Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-10-19 03:14:13
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần , cô lý do để tin rằng đây là sự trả thù đầy căm hận của Inoue.
Một gã đàn ông nhỏ mọn như cũng thật là hết chỗ .
Giáo sư Trương cũng nghĩ đến điểm , sắc mặt vô cùng kém. Những quá đáng thật, phá hỏng máy tính, trực tiếp hủy hoại tương lai của Cố Vân Khê.
"Không chịu học hành cho tử tế, cả ngày chỉ nghĩ đến mấy trò mèo vờn chuột, thì thể tương lai gì chứ?"
Cố Vân Khê nhẹ giọng ngắt lời: "Thưa Giáo sư Trương, việc quan trọng nhất bây giờ là kỳ thi đại học. Thầy thể giúp em cấp thẻ dự thi ạ?"
"Em chờ một chút, thầy gọi điện thoại." Giáo sư Trương vội vàng ngoài.
Các giáo sư khác , cũng theo ngoài. Lúc sắp còn an ủi Cố Vân Khê: "Chúng đều sẽ nghĩ cách, em đừng vội, dù thế nào nữa, tâm lý vững vàng."
"Vâng ạ."
Chú cảnh sát mà hoa cả mắt: "Cháu thể tự do trong khuôn viên trường Phục Đán mà chặn , nhiều giáo sư đều quen cháu."
"Dạ , cháu thường xuyên đến đây, các thầy cô đều là những giáo viên ạ." Cố Vân Khê vô cùng cảm kích những vị giáo sư đức cao vọng trọng .
Vài phút , Giáo sư Trương vội vã chạy về, là chạy thật, chạy đến mặt đỏ bừng.
"Đi, thầy đưa em đến điểm thi. Cách đây xa ?"
"Hơi xa ạ. cháu xe ba gác cơ giới." Giờ khắc , Cố Vân Khê vô cùng may mắn vì nhất thời ngứa nghề mà độ chiếc xe ba gác.
Nếu thì thật sự toi .
"Thầy cho em mượn ít đồ dùng văn phòng phẩm ạ?"
"Được."
Khi Giáo sư Trương thấy chiếc xe ba gác thì sững một chút: "Đây là do em độ ?"
"Dạ ạ."
Suốt đường , Giáo sư Trương đều đang nghiên cứu chiếc xe : "Em quả thật thiên phú về mảng cơ khí."
Kỹ thuật bộ khuếch đại của Thiên Tuyến Bảo Bảo vẫn phá giải , đủ thấy cô bé lợi hại đến mức nào.
Cố Vân Khê khẽ : "Thiên phú về máy tính của em cũng tàm tạm ạ."
Giáo sư Trương nhịn mà khen tới tấp: "Thế thì quá . Em một tháng học xong chương trình một năm đại học, khả năng lĩnh ngộ cao như là đầu tiên thầy thấy trong đời. Em thật sự xem xét chuyên ngành máy tính ?"
Cố Vân Khê học qua cơ khí điện tử, cô học những thứ nữa, hơn nữa kiến thức ở đây còn thua xa thời đại của cô.
Lần cô thi ngành Vật lý, một đường đua mới. Hơn nữa, Vật lý và Cơ khí Điện tử cũng bổ trợ lẫn , càng thể hiểu sâu hiểu rộng hơn.
"Em nghĩ thể học song bằng ạ. Thầy cũng em học thứ đặc biệt nhanh, thể theo cả hai chuyên ngành lớn."
Giáo sư Trương im lặng, cô bé quá bướng bỉnh. "Trong vòng bốn năm em còn lấy bằng thạc sĩ nữa đấy."
Sau đó nước ngoài du học, lấy bằng tiến sĩ. Đây là một con đường thông thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-hoc-ba-trong-van-nien-dai/chuong-84.html.]
"Chuyện đó thành vấn đề ạ." Chỉ IQ của Cố Vân Khê quả thật cao, đủ nỗ lực, học thứ đủ chuyên chú.
Chú cảnh sát cuộc đối thoại "khiêm tốn trá hình" của hai , lòng mệt rã rời.
Một cảm giác IQ đè bẹp thật đau thương.
Cố Vân Khê cảnh phố xá lùi nhanh về phía ngoài cửa sổ, từ từ thở dài: "Không đúng, em còn chắc thi đại học ạ."
