"Bác sĩ Tôn y thuật cao siêu thật."
"Y thuật cao siêu, tấm lòng nhân ái, hổ là bác sĩ Tôn mà bố tin tưởng nhất!"
Vừa Bạch Kỳ và Bạch Thư định đổ hết công lao lên đầu , Bác sĩ Tôn sợ đến mức vội vàng xua tay.
Bệnh nhân hôm nay là do Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân cấp cứu, ông thể mặt dày mày dạn cướp công ngay mặt .
Đến tuổi của ông , danh vọng, tiền tài sớm còn quan trọng như nữa, uy tín mới là thứ cần thiết nhất. Ông thể hồ đồ trong chuyện .
Bác sĩ Tôn vội : "Theo nhận định, bệnh nhân lẽ hoảng sợ trong lúc dùng bữa, vô tình tổn thương mạch m.á.u bên trong miệng. Điều dẫn đến việc đột ngột xuất hiện một cục m.á.u đông trong khoang miệng, gây tắc nghẽn cổ họng, ảnh hưởng đến hô hấp và từ đó dẫn đến ngạt thở. May mắn , vị tiểu thư hết sức bình tĩnh và sáng suốt. Cô chỉ lập tức sơ tán khách khứa xung quanh, tạo gian cần thiết để bệnh nhân dễ thở, mà còn nhanh chóng phát hiện cục m.á.u đông trong cổ họng. Sau đó, chính vị nữ sĩ dùng kim chọc vỡ cục m.á.u đó."
"Cục m.á.u chặn cổ họng chọc vỡ, lúc bệnh nhân rơi hôn mê. Cô bé kịp thời cấp cứu, nhờ đó mới cứu tính mạng bệnh nhân." Bác sĩ Tôn .
Lý trí mách bảo ông rằng, rõ sự tình là , đừng thêm nữa.
khi liếc chiếc kim băng trong tay Tú Phân, ông cố nhịn nhịn , cuối cùng vẫn kìm mà ca ngợi ngớt: "Hoàn cảnh hiện trường sơ sài, ánh sáng mờ tối, đèn pin, kim chuyên dụng để chọc. May mà vị tiểu thư nhanh trí trong lúc nguy cấp, bẻ kim băng thành hình dạng giống kim chọc, nhắm chuẩn vị trí, đó để vị nữ sĩ tay một nhát dứt khoát như !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-232.html.]
Bác sĩ Tôn , tay ông bất giác khoa chân múa tay minh họa: "Tuổi đời còn trẻ mà nắm vững ít kiến thức y học, quan trọng nhất là thời khắc mấu chốt bình tĩnh sáng suốt, động tác vô cùng chuẩn xác đúng chỗ, tâm lý cực kỳ vững vàng, thật sự giỏi..."
Mèo Dịch Truyện
Bác sĩ Tôn mãi, đột nhiên cảm thấy xung quanh phần quá yên tĩnh, ngẩng đầu lên thì thấy Bạch Khải Trí tuy vẫn biểu cảm gì mặt, nhưng tròng mắt khẽ dịch chuyển, ánh mắt dừng ông.
Làm việc ở nhà họ Bạch nhiều năm như , ngoài khó lòng đoán định ý tứ của Bạch lão gia tử khi ông giữ vẻ mặt điềm nhiên, nhưng bác sĩ Tôn ít nhiều nắm ngụ ý của ông. Bởi lẽ, việc thường xuyên tiếp xúc với chủ, thấu hiểu tính cách và điều chỉnh phác đồ điều trị cho phù hợp với lối sống của ông , vốn dĩ là một phần công việc của một bác sĩ riêng.
Trước ánh mắt dò xét của Bạch Khải Trí, bác sĩ Tôn kín đáo im lặng, dám tiếp lời, chỉ thể vội vã chốt : "Công lao dám nhận, thực sự y thuật cao siêu và tấm lòng nhân ái chính là hai vị đây."
Sau tràng tán dương của bác sĩ Tôn, sắc mặt Bạch Kỳ và Bạch Thư đều trắng bệch. Họ chỉ định nâng đỡ bác sĩ Tôn, mau chóng chuyển sự chú ý sang ông, nhằm che khuất sự hiện diện của Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ. Nào ngờ bác sĩ Tôn cứ như lú lẫn , đột nhiên ca ngợi hết lời Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân.
Bác sĩ Tôn việc ở nhà họ Bạch nhiều năm. Với tư cách là bác sĩ riêng của Bạch Khải Trí, hàng ngày ông giữ kín thông tin về tình hình sức khỏe của ông chủ, miệng kín như bưng. Bản tính ông ưa yên tĩnh, nay hề hứng thú với những chuyện thị phi vụn vặt, cũng bao giờ can dự mấy chuyện thế sự. Chẳng hạn, những bỏ tiền sai vặt giúp việc để dò la tin tức, bao giờ dám đưa tiền đến tay bác sĩ Tôn.
Ai mà ngờ , thời khắc mấu chốt như mà bác sĩ Tôn thể hồ đồ đến mức . Theo như những gì họ hiểu về bác sĩ Tôn, vị chỉ say mê y học mà thôi. Nghe ông khen ngợi Thẩm Huệ Huệ hết lời, đặc biệt là cực kỳ hài lòng với cái kim băng ứng biến nhanh trí , chẳng lẽ Thẩm Huệ Huệ thực sự thể hiện ?
một con bé ranh con mới mười mấy tuổi, giỏi thì cũng chỉ đến thế mà thôi... Không lẽ bác sĩ Tôn thấy Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ nét giống Bạch lão phu nhân, nên mới sức nịnh bợ như .
Trong lòng Bạch Kỳ và Bạch Thư muôn vàn suy nghĩ miên man, những liên tưởng tiêu cực, khiến ánh mắt bác sĩ Tôn cũng thêm phần khó chịu. Dù thì bác sĩ Tôn cũng là dõi theo họ trưởng thành, từng khen ngợi họ một câu như thế. Nay mới gặp Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ buông lời ca ngợi ngớt, thử hỏi ai mà cảm thấy chướng tai gai mắt?