Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lời Thẩm Thiên Ân  thốt , ánh mắt hiếu kỳ kinh ngạc của tất thảy   đều đổ dồn về phía cô , riêng Tú Phân khẽ cau mày, lòng dấy lên chút bất an.
"Con bé  gặp Lão Chu  ? Những lời ông   con đừng tin. Nếu con thiếu tiền,    sẽ tìm cách giúp con. Tiền sính lễ của con,  cũng thề  động đến một xu. Lão Chu   hợp với con. Thiên Ân, con  lời ,  cùng chúng  ." Tú Phân khuyên nhủ bằng tất cả tâm can.
Thẩm Thiên Ân vốn   kiên nhẫn với những lời xì xào bàn tán chỉ trỏ của đám đông. Nghe Tú Phân  xong, cô   càng thêm bực dọc.
Sau  mới nghĩ cách ư?
Thôi , Tú Phân  gì  cái năng lực .
Thuở còn ở thôn Phúc Thủy, tiền kiếm  đều  Thẩm Dũng ngang nhiên cướp  nướng  sòng bạc.
Sau  đến hào môn, bà  càng   nổi một đồng dính túi.
Người  thì xúng xính xiêm y, diện những bộ lễ phục kiểu Tây lộng lẫy để dự tiệc tùng, riêng cô  thì chẳng  lấy một bộ cánh tử tế mà mặc. Tú Phân đành tất tả chạy  một tiệm tạp hóa tồi tàn  phố, mua vải về nhà tự tay may vá,  còn  dối cô , bảo rằng những hoa văn  đó đều là thêu tay thủ công truyền thống, hại cô  mặc bộ đồ   dự tiệc, để   đám  ở đó  nhạo  mặt...
Trái ,  khi Tú Phân lâm bệnh qua đời... Mọi  thấy Thẩm Thiên Ân bơ vơ mồ côi , nên cũng  còn khắt khe về tiền bạc, để cô    mấy năm tháng sống trong nhung lụa...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-27.html.]
Vậy nên Tú Phân căn bản là  đợi  đến ngày cô  gả chồng.
Hồi tưởng  những chuyện cũ, gương mặt Thẩm Thiên Ân bất giác lộ  vài phần oán hận, cô  buột miệng thốt  điều sâu kín nhất trong lòng: "Con  tự  quyết định ,  đừng bận tâm đến con nữa."
Tú Phân sững sờ,  chằm chằm gương mặt vặn vẹo của Thiên Ân, nỗi lo lắng trong lòng dần dần chuyển thành sự thất vọng tràn trề.
Bà  tài nào nghĩ  , Thiên Ân  cam tâm tình nguyện ở  thôn Phúc Thủy.
Con bé mới chỉ mười lăm tuổi xuân, cái tuổi vẫn còn  cắp sách đến trường.
Châu  từng bảo, con gái nhà quyền quý  học hết cấp hai,  lên cấp ba,  cấp ba còn  đại học, thậm chí là thạc sĩ, tiến sĩ...
Cả một bầu trời rộng lớn và tương lai tươi sáng như  đang chờ đợi chúng, thế mà Thiên Ân  vì một  đàn ông và chút tiền sính lễ mà cam chịu ở  thôn Phúc Thủy.
Nếu  thế thì thôi , nhưng quan trọng hơn là nếu con bé  dứt khoát ở  thôn Phúc Thủy, tại      buông những lời như ? Không chỉ  dối, mà còn cố tình  vẻ nhường nhịn Huệ Huệ...
Mèo Dịch Truyện
Tú Phân  hai chị em diễn trò  cho cảm động đến nỗi, suýt chút nữa  chuẩn  sẵn tâm lý liều mạng.