Mặc dù   tại  hôm nay   Tô Chí Vũ chặn đường đúng lúc như , nhưng nếu Tô Chí Vũ  chủ động kiếm chuyện với cô thì   cũng nên chuẩn  tinh thần đón nhận đòn phản công từ cô.
Nghe các học sinh  lượt xin , Thẩm Huệ Huệ liên tục xua tay trấn an rằng  . Đối mặt với sự nghi ngờ và xô đẩy của họ, Thẩm Huệ Huệ  hề toan tính  trách móc một lời, ngược  còn ôn tồn : "Đông   cùng  như ,  phía  đẩy tới,  phía  chẳng thể tự chủ mà va   là chuyện thường tình. Sức ép qua , em ngã, chắc   cũng  mấy dễ chịu,  còn  cố gắng bảo vệ chiếc máy ảnh đắt giá trong tay,    ai  thương ?"
Mấy  cầm máy ảnh  ngờ Thẩm Huệ Huệ  dễ dàng bỏ qua đến thế, vội vàng xua tay tỏ ý  . Một vài học sinh từ gia đình   cảnh bình thường  , càng cúi gằm mặt vội vã kiểm tra. Máy ảnh là Tô Chí Vũ cho họ mượn để chụp ảnh, một cái máy ảnh trị giá cả nghìn tệ, nếu  hỏng thì   mà đền nổi!
Cứ như , mấy chiếc máy ảnh trong tay các học sinh bỗng chốc trở thành tâm điểm của  ánh mắt. Tô Chí Vũ từng va chạm với Thẩm Huệ Huệ. Cậu ,   từng ăn thiệt thòi  tay Thẩm Huệ Huệ, lúc  ngay lập tức nhận  tình hình  .
Mèo Dịch Truyện
Ai ngờ Thẩm Huệ Huệ trong tay   túi quà mà  là cả một chồng bài thi dày cộp!
Đòn công kích của Tô Chí Vũ    thất bại. Giờ đây, khi cô  kịp trấn tĩnh, Thẩm Huệ Huệ chắc chắn sẽ  màn phản đòn dữ dội.
Với kinh nghiệm  ,   Tô Chí Vũ khó tránh khỏi việc  chịu thiệt hại nặng nề.
Phải rút lui ngay lập tức!
Nghĩ , Tô Chí Vũ kín đáo đưa tay , toan vỗ  lưng những  đang  phía , ý bảo họ mau chóng thu máy ảnh và rút lui.
  đợi Tô Chí Vũ kịp  tay, vị lãnh đạo nhà trường  cạnh  bất ngờ cất giọng.
"Sự việc    rõ,   bất kỳ hành vi đưa  nhận hối lộ nào, đây   chỉ là một hiểu lầm đáng tiếc." Vị lãnh đạo trường chậm rãi : "Cô Dương  cống hiến cho sự nghiệp giáo dục mấy chục năm qua,  hề  bất cứ điều tiếng  sai sót nào. Với một  thầy tận tâm, công bằng, chính trực và yêu nghề đến ,  mong các em học sinh  thể dành cho cô  thêm sự tin tưởng và lòng kính trọng."
"Bác sĩ Tôn tuy  trực thuộc trường A, nhưng ông vẫn thường xuyên đến hỗ trợ chúng . Ông   là  quen cũ,  là khách quý của trường. Lễ nghĩa tiếp đón khách khứa, chẳng lẽ các em còn cần giáo viên  chỉ dạy ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-285.html.]
"Còn về nữ sinh ... Trường A từ  đến nay đều  quy định quản lý nghiêm ngặt, chỉ mở cửa cho  ngoài  các dịp đặc biệt như khai giảng. Chúng  kiên quyết  dung túng những kẻ  ý đồ trục lợi, nhưng luôn chào đón những học sinh hiếu học, chăm chỉ. Tuy em   học sinh của trường A, nhưng  vẫn hy vọng em sẽ gặt hái  những thành tích xuất sắc tại ngôi trường của , và đậu  cánh cổng đại học mà em hằng mong ."
Vị lãnh đạo nhà trường kết thúc bài , ánh mắt cuối cùng dừng  ở mấy học sinh  hàng đầu, nghiêm giọng: "Lòng nhiệt huyết  bảo vệ chính nghĩa của các em là  đáng trân trọng, nhưng suy nghĩ vẫn còn quá nông cạn. Lần  hãy ghi nhớ cẩn trọng hơn, bởi mỗi lời  của các em đều  khả năng hủy hoại cuộc đời một con . Chỉ khi thận trọng trong lời ăn tiếng  và hành động, các em mới xứng đáng là những bậc trí giả."
Hiển nhiên vị lãnh đạo  uy tín tuyệt đối trong trường. Nghe ông tổng kết, đám học sinh lập tức cúi đầu, đồng thanh  ran: "Dạ  ạ."
"Còn về những chiếc máy ảnh trong tay các em... Sau khi khai giảng, bất kỳ vật dụng nào  liên quan đến việc học đều   phép mang  trường.  sẽ tạm thời thu giữ những chiếc máy ảnh ." Lãnh đạo nhà trường   dứt lời, liền  hiệu cho bảo vệ  cạnh.
Những học sinh   thể ngờ vị lãnh đạo nhà trường   một nước cờ cao tay như , tất thảy đều c.h.ế.t lặng.
Đội trưởng đội bảo vệ  hình cao lớn vạm vỡ tiến đến, chìa tay đòi máy ảnh. Trong tình thế , ai mà dám  ngoan ngoãn giao nộp?
Ngay  khi miễn cưỡng giao nộp, tất cả đều đồng loạt  đầu, ánh mắt sắc như d.a.o găm đổ dồn về phía Tô Chí Vũ.
Sắc mặt Tô Chí Vũ biến sắc,   vẫn còn  lẩn trốn  đám đông.
Tuy nhiên, lúc  sự việc    sáng tỏ,   vị lãnh đạo nhà trường và đội trưởng đội bảo vệ cùng   chấn chỉnh. Hiện trường  trở nên trật tự và ngăn nắp,   trái ngược với sự hỗn loạn ban nãy.
Tô Chí Vũ  nhúc nhích thì thôi, chứ chỉ cần động đậy một chút là sẽ càng trở nên nổi bật.
Lúc ,  chỉ đám học sinh  đang  chằm chằm   , mà ngay cả vị lãnh đạo nhà trường uy nghiêm, đội trưởng đội bảo vệ, các giáo viên và bác sĩ Tôn cũng đều đồng loạt hướng ánh mắt đầy ẩn ý về phía Tô Chí Vũ.
Vị lãnh đạo nhà trường  buông lời đầy thâm ý: "Những 'vật phẩm giá trị' như , nhà trường chúng  tuyệt đối sẽ  tự tiện giữ . Hãy mời chủ nhân của các máy ảnh và phụ  đích  đến nhận. Nếu  thể tiện thể trình bày rõ ràng lý do tại   mang nhiều máy ảnh đến trường như , và mục đích thực sự của việc  là gì, thì càng tuyệt vời."