Thế nhưng  , Thẩm Thiên Ân  những  cúi mặt   vẻ đáng thương, mà còn vớ ngay cây gậy gỗ từ  quầy, sấn sổ bước về phía bác gái.
Thẩm Thiên Ân và Thẩm Huệ Huệ tuy là chị em sinh đôi, nhưng thể chất của Thẩm Thiên Ân  hơn Thẩm Huệ Huệ, trong quá trình lớn lên   bồi bổ đầy đủ dinh dưỡng, cộng thêm gần đây nhờ Trương Khải chăm sóc mà  ăn sung mặc sướng, cuộc sống   là vô cùng dễ chịu, thành  vóc dáng cũng tròn trịa hơn hẳn.
Vóc dáng cô  giống Tú Phân,  nhỉnh hơn  thường đôi chút. Bình thường cô  mặc váy ngắn, tôn lên đường cong cơ thể đầy quyến rũ, khiến  ánh mắt đều đổ dồn  những đường cong gợi cảm.
Giờ đây, vì   trộn  nhà họ Tô mà cô  khoác lên  chiếc áo đỏ trông thật quê mùa,  tôn dáng, che lấp  vòng eo thon gọn, khiến trông cô  mũm mĩm hơn. Thoạt , cô  trông còn béo hơn hẳn, tạo cảm giác cao ráo, khỏe mạnh.
Bác gái  ngờ Thẩm Thiên Ân   đổi thái độ chóng mặt như thế, còn vớ lấy cây gậy sấn sổ tiến về phía . Bà  lập tức đặt tay lên chiếc ghế đẩu đang , khẽ lùi , cảnh giác hỏi: "Cô qua đây  gì, cô   gì?"
Thẩm Thiên Ân vốn  khó chịu với bà thím ,  thấy ba chữ "Tô Tâm Liên" như dán  trán bà  thì càng khiến cô  thấy buồn nôn  tài nào chịu .
Sở dĩ cô  nhẫn nhục chịu đựng lời chửi rủa của bà thím  là vì chờ đợi Hoắc Đình xuất hiện. Bây giờ Hoắc Đình vẫn bặt vô âm tín, sự kiên nhẫn của Thẩm Thiên Ân cũng  cạn kiệt, ngọn lửa giận âm ỉ mấy ngày qua càng  thể kìm nén  nữa!
Thẩm Thiên Ân giơ cây gậy chĩa thẳng  bác gái,  khẩy hỏi: "Bà khai thật cho ,   nhà họ Tô các     sắp xếp  khác, cũng đang lén lút  phát màn thầu  từ thiện đúng ?"
"Cô là cái thá gì mà dám hỏi  như thế?   nghĩa vụ  trả lời cô chắc? Cũng  tự xem   là ai, mà cũng đòi xen  chuyện nhà họ Tô chúng  ?" Bác gái  thể chửi Thẩm Thiên Ân cả tuần  nghỉ, miệng lưỡi đương nhiên chẳng  dạng , bởi  lập tức buông lời châm chọc.
Thẩm Thiên Ân  : "Tô Tâm Liên bảo bà đến đây, chẳng  là  từ thiện  mưu đồ riêng , chính là để ai đó khắc ghi ơn nghĩa của nhà các  đúng ? Bà  gặp  đó ? Có  trong lúc   , màn thầu   phát hết  ?"
Bác gái  , trong đầu chợt vang lên lời dặn dò của Tô Tâm Liên  khi bà  .  là giống như  từ thiện  mục đích , cứ sợ  khác  nhớ đến nhà họ Tô và cái tên Tô Tâm Liên...
Còn về mục tiêu là ai, đương nhiên bác gái  . Dù  thì cứ thấy  qua đường là bà   vội vàng dúi màn thầu  tay họ là , chứ   mà quan tâm  nhận là ai  họ nghĩ gì.
Sự im lặng của bác gái khiến Thẩm Thiên Ân càng vững tin  những gì   đoán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-186.html.]
Quả nhiên, cô   gặp  Hoắc Đình là  lý do.
Là do Tô Tâm Liên giở trò quấy phá!
Con tiện nhân tâm cơ !
Vừa nghĩ đến việc mấy ngày nay  ăn  , ngủ  yên, tốn bao công sức và tiền bạc thuê , mua màn thầu,  còn  phơi nắng phơi gió cả tuần lễ, cuối cùng vẫn  Tô Tâm Liên cướp mất    gặp, Thẩm Thiên Ân liền tức đến nghiến răng.
Kiếp   Tô Tâm Liên đè đầu cưỡi cổ, mãi chẳng thể ngóc đầu lên   đành. Trọng sinh một  nữa,  mà vẫn để Tô Tâm Liên chiếm  cơ hội!
Càng nghĩ, ngọn lửa giận trong lòng Thẩm Thiên Ân càng bùng lên như thiêu như đốt. Cô  trừng mắt  bác gái, hét toáng lên: "Các  gặp   ở ? Bây giờ    ? Khai thật  cho , nếu  đừng trách  động thủ đấy!!!"
Mèo Dịch Truyện
Bác gái chỉ sững sờ trong thoáng chốc, ngẩng đầu   thì thấy Thẩm Thiên Ân như hóa điên, mặt mũi hung tợn, gào thét loạn xạ.
Bác gái ngơ ngác  Thẩm Thiên Ân: "Cô  cái gì thế hả,  nào? Cô  điên  hả? Muốn phát điên thì  cái cống rãnh bẩn thỉu bên  mà  loạn, đừng   đây chắn đường,  cái bản mặt cô  là  thấy ghê tởm ."
Thẩm Thiên Ân  , ngay lập tức cho rằng bác gái cố tình giấu nhẹm để giữ bí mật.
Mối thù chồng chất từ kiếp  đến kiếp , nỗi oán hận chất chứa bao năm qua gần như nuốt chửng lý trí của Thẩm Thiên Ân. Cô   thể nhẫn nhịn  nữa, vung thẳng cây gậy gỗ về phía bác gái, chỉ  dứt điểm thật nhanh, ép bà  khai  tung tích của Hoắc Đình.
Bác gái  thấy Thẩm Thiên Ân thật sự   tay,   chịu lép vế.
Ngày thường bà  vốn  công việc nặng nhọc cho nhà họ Tô,   là  yếu đuối, trói gà  chặt. Bà  ngay lập tức  thụp xuống né cây gậy của Thẩm Thiên Ân,  vớ ngay chiếc ghế đẩu đang , phản công .
Hai , một kẻ cầm gậy gỗ, một  cầm ghế, vung loạn xạ   khí. Tuy   đối phương  thương, nhưng chỉ trong vài phút, cái kệ màn thầu đằng  bác gái   đập nát, đổ sập.