Bố  sai khiến con cái là chuyện thường tình, ai bảo chúng nó đều mang họ Thẩm cơ chứ.   dáng vẻ gầy gò, nhỏ bé, đáng thương của Thẩm Huệ Huệ...
Thẩm Dũng  bên cạnh vẫn đang đay nghiến với Thẩm Huệ Huệ: "Cái nhà họ Thẩm    nơi con  đến thì đến,   thì   cả. Tú Phân đưa con , coi như  cắt đứt tình phụ tử giữa chúng  . Muốn  về thì  xem biểu hiện của con thế nào . Với , hai bữa nữa chú Chu của con sẽ đến nhà  chơi, đến lúc đó con cùng bố  gặp chú  nhé."
Mọi    đều đực mặt , lúc  mới bàng hoàng hiểu  lý do Thẩm Dũng đột nhiên hớn hở chạy tới đây.
Trên  khắp thôn Phúc Thủy ai nấy đều rõ, Thẩm Thiên Ân  nhận lời gả cho lão Chu hàng thịt ở thị trấn kế bên, thế mà rốt cuộc  ôm tiền thách cưới của    bỏ trốn biệt tăm biệt tích.
Vì chuyện , Thẩm Dũng tức đến nỗi suýt nữa đập nát cả nhà.
Chỉ là   còn  Tú Phân để ông  trút giận, đập phá đồ đạc xong thì y như rằng Tú Phân và lũ trẻ  lẳng lặng dọn dẹp   đấy. Giờ đây, trong nhà họ Thẩm chỉ còn trơ trọi  ông .
Sau khi Thẩm Dũng đập phá gần hết đồ đạc trong nhà mới nhận    chẳng  ai mảy may đoái hoài đến ông  cả.
Ông  nợ ngập đầu, đến cả hai nghìn tệ tiền thách cưới của lão Chu cũng  Thẩm Thiên Ân lừa cuỗm  mất. Điều  khiến kẻ nghiện cờ b.ạ.c như ông   trốn chui trốn lủi suốt mấy ngày qua. Đừng  đến chuyện  đánh bạc, ngay cả  khỏi thôn Phúc Thủy cũng  dám.
Hôm nay nhận  tin, ông  đột nhiên hăm hở chạy tới đây,   còn tưởng ông  chỉ định trút giận mà thôi, ai ngờ  mang theo dã tâm tày trời!
Lão Chu ở thị trấn kế bên  nghề mổ lợn cả đời, tuy tuổi  lớn, vẻ ngoài cục mịch thô kệch nhưng  tích góp  một món tiền kha khá.
Chỉ riêng tiền thách cưới  sẵn sàng chi  hai nghìn tệ. Rồi việc kết hôn, trang trí phòng tân hôn, tổ chức tiệc cưới, thậm chí cả chuyện sinh đẻ, nuôi nấng con cái  , tất cả đều cần dùng đến tiền.
Những khoản  lão Chu  sớm vỗ n.g.ự.c hứa sẽ lo liệu   đấy. Có thể thấy ông  còn  ít tiền tiết kiệm, chỉ chờ cưới  vợ là  chuyện sẽ xuôi chèo mát mái.
Kết quả  ai ngờ ,  khi Thẩm Thiên Ân cuỗm mất hai nghìn tệ tiền thách cưới liền biến mất  dấu vết.
Thẩm Dũng vốn  nợ nần chồng chất, chỉ chờ lấy  tiền thách cưới,  khi   thông gia là lão Chu thì ắt sẽ  đường thoát .
Giờ đây, cùng với việc Thẩm Thiên Ân bỏ trốn, tất cả  tan thành mây khói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-196.html.]
Vào lúc , Thẩm Huệ Huệ trở về,  thể  là như một tia sáng cứu rỗi cho mối nguy cấp  mắt của Thẩm Dũng.
Hai chị em sinh đôi, tuy do thể trạng khác biệt nên ngoại hình chênh lệch  lớn.
 dù  chung quy cũng là cùng một  sinh , bây giờ Thẩm Huệ Huệ chỉ trông gầy gò nhỏ bé thôi. Nếu  dưỡng , vài năm nữa lớn lên,   chừng  y chang Thẩm Thiên Ân như tạc.
Chỉ là, giá như chuyện đổi   diễn   khi Thẩm Thiên Ân cuỗm mất tiền thách cưới, thì còn  thể tạm chấp nhận.
Giờ sự việc  đến nước ,  còn  đánh tráo chị em.
Thẩm Huệ Huệ    việc đồng áng ở nhà họ Thẩm,  còn  gánh vác món nợ  Thẩm Dũng bằng cách gả cho lão Chu, thế  thì còn nỗi nào tủi hơn chứ?
Mọi  đều là  cùng thôn, ngày thường tụ tập tán gẫu, vốn quen thói dông dài. Thường thì nơi nào  dân trong thôn là y như rằng ồn ào như một cái chợ vỡ, tiếng   ríu rít.
Thế nhưng  giây phút , gần như tất cả   đều câm nín, lặng lẽ  Thẩm Dũng,  ai thốt nổi một lời.
Ngay cả những  dân vốn định bụng chỉ  xem kịch vui cũng  khỏi khẽ thở dài thườn thượt.
Khổ  con bé Huệ Huệ  quá sức,   rơi  tay  cha tệ bạc như  chứ.
Thẩm Dũng cũng nhận  thái độ của   đối với   bất thường.
 đến vợ mà ông  còn đánh bao nhiêu năm nay, dân làng  dè bỉu, xì xào  lưng bao năm cũng chẳng thấm  , huống chi là chuyện gả bán một đứa con gái!
Tú Phân    sớm c.h.ế.t ở xó xỉnh nào , Thẩm Huệ Huệ một   về thôn Phúc Thủy, ông   bố tìm cho con gái một chỗ nương  đàng hoàng như lão Chu, lẽ nào  sai ?
Mèo Dịch Truyện
Vì lời lẽ của Thẩm Dũng mà thím Chu  sững sờ trong giây lát,  thể ngờ rằng chỉ trong thoáng chốc    những lời vô liêm sỉ như  từ Thẩm Dũng!
Ngay cả khi   Thẩm Huệ Huệ thật sự chỉ  về một , bà  cũng  thể  trơ mắt  con bé Huệ Huệ  Thẩm Dũng đối xử tệ bạc như thế . Huống chi sự thật vốn dĩ   khác xa những gì   vẫn nghĩ.
Thím Chu  nhịn ,  giọng đầy mỉa mai: "Thẩm Dũng, ông tự dưng   gặp lão Chu  gì thế? Sao nào, lão Chu cũng  đến thôn Phúc Thủy chúng  để tìm một 'mối ngon'  ?"