Tuy thôn Phúc Thủy nghèo khó, nhưng chỉ  Thẩm Dũng là kẻ  duy nhất trong thôn . Phần lớn dân làng vẫn giữ  nét lương thiện, chất phác, chẳng bao giờ  ý xem thường ai.
 đám  hào môn thì  khác hẳn. Đám nhà giàu đó nắm trong tay tiền bạc, quyền thế, ai nấy đều thuộc hàng "thượng đẳng". Trong mắt họ, những kẻ quê mùa từ nông thôn mới lên chẳng khác nào lũ chó hoang.
Thẩm Thiên Ân  nếm trải  đắng cay khốn cùng. Cho dù  chết, cô  cũng   thêm một   về trong dáng vẻ thảm hại đến thế  lúc .
Nghĩ đến ánh mắt Tú Phân    cuối  khi , Thẩm Thiên Ân  kìm  siết chặt nắm đấm.
Mèo Dịch Truyện
Gom góp cả hai kiếp sống, đây vẫn là  đầu tiên cô  chứng kiến nét mặt  hiện lên  gương mặt Tú Phân. Ánh mắt thất vọng tột cùng đó như mũi kim đ.â.m thẳng  tim Thẩm Thiên Ân.
 Thiên Ân sẽ chẳng bao giờ hối hận về quyết định của . Người tỉnh táo giữa chốn nhân gian, mãi mãi  chịu đựng nỗi cô đơn và lạc lõng.
Đợi đến ngày Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ  lang thang khốn khó,   chứng kiến cô  lộng lẫy, huy hoàng, bọn họ sẽ  ai mới là  thực sự mỉm   cùng!
Tiếng động cơ xe  gầm rú vang vọng tới, Thẩm Thiên Ân chỉ  trơ  mái hiên,  lạnh  chiếc xe dần dần  xa.
Thẩm Huệ Huệ  trong xe, thấy Thiên Ân ung dung bước , còn thầm nghĩ chị   bày trò gì nữa đây.
Dù  cũng là nữ phụ phản diện trong nguyên tác, chuyện khác thì khó , nhưng về khoản chọn đàn ông, khó mà  thể  mắt  kém đến nỗi,  đến mức vì hai nghìn tệ sính lễ mà cam lòng gả cho lão Chu đồ tể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-29.html.]
Chị   những lời  chắc hẳn chỉ là kế sách tạm thời,  chừng trong bụng còn đang tính toán trăm ngàn mưu mẹo khác.
Thẩm Huệ Huệ  tò mò  chờ mong chị  mở miệng níu kéo. Thế nhưng mãi cho đến khi chiếc xe  lăn bánh, rời nhà họ Thẩm ngày càng xa, phía  vẫn một mực lặng như tờ, chẳng  chút động tĩnh nào.
Thẩm Huệ Huệ tròn xoe mắt, hết ngoái đầu    liên tục về phía .
Thấy thôn Phúc Thủy sắp  bỏ  phía  , Thẩm Huệ Huệ mới đột nhiên nhận  điều gì đó, kinh ngạc thốt lên: "Mẹ,  thật sự chỉ đưa một  con  thôi ?"
Tú Phân   con gái lớn cho một vố đau điếng, quả thực   ám ảnh đến tận xương tủy.
Nghe thấy lời Thẩm Huệ Huệ, lòng Tú Phân như  ai bóp nghẹt, bà đột ngột  đầu  chằm chằm Thẩm Huệ Huệ, căng thẳng hỏi: "Lẽ nào con cũng  giống chị con, ở  thôn lấy gã mổ lợn lão Chu ?"
"Không  , con  !" Thẩm Huệ Huệ giật thót , vội vàng lắc đầu nguầy nguậy mà từ chối!
Cô còn  từng  đến chuyện yêu đương mà, đừng  là thật sự lấy  đó, ngay cả nhắc đến thôi cô cũng chẳng dám nghĩ tới.
Thấy Thẩm Huệ Huệ gương mặt đầy vẻ kháng cự, sợ hãi, rõ ràng khác một trời một vực so với đứa con gái lớn, Tú Phân nhẹ nhõm hẳn , khẽ thở phào, đáp: "Ừ,  chỉ đưa một  con ."
Bà  xong thì im lặng một lúc lâu,  nét mặt bà  hiện lên vài phần mơ hồ, hoang mang lạ lùng, thì thầm bằng giọng chỉ  bà  thấy: "Đi gặp những   của ..."