Thẩm Huệ Huệ  chuẩn  tâm lý cho Thịnh Tiểu Mãn từ ,  rằng  trao đổi xong với Thịnh Vân Tế, ông sẽ  trách mắng gì .
Thế nhưng, khi Thịnh Vân Tế bước đến gần, Thịnh Tiểu Mãn vẫn  kiềm  bản  mà khẽ rụt rè lùi .
"Chú..." Thịnh Tiểu Mãn lí nhí gọi.
Thịnh Vân Tế dịu dàng  với Thịnh Tiểu Mãn: "Đây    của cháu, đừng ôm đồm hết  chuyện lên đầu ."
Thịnh Tiểu Mãn sững sờ, ngơ ngác ngẩng đầu lên  Thịnh Vân Tế.
Thịnh Vân Tế ngắm  gương mặt bầu bĩnh của cô bé,  khỏi nhớ về dáng vẻ của Thịnh Tiểu Mãn khi còn thơ bé.
Con bé khi đó tròn xoe, hệt như búp bê trong tranh Tết  báo, hoạt bát và đáng yêu vô cùng.
Đáng tiếc là  lâu , bố của Thịnh Tiểu Mãn  điều đến công tác ở đảo xa. Hai vợ chồng họ dần xa mặt cách lòng, tình cảm rạn nứt  cuối cùng đành mỗi  một ngả,   ly hôn.
Những năm qua, Thịnh Tiểu Mãn vẫn sống cùng . Anh trai của Thịnh Vân Tế, tức là bố của Tiểu Mãn, tự cảm thấy   với hai  con nên cố gắng dành dụm, đưa phần lớn tiền tiết kiệm cho họ,  dám đến  phiền.
Ai ngờ,  khi  gia đình mới,  của Thịnh Tiểu Mãn  chẳng còn mảy may quan tâm đến đứa con gái ruột  nữa.
Cô bé hoạt bát ngày nào cứ thế lớn lên, nhưng nụ  đáng yêu, rạng rỡ    bao giờ trở   gương mặt cô bé.
Cô bé lanh lợi năm nào, giờ đây  rụt rè, thu   như một cục bông. Nếu   Thẩm Huệ Huệ phát hiện kịp thời,  lẽ họ  vĩnh viễn  còn cơ hội gặp   nữa ...
Nghĩ đến đây, Thịnh Vân Tế vươn tay, nhẹ nhàng xoa đầu Thịnh Tiểu Mãn, giống hệt như cách ông vẫn  khi cô bé còn nhỏ.
"Là  lớn bọn chú sơ suất. Những năm qua, cháu   chịu quá nhiều ấm ức ." Thịnh Vân Tế hạ giọng, đầy xót xa.
Mèo Dịch Truyện
Hốc mắt Thịnh Tiểu Mãn lập tức đỏ hoe, cô bé bối rối cúi đầu xuống, nhưng sâu thẳm trong trái tim  cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết.
Theo sự sắp xếp của hiệu trưởng, Thịnh Vân Tế ở  một nơi gần trường học. Còn Thẩm Huệ Huệ thì dẫn Thịnh Tiểu Mãn trở  ký túc xá.
Khi đèn  bật lên, ánh sáng ấm áp bừng sáng khắp căn phòng. Từ chiều, Thẩm Huệ Huệ  dọn dẹp phòng ốc gọn gàng, sạch sẽ. Không chỉ ,  bàn học của cả hai giờ còn bày la liệt đủ loại bánh ngọt và đồ ăn vặt hấp dẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-320.html.]
Thấy Thịnh Tiểu Mãn cứ dán mắt  đống bánh trái và đồ ăn vặt, Thẩm Huệ Huệ nhanh nhẹn giải thích: "À đúng , mấy thứ  là   tự tay , bảo  mang đến trường ăn cùng . Cậu đói , giờ ăn lót  thì   đó."
Vừa , Thẩm Huệ Huệ  bày biện bánh trái gọn gàng. Cô còn chu đáo đun một ấm nước nóng  rót cho cả hai,  đó cả hai cùng  xuống.
"Cậu ở  sân thượng lâu như , chắc là  ăn uống gì tử tế  nhỉ? Uống một ngụm nước nóng  cho ấm bụng ,  hẵng ăn bánh... Bánh trung thu  ngon lắm đó, nhân sen nhuyễn trứng muối, tận hai lòng đỏ lận nha. Còn  bánh quy xốp nữa, món     là đỉnh nhất.  mà bánh quy xốp  khô một chút. Cậu đói lâu thế ,  là ăn thứ gì đó mềm dẻo dễ tiêu hóa  thì  hơn..."
Thẩm Huệ Huệ    cẩn thận sắp xếp từng món.
Nói một hồi, cô chợt nhận  trong ký túc xá chỉ còn vọng  tiếng , Thịnh Tiểu Mãn vẫn im lặng   nửa lời.
Thẩm Huệ Huệ ngẩng đầu lên, chỉ thấy Thịnh Tiểu Mãn đang ngây ngốc   chằm chằm. Cô bật , : "Nhìn   gì, mau ăn  chứ."
Thịnh Tiểu Mãn gật đầu. Dù đang ăn nhưng ánh mắt cô vẫn  rời khỏi Thẩm Huệ Huệ, như thể sợ chỉ một cái chớp mắt cũng sẽ bỏ lỡ điều gì đó.
Trước khi Thẩm Huệ Huệ xuất hiện, chẳng ai quan tâm, yêu thương Thịnh Tiểu Mãn. Tất cả   đều phủ nhận,  ngừng chỉ trích cô.
Thịnh Tiểu Mãn cứ thế nhốt  trong căn phòng bừa bộn, lộn xộn, mỗi ngày  đống đồ chất chồng như núi, sống vật vờ như một cái bóng.
Kể từ khi Thẩm Huệ Huệ xuất hiện, cả thế giới như bừng sáng,  thứ đều biến đổi rung chuyển.
Cô  giống như một tia sáng ấm áp xuyên qua màn đêm u tối, bao phủ lên Thịnh Tiểu Mãn.
Có  tin tưởng cô,   an ủi cô,   ân cần suy nghĩ cho cô.
Nếu thế giới   thần linh,  Thẩm Huệ Huệ chắc chắn là thiên thần  thần linh phái xuống để cứu vớt cô.
Đưa cô  khỏi cái kén tằm ẩm ướt tối tăm, để cô  phơi   ánh nắng ấm áp...
Tuy  nhận  lệnh điều động lên cấp Trung ương, nhưng Thịnh Vân Tế vẫn  chính thức nhậm chức, hiện ông vẫn giữ chức Bí thư tỉnh Đông.
Lần , ông đến Kinh Đô để tham dự một hội nghị trọng điểm. Không ngờ,  họp xong ông  nhận  điện thoại của Thẩm Huệ Huệ, liền vội vàng chạy tới trường Trung học S.
Hiện tại, hội nghị  kết thúc, đây là lúc hiếm hoi ông  thể tranh thủ chút thời gian rảnh. Thịnh Vân Tế quyết định ở  Kinh Đô, đích  giám sát trường Trung học S trong công tác điều tra.