Đã từ nơi sơn cùng thủy tận mà bước ,  nếm  vị phồn hoa của phố thị, khó khăn lắm mới  cơ hội đặt chân  biệt thự,   thể cam lòng  về chốn thôn dã hẻo lánh?
Bây giờ, họ   lưng , chẳng qua là để giữ thể diện,  cho bà   tay một chút mà thôi.
Chưa chính thức đặt chân  cửa  giở thói chủ nhà, thật sự nghĩ bà  là kẻ dễ  lừa gạt đến  ?
Bà     giúp việc mười mấy năm trời, hôm nay nếu thật sự  hai  con nhà quê  dọa sợ thì đúng là mất hết cả thể diện.
Quan trọng hơn cả là ngay lúc , bà  chợt nhớ , ổ khóa của cánh cửa lớn  là loại đặc biệt.
Chứ đừng  là hai  con nhà quê như Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ, ngay cả bà  thuở mới tới biệt thự  cũng  loay hoay mãi mới  cách mở cửa, học tới mấy bận mới  .
Dù  thật sự  bước  ngoài, e rằng Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ cũng chẳng thể thoát ,   gì  cũng  cụp đuôi   tìm bà  mà thôi.
Thế nhưng lát nữa,  bên phòng khách mà  ngang qua đây,  thấy cảnh tượng  thì bà   tìm cách lấp l.i.ế.m cho qua mới .
 lúc , Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ   đến  cánh cửa lớn. Dì Trương lộ rõ vẻ mặt chờ xem kịch , chỉ chờ hai  con họ cụp đuôi  .
Kết quả là giây tiếp theo,  thấy Thẩm Huệ Huệ đường hoàng bước đến  cửa lớn, giơ tay nhón chân, xoay vài vòng ở một vị trí nào đó  ổ khóa, lập tức cánh cửa  mở toang!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-46.html.]
Dì Trương ngẩn tò te, mắt trân trân  cánh cửa bật mở. Trong tích tắc, bóng dáng Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân  khuất dạng  ngưỡng cửa.
Cũng đúng lúc ,  phía  bước tới hỏi: "Dì Trương,  chỉ  dì  đây, hai    ?"
Dì Trương  cánh cửa,     phía , lập tức bà  cuống quýt cả lên!
Bên ngoài căn biệt thự, Tú Phân  khi thành công thoát  liền kinh ngạc   con gái : "Huệ Huệ, con  cách mở cánh cửa  ?"
Kiếp , Thẩm Huệ Huệ từng sống trong một căn biệt thự cùng kiểu, nên đối với cô mà , việc mở cửa chỉ là chuyện nhỏ.
Mèo Dịch Truyện
 dĩ nhiên Thẩm Huệ Huệ  thể kể với Tú Phân chuyện , cô đành  dùng một lời  dối thiện ý: "Vừa  lúc dì Trương khóa cửa, con thấy bà  ấn như ..."
"Vậy ư. Mẹ cũng thấy bà  đóng cửa, nhưng     để ý đến mấy thứ ." Tú Phân  ngừng khen ngợi: "Huệ Huệ của chúng  đúng là thông minh hơn ."
Thẩm Huệ Huệ thoáng đỏ mặt, vội vàng   đóng sập cửa .
Từ góc  của cô, vẫn lờ mờ trông thấy cảnh tượng bên trong.
Chỉ thấy dì Trương đang chạy một mạch về phía . Tuy cô   rõ vẻ mặt bà  lúc , nhưng từ những bước chân vội vã của bà  cũng  thể thấy , e là bà   nhận  mức độ nghiêm trọng của sự việc.