhà họ Tề phụ trách khâu tiêu thụ, dĩ nhiên dồn tâm sức.

“Cuối cùng cũng sắp kết quả , mong chờ. Hải Triều, nếu cần gì cứ , chúng ngoài.”

Cố Hải Triều chần chừ một chút, về phía em gái. Cố Vân Khê khẽ gật đầu với . “Cháu định đưa nồi cơm điện tham gia Hội chợ Quảng Châu, ông thấy thế nào ạ?”

Ông cụ Tề thấy hết sự tương tác giữa hai em. Cố Hải Triều vẫn còn non nớt quá, đưa quyết sách vẫn là Cố Vân Khê. Có điều, xem Cố Vân Khê cố tình lùi về hậu trường, đẩy hết việc mặt trận cho Cố Hải Triều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-hoc-ba-trong-van-nien-dai/chuong-132132.html.]

“Ý kiến tồi. Hội chợ Quảng Châu mùa thu vẫn kịp. Cháu định theo mối quan hệ bên cháu, thẳng qua bên ?”

Hội chợ Quảng Châu là hội chợ giao thương quy mô lớn hướng thế giới, đến lúc đó thương nhân khắp nơi sẽ đổ về. Nồi cơm điện nếu thể giành vài đơn hàng lớn thì sẽ đỡ vất vả hơn nhiều.

Cố Hải Triều khiêm tốn: “Cháu ý kiến của ông ạ.”

“Ta đề nghị qua bên , quen thuộc với Hội chợ Quảng Châu hơn.” Đâu chỉ là quen thuộc hơn, ông chính là "trùm" ở đây.

Cố Hải Triều vui vẻ gật đầu: “Vâng ạ, theo ông.”

“Vậy cháu khẩn trương lên, thời gian chờ đợi ai .” Ông cụ Tề tỏ hòa ái, dễ gần, giống hệt ông nội nhà .

Cố Hải Triều rõ trong lòng, tất cả những điều đều là nhờ em gái. Với phận và địa vị của ông cụ Tề, mấy việc kinh doanh nhỏ cần ông đích mặt, càng đến việc thiết như , phận hai bên vốn ngang hàng.

“Ông yên tâm ạ.”

Ông cụ Tề quan tâm hỏi thêm một câu: “Tiền đủ dùng ?”

“Cháu vay ngân hàng một ít, đủ ạ.” Cố Hải Triều mặt mày hớn hở. “Nếu thật sự đủ, Tiểu Khê thể vay em một chút.”

Anh Tiểu Khê mới mua một ít tài sản, nhưng vẫn tiêu hết tiền trong tay.

“Ha ha ha, cũng , Tiểu Khê là tiểu phú bà mà.” Ông cụ Tề Cố Vân Khê với con mắt khác xưa. Tuổi còn nhỏ mà kiếm khối tài sản khổng lồ mà khác cả đời cũng kiếm nổi.

Lúc ông mười lăm tuổi, bản lĩnh . Vấn đề là, đây vẫn chỉ là thành quả cô bé kiếm khi thực sự nghiêm túc, chỉ là chơi chơi thôi.

Nếu cô bé mà nghiêm túc lên, mấy là đối thủ của cô.

đứa cháu xuất sắc như , đúng là mồ mả tổ tiên nhà họ Cố bốc khói xanh, ghen tị c.h.ế.t .

“Khụ khụ.” Một tiếng ho khan đột nhiên vang lên. “Em Tề, lâu gặp.”

Ông cụ Tề ngẩng đầu lên, ngờ là cha con đầu nhà họ Mạc ở Hồng Kông.

Từ khi đầu nhà họ Mạc bệnh, ông hiếm khi lộ diện, chỉ điều khiển việc từ phía . Đột nhiên xuất hiện ở Thâm Thành, xảy chuyện lớn gì ?

À, nhớ . Con cháu nhà họ Mạc dính án gián điệp. Tình hình nghiêm trọng đến mức kiểm soát ? Đến nỗi đầu cũng đích mặt?

ý nghĩ lướt qua đầu ông, nhưng ngoài mặt ông vẫn để lộ, vô cùng thiện: “Anh Mạc, đến Thâm Thành khi nào ? Để tiệc đón gió tẩy trần cho .”

“Khách sáo quá , …” Ánh mắt ông chủ Mạc chợt dừng ở khuôn mặt quen thuộc , ông khỏi sững sờ.

Trông còn non nớt và trẻ con hơn trong ảnh, nhưng thật sự giống, cứ như thể bước từ trong ảnh .

“Cháu là… Cố Vân Khê?”

Ông cụ Tề ngẩn . Họ quen ? Bỗng nhớ Cố Vân Khê từng hỏi thăm về nhà họ Mạc, xem bên trong ẩn tình.

Cố Vân Khê khẽ ngẩng đầu, nụ ngọt ngào, đôi mắt đen láy lấp lánh: “Ông Mạc Thừa Ân đây là cố tình đến gặp ? Thật là vinh hạnh quá.”

thẳng phận đối phương, với thái độ ngọt ngào nhất, lời lẽ tỉnh táo nhất.

Anh em Cố Hải Triều bất giác căng thẳng, đồng loạt sát bên cạnh Cố Vân Khê…

Loading...