Bạch Kỳ vội vàng  : "Đây là tác phẩm mới của Diêu tiểu thư ? Ông cụ mừng thọ, Quan Âm cùng trăm họ vui mừng. Một ý nghĩa thật sâu sắc! Thật quá đỗi tinh xảo, quá đỗi tuyệt mỹ... Quả  hổ danh là  kiệt xuất nhất của thế hệ trẻ nhà họ Diêu, tay nghề của Diêu tiểu thư thực sự đạt đến cảnh giới siêu phàm!"
Bạch Thư càng  đà : "Hôm nay chẳng  cô Diêu  tặng quà mừng  ,   mang thêm một bức nữa đến... Hay là định tặng riêng cho chúng  nữa? Khách sáo quá ! Quả là hào phóng đúng chất nhà họ Diêu."
Diêu Linh lắc đầu: "Bức thêu    do  thêu, là   nhặt   đất, chắc là quà của khách mời dự tiệc mừng thọ tặng cho lão  nhà họ Bạch. Không  vì lý do gì mà nhà họ Bạch  cất giữ cẩn thận,  chất đống ở một góc, suýt chút nữa thì   vứt  thương tiếc như rác rưởi ."
Lời Diêu Linh  dứt, sắc mặt Bạch Kỳ và Bạch Thư ngay lập tức trở nên khó coi.
Tiệc mừng thọ hôm nay chủ yếu do hai  họ phụ trách. Vì thu tiền mà suýt nữa gây  án mạng thì thôi, bây giờ   cô Diêu  thẳng một   mặt   như . Nếu lọt  tai  ngoài, chẳng    sẽ đánh giá là ngay cả chuyện đơn giản như nhận quà mừng thọ mà họ cũng   xuể  ?
Hôm nay  xảy  bao nhiêu chuyện, hai  liên tục  bẽ mặt. Mãi cho đến  khi Diêu Linh  cửa, họ vẫn còn đang  Bạch Khải Trí khiển trách. Giờ Diêu Linh  những lời , càng khiến hai  họ thêm một phen khó xử.
Bất kể là Bạch Kỳ  Bạch Thư đều hậm hực thu  nụ  gượng gạo.
Diêu Linh lúc  chỉ đăm chiêu nghĩ cách tìm  chủ nhân của bức thêu,    để ý đến sắc mặt của hai  . Hoặc  là dù cô   chú ý đến cũng chẳng hề quan tâm.
Nhà họ Diêu là thế gia  truyền thống trăm năm. Những năm gần đây,   nhiều   săn đón nhà họ Diêu. Nhà họ Bạch chính là một trong  đó. Họ  dựa  nền tảng của nhà họ Diêu để tăng thêm danh vọng cho .
Đối với chút tâm tư  của nhà họ Bạch, nhà họ Diêu  rõ mười mươi. Chẳng qua Bạch Khải Trí và gia chủ nhà họ Diêu  quan hệ  tệ, nhà họ Bạch cũng đón ý  hùa theo sở thích của nhà họ Diêu, cho nên nhà họ Diêu mới  bận tâm đến mà thôi.
Trước mặt gia chủ nhà họ Diêu, Bạch Khải Trí cũng chỉ là bậc hậu bối. Mà Diêu Linh là  xuất sắc nhất thế hệ ,  phận địa vị của cô  trong nhà họ Diêu chỉ   gia chủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-263.html.]
Từ một góc độ nào đó mà , nếu tính theo vai vế thì Diêu Linh và Bạch Khải Trí  thể coi là cùng thế hệ. Những  chỉ  dựa  cha,   chút thực quyền nào như Bạch Kỳ và Bạch Thư thì  gì  tư cách lên tiếng  mặt Diêu Linh.
Còn về Bạch Cầm thì khỏi  bàn. Cho nên Bạch Cầm mới cần dựa  việc đấu giá tác phẩm của Diêu Linh, mới  thể khiến cô  chú ý đến bà .
"Người thêu tác phẩm   tay nghề thêu thùa vượt xa , nhưng       là ai. Vì   hy vọng nhà họ Bạch  thể giúp  tìm   ." Diêu Linh .
Nghe xong câu   của Diêu Linh, Bạch Kỳ và Bạch Thư  chẳng mấy vui vẻ, giờ  cô  thế  càng thêm khó chịu  mặt.
Hôm nay khách mời tham dự tiệc mừng thọ đông như ,  lượng quà tặng nhiều vô kể. Hễ là    phận địa vị, quà tặng đều  nhân viên chuyên trách ghi nhận, chắc chắn  thể đối chiếu tên và  tặng.
Ngược , nếu là những  chỉ mua vé  cửa,  phận địa vị  đủ tầm thì nhà họ Bạch sẽ chẳng thèm để ý đến quà tặng của họ. Việc Diêu Linh nhặt  bức thêu  trong đống quà bỏ   chứng tỏ  tặng   loại  tầm vóc.
Mèo Dịch Truyện
Loại   là khó tìm nhất, một khi bắt đầu rà soát thì chuyện bán vé  sẽ  khơi .
Mọi chuyện vốn dĩ  sắp lắng xuống, giờ Diêu Linh  yêu cầu họ   điều tra, Bạch Kỳ lập tức : "Cô Diêu,   chúng   , nhưng hôm nay  đến dự tiệc mừng thọ quá đông, trong tiệc  xảy  chuyện như ... Khung cảnh hỗn loạn, đến giờ vẫn  dọn dẹp sạch sẽ, thật sự là  thể kham nổi."
Bạch Thư cũng : "Cô Diêu là nhân vật tầm cỡ nào chứ, tay nghề thêu thùa khắp cả nước  thuộc hàng đỉnh cao . Trừ gia chủ nhà họ Diêu , còn ai  thể hơn cô  nữa. Chắc cô  nhầm đấy,   bức thêu  là thêu máy thì ."
Diêu Linh  , sắc mặt chợt chùng xuống.
Sở dĩ nghề thêu thủ công truyền thống dần mai một là vì máy móc  dần  thế sức . Sự  đời của máy móc  gây  tác động  lớn cho ngành thủ công mỹ nghệ, khiến vô  nghệ nhân thất nghiệp chuyển nghề.
Nhà họ Diêu là gia tộc thêu thùa,  xa trông rộng hơn  thường,  đến mức trách móc máy móc  cướp  chén cơm của nghệ nhân.