Tiệc mừng thọ  , Bạch Khải Trí  ý  thử thách năng lực của Bạch Kỳ và Bạch Thư, nên  giao  bộ quyền hạn cho hai  họ phụ trách.
Nào ngờ, hai    dám... mời cả Lý Quốc Kiệt!
Chuyện mời  đành, nhưng với  phận của Lý Quốc Kiệt, con trai ông  đương nhiên   ở khu vực VIP. Kết quả thì  , Bạch Kỳ và Bạch Thư  xếp nhóc con  ở khu khán đài xa tít tắp!
Mèo Dịch Truyện
Lý Quốc Kiệt năm nay  ngoài năm mươi, đứa bé  trông chỉ tầm bảy, tám tuổi, rõ ràng là con trai quý tử của  khi về già.
Một đứa con  nâng niu như báu vật,  mà hôm nay  suýt chút nữa mất mạng ngay trong tiệc mừng thọ của Bạch gia...
Con của   suýt gặp chuyện chẳng lành ngay tại nhà , việc bậc phụ  đến đòi  công bằng là lẽ đương nhiên, hợp tình hợp lý.
Bạch Khải Trí   đang đuối lý, trầm giọng : "Ông Lý, chuyện  xảy  như thế , chúng  vô cùng lấy  tiếc. Mong  hãy tin ,  ai  chuyện  xảy  cả. Nếu  thể,  thà  tổ chức tiệc mừng thọ  còn hơn để bất kỳ ai gặp chuyện  may."
Bạch Khải Trí  một cách chân thành, nào ngờ Lý Quốc Kiệt    kiêng nể.
Lý Quốc Kiệt  khẩy: "Ồ? Vậy ? Tổ chức rầm rộ một phen, chẳng những đánh bóng tên tuổi mà còn hốt bạc rủng rỉnh, ai mà chẳng  cơ chứ? Nhà họ Bạch các  là thương nhân, lòng tham tiền là chuyện ai cũng hiểu.  loại tiền bẩn thỉu, đồng tiền phi lương tâm , Lý Quốc Kiệt  còn chẳng thèm đụng , nhà họ Bạch  thu tiền đến mỏi tay."
Bạch Khải Trí  , gương mặt ông  khẽ biến sắc: "Anh   là  ý gì?"
"Ý  là nhà họ Bạch các   đồng tiền che mắt, dám bày trò bán vị trí  trong chính tiệc mừng thọ của , quả đúng là 'ông thọ tự treo cổ', tự rước họa  ! Hôm nay  giao   đây,  sẽ  bỏ qua cho các  !" Lý Quốc Kiệt  thẳng thừng  chút kiêng dè.
Bạch Khải Trí c.h.ế.t lặng, gần như  thể tin  tai : "Bán vị trí  gì chứ,   hiểu  đang  gì?"
Con mắt duy nhất còn  của Lý Quốc Kiệt nheo . Thấy Bạch Khải Trí quả thực gương mặt lộ rõ vẻ nghi hoặc,   sang Bạch Kỳ Bạch Thư đang co rúm , mồ hôi lạnh toát  liên tục ở bên cạnh, ông  lập tức hiểu rõ  chuyện: "Xem  Bạch lão  quả thực  già yếu, hết thời ,  đám  bên  che giấu  chuyện, trở nên mù lòa, điếc đặc."
Lão gia Bạch Khải Trí lập tức định thần , chợt  phắt đầu  Bạch Kỳ Bạch Thư ở bên cạnh.
"Bán vị trí  là ?" Bạch Khải Trí hỏi với giọng trầm như đe dọa.
Bạch Kỳ và Bạch Thư  . Chúng  ,   đẩy  ,  ai dám   nhận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-243.html.]
Bạch Khải Trí chỉ cảm thấy tức đến  nổ tung lồng ngực. Tay ông siết chặt cây gậy, đập mạnh xuống sàn gỗ "cộp cộp" hai tiếng đầy uy lực: "Bạch Kỳ, Bạch Thư! Chuyện bán vị trí  là thế nào?"
Cây gậy đập xuống sàn gỗ, phát  tiếng "cộp cộp" trầm đục. Bạch Kỳ và Bạch Thư sợ đến mức run lẩy bẩy,  dồn  chân tường, đành  mếu máo, lắp bắp : "Bố, chúng con  cố ý..."
"Chúng con chỉ  tiệc mừng thọ thêm phần sôi động, tấp nập hơn một chút,  ngờ  xảy  chuyện như ..."
Thời gian  khi chuẩn  tổ chức tiệc mừng thọ, để moi móc tin tức từ những   cận của Bạch Khải Trí, Bạch Kỳ và Bạch Thư   tiếc tiền bạc, quà cáp hậu hĩnh để mua chuộc những  đó, và  nhận  tin sốt dẻo: trong tiệc mừng thọ sẽ  một chuyện vui lớn  công bố.
Toàn bộ quyền hành nhà họ Bạch vẫn  trong tay Bạch Khải Trí. Tuy Bạch Kỳ và Bạch Thư quản lý công ty, nhưng   thể vơ vét  gì từ đó, hằng ngày chỉ  thể dựa  cổ tức từ quỹ của gia tộc để sống lay lắt qua ngày.
Họ  quen phung phí tiền bạc như nước, cổ tức từ quỹ chỉ đủ xoay sở tằn tiện.
Bây giờ tiền bạc đều  tặng cho đám  hầu cận của Bạch Khải Trí, đương nhiên hai  sẽ trở nên rỗng túi.
Hai  em bàn bạc với , lập tức nảy  một ý tưởng  tồi.
Bán chỗ  trong tiệc mừng thọ của nhà họ Bạch.
Tiệc mừng thọ   của nhà họ Bạch tổ chức tại Chức Tinh Viên, dàn khách mời đều là những tai to mặt lớn, quyền quý vô cùng, đây đều là những mối quan hệ quý giá, hiếm .
Ở Kinh Đô, thứ chẳng thiếu bao giờ chính là  giàu.
Không ít các ông chủ giàu  từ khắp nơi đổ về, trong tay  tiền nhưng  thiếu hụt các mối quan hệ,  cần những dịp như tiệc mừng thọ của nhà họ Bạch để mở rộng tầm ảnh hưởng, kết nối  ăn.
Vị trí  trong tiệc mừng thọ của nhà họ Bạch   đáp ứng  khao khát của họ, tin tức  tung , giá bán lập tức  đẩy lên đến mức cắt cổ, cao ngất ngưởng.
Ban đầu, Bạch Kỳ và Bạch Thư chỉ định bán hai mươi ghế để gỡ gạc  khoản tiền  chi.
 khi vé bán chỗ  ngày càng đắt khách, tiền chảy  túi như nước, hai  lập tức  thể kiểm soát lòng tham  nữa.
Khu vực chính  là những khách VIP, những nhân vật tầm cỡ, những chiếc ghế đó họ  dám đụng đến.
 khu vực khán đài thì  khác.