"Thầy xin phê duyệt đặc biệt , cấp đồng ý, đến điểm thi đợi." Với phận của Giáo sư Trương, ông thể đối thoại trực tiếp với các bộ ngành giáo d.ụ.c cấp .
Chỉ là cấp thẻ dự thi, chứ cửa đại học, xem như là vấn đề về nguyên tắc.
Đương nhiên, tiền đề là bạn đủ xuất sắc để khác phá lệ vì bạn.
Bất cứ lúc nào, nhân tài đặc biệt đều nhận đãi ngộ đặc biệt.
Khi Cố Vân Khê đến cổng lớn điểm thi, tiếng chuông bắt đầu kỳ thi đại học vang vọng khắp sân trường.
Sắc mặt Cố Hải Triều tái nhợt. Có là kịp nữa ? Trong khoảnh khắc đó, tay chân mềm nhũn.
"Anh cả, đừng hoảng, chúng còn mười lăm phút nữa." Đến muộn mười lăm phút là phòng thi.
Tại cổng trường, một nhân viên công tác qua, cất cao giọng : "Có là em Cố Vân Khê ? Thẻ dự thi của em ở chỗ ."
"Là em, là em ạ!" Cố Vân Khê đột nhiên nhảy xuống xe ba gác, chạy như bay qua, một tay giật lấy thẻ dự thi, qua hai , xác nhận vấn đề gì mới một tiếng cảm ơn.
Cô vẫy vẫy tay: "Em đây."
Giáo sư Trương ở phía lớn tiếng : "Cố Vân Khê, tâm lý nhất định vững vàng, đừng để phiền. Em tin rằng em là ưu tú nhất, ai thể ngăn cản con đường em ."
"Vâng ạ." Cố Vân Khê giơ tay lên, giơ hai ngón tay hình chữ V, đây là tư thế chiến thắng.
Nhìn bóng dáng cô lao trường thi nhanh chóng biến mất mắt, hai chân Cố Hải Triều mềm nhũn, ngã khuỵu xuống đất, nước mắt lã chã rơi.
Chặng đường thật kinh tâm động phách, quả thật quá kích thích.
Cậu cố gắng gồng , bây giờ thể gắng gượng nữa . Sợ c.h.ế.t khiếp.
"Thưa Giáo sư Trương, em gái em kịp thi đúng ạ?" Hoàn cảm giác chân thực.
Giáo sư Trương hiểu tâm trạng của lúc : " . Em vô cùng thông minh, rõ thẻ dự thi tìm , liền quyết đoán bắt giữ đồng bọn, giữ nhân chứng, lập tức dẫn theo chú cảnh sát chạy đến tìm thầy giúp đỡ. Mỗi một bước đều đúng hướng, thể là cách ứng phó mẫu mực. Toàn bộ quá trình em đều bình tĩnh đến cực điểm, dũng mưu."
Chỉ cần sai một bước thôi, em phòng thi .
"Em chỉ sở hữu chỉ IQ siêu cao mà còn một nội tâm mạnh mẽ, cho nên cần lo lắng em chuyện ảnh hưởng mà thi trượt ."
Tim Cố Hải Triều vẫn còn đập thình thịch loạn xạ, nghĩ mà sợ thôi: "Thật sự sẽ ảnh hưởng đến phong độ của em chứ ạ?"
"Sẽ , thầy tin chắc như . Một khi em trưởng thành, nhất định sẽ là nhân vật lãnh đạo trong một lĩnh vực nào đó." Giáo sư Trương chuyện , kỳ vọng Cố Vân Khê càng nâng cao thêm một bậc.
"Đồng chí cảnh sát, các nhất định điều tra nghiêm túc vụ việc . Có lẽ sẽ gặp nhiều trở ngại, nhưng vẫn hy vọng thể cho chúng một lời giải thích."
"Yên tâm ." Viên cảnh sát gặp chuyện cũng tức giận. Chỉ giở trò lưng, thật đê tiện. Cô bé nhà vẫn còn là một đứa trẻ mà.
Nếu cô bé nhanh trí quyết đoán, để cho bọn chúng thực hiện ý đồ .
Cố Vân Khê lao phòng thi khi muộn tám phút. Từ cổng trường chạy đến phòng học cũng mất một cách. Các thí sinh khác đều đổ dồn ánh mắt tò mò về phía cô.
Thư Sách
Cố Vân Khê sự giúp đỡ của giám thị tìm vị trí của , hít một thật sâu để đầu óc thêm tỉnh táo.