Bất kể là Bạch Cầm  Tô Chí Vũ, đều quen ở những khách sạn thuộc hạng sang trọng bậc nhất địa phương.
Nếu là tự bỏ tiền túi  ở thì    gì.
  nghĩ đến việc   bỏ tiền  cho Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ hưởng phúc, Tô Chí Vũ lập tức thấy xót xa trong lòng, bực bội khó chịu.
Những năm 90,  khi chụp ảnh ở tiệm, trừ khi trả thêm tiền để  gấp, nếu   lấy ảnh thì  đợi đến mấy ngày.
Tô Chí Vũ bèn định đợi  khi Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ chụp ảnh xong, lấy cớ  để thu xếp cho hai  con tá túc  đó gần tiệm ảnh.
Sau đó   sẽ ngầm dặn dò  ở tiệm ảnh, một tuần  hẵng đưa ảnh cho họ.
Mèo Dịch Truyện
Đợi Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ ở bên ngoài một tuần   về biệt thự,  họ  đối mặt sẽ là Bạch Cầm  về nhà, chứ  còn là   nữa!
Cuối cùng   cũng  thể thoát khỏi những chuyện lôi thôi rắc rối , tiếp tục   cuộc sống ung dung thoải mái  đây!
Vốn tưởng Thẩm Huệ Huệ cực kỳ khó đối phó, Tô Chí Vũ  chuẩn  tinh thần dốc túi.
 hôm nay  việc  diễn  thuận lợi đến lạ, khiến Tô Chí Vũ  nhịn  nảy sinh những ý nghĩ khác.
Dù  cũng là sắp xếp cho họ ở . Ở khách sạn  cũng là ở, ở nhà khách xập xệ cũng là ở, chi bằng sắp xếp một chỗ rẻ tiền,   còn  thể tiết kiệm  chút tiền.
Thời buổi  việc tìm khách sạn  tiện lợi như  , chỉ cần tra  điện thoại là  thể tìm thấy đủ loại thông tin chỗ ở.
Tô Chí Vũ tạm thời  đổi khách sạn, bản    từng ở những nơi khác nên đành  nhân lúc Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ  chú ý, lén lút  tìm hỏi dò một chút, đảm bảo lát nữa  thể đưa hai   đó, như     thể thảnh thơi về nhà.
Kết quả  ngờ,  lẽ cái bộ dạng lấm la lấm lét  hỏi han của   trông quá khả nghi,  gây   ít nghi ngờ, cuối cùng thậm chí còn  nghi là kẻ buôn ?
Đường đường là một thiếu gia nhà họ Tô, con trai do trưởng nữ nhà họ Bạch sinh , dung mạo bảnh bao, áo quần bảnh chọe,  đồ hiệu đắt tiền,   nghi là kẻ buôn ?
Hôm nay Tô Chí Vũ   Thẩm Huệ Huệ chọc tức, ngược  suýt thì  nhân viên nhà khách  cho tức đến ngất ...
Thẩm Huệ Huệ  xem vài phút, đoán chừng  nắm rõ  suy nghĩ của Tô Chí Vũ. Cô   quanh bốn phía, thấy mấy cửa hàng quen thuộc mà kiếp    lui tới. Thẩm Huệ Huệ lập tức   bên cạnh Tú Phân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-116.html.]
Gần nửa tiếng , Tô Chí Vũ mới  về với mồ hôi nhễ nhại.
Mặc dù  mặt vẫn còn hằn vẻ bực dọc, nhưng khi  thấy Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ,    lập tức nở nụ : "Dì Tú Phân, em Huệ Huệ, hai  mệt   . Hay là chúng   ăn chút gì đó, dưỡng sức để chụp ảnh xong  về nhà."
Tú Phân   ý kiến gì, Thẩm Huệ Huệ cũng   gì. Hai   theo Tô Chí Vũ về phía .
Khu phố cũ là trung tâm thành phố phát triển sớm nhất của tỉnh,  xây dựng mấy chục năm. Trải qua sự xói mòn của thời gian, bất kể là nhà cửa  đường xá đều cũ kỹ, xập xệ hơn  nhiều so với khu đô thị mới xây.
Người ở khu cũ vẫn bám trụ  rời, vị trí địa lý ở đây cũng  tệ, tuy cũ nát nhưng vẫn là khu vực sầm uất nhất.
Chỉ là so với khu mới thì việc quản lý vẫn còn nhiều bất cập.
Tô Chí Vũ hỏi thêm mấy nhà khách nữa, cuối cùng cũng tìm  một nơi  yêu cầu thẻ căn cước,  cần  lai lịch, chỉ cần nộp tiền là  thể  ở ngay.
Nhà khách đó  trong một con hẻm ở góc khuất khá hẻo lánh của khu phố cũ,  qua   nhiều, trông cũng  vẻ xập xệ hơn một chút so với các nhà khách khác. Trên cửa nhà khách còn dán mấy tờ quảng cáo vặt, thỉnh thoảng thậm chí còn  vài gã đàn ông trông khả nghi, dẫn theo những  phụ nữ ăn vận hở hang  ...
Nếu là bản  Tô Chí Vũ,  c.h.ế.t   cũng  đời nào ở đây.
 nếu là Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ thì   cả.
Lúc , Tô Chí Vũ  dẫn hai   về phía nhà khách đó,  suy tính xem  thế nào để thuyết phục hai   ở.
Tú Phân từ nông thôn ,  cái gì cũng thấy lạ, ngay cả một cái cung thiếu nhi cũng  thể ngắm cả buổi trời, thuyết phục bà  ở trong nhà khách tốn tiền  khó.
Chỉ là Thẩm Huệ Huệ...
Sau mấy  đối đầu, Tô Chí Vũ   chút ngán ngẩm với Thẩm Huệ Huệ.
Mặc dù hôm nay  việc đều thuận lợi, nhưng   luôn cảm thấy chỉ cần một chút sơ suất là sẽ xảy  vấn đề ở chỗ Thẩm Huệ Huệ. Cho nên   nhất định  cẩn thận, cẩn thận và cẩn thận hơn nữa.
 lúc , Thẩm Huệ Huệ đột nhiên chỉ  một cửa hàng phía  : "Con ngửi thấy mùi thức ăn, thơm quá. Anh Chí Vũ định dẫn hai  con em  đó ăn cơm ?"
Tô Chí Vũ  , theo phản xạ ngẩng đầu lên.