Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 136
Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:55:48
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cũng tệ, nhưng thế giới xoay quanh ông .” Cố Vân Khê vô cùng ghét cái vẻ kiêu căng ngạo mạn từ trong xương tủy của ông , loại quen dùng tiền bạc để giải quyết vấn đề. “Ông cứ chờ cục An ninh Quốc gia điều tra .”
Mạc Tư Trung cũng chán ghét cô tương tự: “Cố Vân Khê, mày quá ngông cuồng . Mày tưởng là ai chứ, còn đòi điều tra an ninh quốc gia…”
Điện thoại "cục gạch" của ông cụ Tề vang lên. Ông máy vài câu, vẻ mặt vô cùng kỳ lạ.
“Tiểu Khê, điện thoại của cháu .”
Cố Vân Khê sững sờ, tìm cô gọi của ông cụ Tề? À, lẽ là vì lúc nãy cô dùng điện thoại gọi cho cảnh sát.
“Là cháu, Cố Vân Khê đây ạ. Chú đến Thâm Thành ạ? Muốn gặp mặt? Được ạ, cháu đang ở khách sạn XX.” Cố Vân Khê cũng bất ngờ, ánh mắt lướt qua đối diện, khóe miệng khẽ nhếch lên, mang theo một tia lạnh lẽo. “Người nhà họ Mạc ở Hồng Kông cũng đang ở đây. Vâng, cha con Mạc Thừa Ân và Mạc Tư Trung. là trùng hợp thật.”
Chờ cô cúp máy, Cố Hải Triều liền lo lắng hỏi: “Tiểu Khê, ai ?”
Cố Vân Khê khẽ mỉm , ném một "quả b.o.m tấn": “Là chú bên An ninh Quốc gia. Mọi chuẩn tinh thần cả ?”
Cha con nhà họ Mạc liền biến sắc. Trời ạ, đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Gay go thật .
Mạc Thừa Ân cô cháu gái điềm tĩnh mặt, càng thêm cảm thấy cô đơn giản.
Hai nhân viên công tác đến trông bình thường, nhưng đôi mắt tinh sắc bén cho thấy họ tầm thường.
Một nhân viên công tác nắm tay Cố Vân Khê, thái độ thiết: “Bạn học Cố Vân Khê, chúc mừng bạn nhận học bổng quốc gia và giải thưởng lớn về phát minh kỹ thuật.”
Một cô bé nhỏ nhắn, gầy gò mảnh khảnh mà đạt tới đỉnh cao mà vô cả đời cũng vươn tới . là 'con cưng của trời'.
“Cháu cảm ơn ạ.” Cố Vân Khê chút ngại ngùng.
Cố Hải Ba ngẩn : “Cái gì? Sao em ?”
Nhân viên công tác : “Học bổng quốc gia là tiền thưởng nhà nước trao cho những sinh viên thành tích học tập và phẩm chất đạo đức xuất sắc, là một vinh dự lớn.”
Thư Sách
“Giải thưởng lớn về phát minh kỹ thuật là để khen thưởng những phát minh kỹ thuật trọng đại, đạt trình độ tiên tiến quốc tế, thúc đẩy sự tiến bộ kỹ thuật của một ngành nào đó. Bạn học Cố Vân Khê là đoạt giải trẻ tuổi nhất, đúng là tuổi trẻ tài cao.”
Bộ hệ thống quản lý mà Cố Vân Khê nghiên cứu đúng là thắng lớn, tiền đếm mỏi tay, nhận giải thưởng cũng mỏi tay.
Cha con nhà họ Mạc , vẻ mặt đều phức tạp. Cố Vân Khê còn ưu tú hơn họ tưởng tượng.
Vậy là cô lọt tầm ngắm của chính phủ?
Mày Mạc Tư Trung nhíu chặt hơn. Nếu , e là thể trừ khử nó .
Cố Hải Triều mừng bất ngờ: “Em gái, chuyện vui lớn thế em ?”
“Em vốn định tạo bất ngờ cho .” Cố Vân Khê tỏ vẻ tủi . “Không ngờ đột nhiên xảy chuyện kinh hoàng , nhất thời kịp .”
Anh em Cố Hải Triều: … Em chắc là quên đấy chứ?
Mấy em . Nhân viên công tác buồn , nghiêm mặt : “Nhân đây, cũng mặt các đồng chí cảnh sát phòng chống ma túy cảm ơn bạn học Cố Vân Khê quyên tặng 5 triệu tệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-hoc-ba-trong-van-nien-dai/chuong-136.html.]
Cô gái chỉ thông minh hơn mà còn lòng yêu nước mãnh liệt, phẩm chất như thật đáng quý, đáng tôn trọng.
Lời , tất cả đều sững sờ.
5 triệu tệ! Nói quyên là quyên, tiền lớn như mà thấy xót ?
Cố Vân Khê thật sự thấy xót. Kiếp cô thường xuyên từ thiện, công ích, quyên góp giúp đỡ vô trẻ em thất học. Mỗi khi đất nước gặp thiên tai, cô càng tích cực quyên góp tiền của, tiền góp tiền, sức góp sức.
Đây là truyền thống gia đình. Thương nhân thì theo đuổi tài phú, còn doanh nhân thì trách nhiệm với xã hội.
“Họ là những xông pha nơi tuyến đầu nguy hiểm nhất, mỗi đều đ.á.n.h cược mạng sống để bảo vệ an cho dân. Chẳng năm tháng nào yên bình cả, là họ chúng gánh vác thứ. Quyên góp chút tiền là điều duy nhất cháu thể cho họ.”
Cảnh sát phòng chống ma túy là lực lượng nguy hiểm nhất, tỷ lệ thương vong cao nhất. Họ ẩn trong bóng tối, dù lập công cũng thể lộ diện, là những hùng vô danh thực sự, đáng kính trọng. Mà họ công việc nguy hiểm nhất, lương thấp, nhà quanh năm sống trong lo sợ.
Cục An ninh Quốc gia cũng là những hùng vô danh mặt trận thầm lặng, thể đồng cảm. Nhân viên công tác vành mắt đỏ hoe, cảm ơn sự thấu hiểu , cũng cảm ơn tấm lòng lương thiện . Cô bé khiến họ cảm thấy, hy sinh đều là xứng đáng. Người dân nhớ đến sự cống hiến của họ, đất nước cũng ghi nhớ sự hy sinh của họ.
Nội tâm Mạc Thừa Ân chấn động mạnh mẽ. Tùy tay quyên góp 5 triệu, cô bé thật sự thiếu tiền, cũng quá coi trọng tiền bạc. Một như thể khuất phục sự uy h.i.ế.p bằng tiền tài?
“Tiểu Khê, em quyên góp khi nào ?” Cố Hải Triều ý kiến gì về quyết định của em gái, đó là tiền của em , em tiêu thế nào cũng .
“Sau khi mua nhà xong, em liền quyên hết tiền còn .” Cố Vân Khê coi trọng tiền bạc lắm, nếu thể đổi lấy một chút che chở thì càng . “Dù kiếm tiền đối với em cũng dễ dàng.”
Cô chỉ giữ tiền kiếm từ việc buôn công trái, chỉ dựa đó là đủ . Nếu thật sự đủ, thì nghiên cứu phát minh thứ khác thôi.
Câu cuối cùng đúng là kiểu "khoe ngầm" (Versailles), khiến những mặt đều thở dài. Giữa thiên tài và thường đúng là một bức tường ngăn cách.
Mạc Tư Trung kích thích nặng nề. Đáng ghét, con nhóc cho bẽ mặt.
Tất cả mặt đều điều tra, bao gồm cả cha con nhà họ Mạc.
Cố Vân Khê là thoải mái nhất, cô kể bộ quá trình một cách trung thực, còn cả những suy đoán của , khiến đối phương vô cùng coi trọng.
, Mạc Khải Hàng bắt thành thục như , chắc chắn đầu. Phải điều tra, điều tra thật kỹ.
Trong phòng riêng nhỏ, khói hương lượn lờ, mùi thơm thoang thoảng thấm ruột gan.
Trong phòng chỉ hai , một già một trẻ, đối mặt .
Mạc Thừa Ân mặt, ánh mắt đổi, đề phòng, cũng tán thưởng. “Khách sạn thể cho cháu, đổi lấy sự bình an của Mạc Khải Hàng.”
“Ồ, là ông mặc kệ sống c.h.ế.t của nhà họ Mạc ?” Vẻ mặt Cố Vân Khê thờ ơ vô cùng.